Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 70: Cô Gái Tốt Bụng - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:20

Thời gian dần trôi qua và cơn buồn ngủ nhanh chóng đánh úp cả hai người họ. Khương Lệ Na không muốn làm Hà Chấn Kiệt thức giấc nên chầm chậm tựa hẳn lưng vào sô pha và nhắm mắt.

Khi kim đồng hồ gần chạm vào số một thì cánh cửa phòng nhẹ nhàng mở ra. Qua khe hở không mấy lớn, Hà Chấn Đông đứng lặng nhìn khung cảnh tình cảm bên trong căn phòng.

Anh cũng đã từng được gối đầu lên chân cô mà ngủ như vậy. Cảm giác lúc đó rất bình yên và ngay bây giờ, tuy người bên cạnh cô không còn là anh thì cảnh tượng này cũng mang đến cho anh một cảm giác nhẹ nhàng và bình yên vô cùng. Là anh đã đánh mất cơ hội của mình lần nữa, không thể trách cứ ai.

Khép lại cánh cửa, anh quay trở về phòng và lấy điện thoại gọi cho Khương Lệ Na. Hai cha con Lưu Anh Bằng và Lưu Anh Vũ đã mang nhau đến Hoa Vinh từ lúc mười hai giờ ba mươi phút và đang ngồi đợi trong phòng họp nhỏ dưới tầng hai.

- Lệ Na, chuẩn bị đi cùng anh xuống tầng hai, Lưu Anh Vũ và con trai ông ta tới rồi. – Anh lên tiếng khi nghe cô vừa bắt máy.

Nghe anh nói, Khương Lệ Na vội vàng đánh thức Hà Chấn Kiệt rồi gấp gáp chạy về phòng tổng giám đốc. Hà Chấn Kiệt vẫn còn ngái ngủ, chưa kịp nói lời nào thì đã thấy cô nàng lao ra khỏi cửa.

- Vuốt lại tóc của em. – Hà Chấn Đông lên tiếng khi thấy Khương Lệ Na xuất hiện.

Cô liền làm theo lời anh rồi theo chân anh xuống phòng họp ở tầng hai. Ban nãy, nếu anh không gọi chắc cô và Hà Chấn Kiệt còn ngủ nữa. Cô tưởng chỉ có mình cô bị thiếu ngủ, không ngờ bạn trai cô cũng vậy. Cô mong cho Tết mau đến để có thể trốn trong phòng và ngủ ba ngày ba đêm cho thỏa thích.

Tết gần đến, đồng nghĩa với việc mấy con nợ sẽ bị chủ nợ dí. Nếu chưa trở thành bạn gái của Hà Chấn Kiệt, cô sẽ vì vấn đề này mà mong cho lâu đến Tết. Thế nhưng, bây giờ anh đã đứng ra lo liệu các khoản vay của Kim Thế nên cô có thể mong ngóng đến kỳ nghỉ dài ngày đó.

- Xin chào tổng giám đốc Hà, chào cô. – Lưu Anh Vũ vội vàng đứng lên, tiến lại và đưa tay ra ngay khi thấy hai người bước vào.

- Chào ông, không biết ông cần gặp tôi có chuyện gì? – Hà Chấn Đông cũng lịch sự bắt tay vị chủ tịch ngân hàng và hỏi.

- À, tôi đã nghe thằng nghịch tử này nói cả rồi. Hôm nay tôi đến là để thay mặt nó xin lỗi cậu và trợ lý của cậu. Thành thật xin lỗi.

Dứt lời, ông đưa tay ra phía sau, kéo thằng con trai làm ít phá nhiều của minh lên phía trước và dùng mắt ra hiệu.

Lưu Anh Bằng khúm núm, cúi đầu và liên tục xin lỗi Hà Chấn Đông cùng Khương Lệ Na, đồng thời cầu xin anh cho hắn, ba hắn và ngân hàng NA thêm một cơ hội để hai bên có thể tiếp tục hợp tác lâu dài.

- Tôi rất hối hận về hành động ngu ngốc và nông nỗi của mình. Nếu tôi biết cô Khương Lệ Na là trợ lý của anh thì có cho thêm tiền, tôi cũng không dám có cái suy nghĩ không đứng đắn với cô ấy.

Câu nói tỏ vẻ hối lỗi của Lưu Anh Bằng lại khiến Khương Lệ Na chạnh lòng. Vậy có nghĩa là khi biết cô là con gái của Khương Đức Sương, một khách hàng đang mắc nợ một số tiền lớn nhưng không có khả năng chi trả thì hắn đã nảy sinh cái suy nghĩ biến thái đó với cô ư?

Có phải hắn nghĩ rằng cho dẫu hắn có chà đạp cô thế nào thì cô vẫn phải ngậm miệng lại và chịu đựng? Mà cũng đúng thôi, ở cái xã hội mà đồng tiền và chức tước là tấm lá chắn hoàn hảo cho con người thì cô có thể làm gì được?

- Khương Lệ Na không chỉ là trợ lý của tôi mà cô ấy còn là em dâu tương lai của tôi. Lưu Anh Bằng, cậu nói thử xem, nếu Chấn Kiệt biết cậu có ý đồ với vợ tương lai của nó thì..

- Không, không, làm ơn, tổng giám đốc Hà, cô Khương Lệ Na, xin đừng nói cho nhị thiếu gia biết, làm ơn..

Khương Lệ Na quay sang nhìn Hà Chấn Đông, còn anh vẫn đang nhìn vào gã đàn ông đang run rẩy trước mặt.

Hà Chấn Kiệt hiện đang giữ chức phó chủ tịch của hội doanh nhân trẻ thành phố, nơi quy tụ những người thừa kế sáng giá của các tập đoàn và công ty lớn nhất nhì trong nước, làm mích lòng anh thì sẽ rất căng.

Các ngân hàng mọc lên như nấm, cạnh tranh vô cùng khốc liệt, chỉ cần Hà Chấn Kiệt than phiền về NA một tiếng thì sẽ không thể đếm được số doanh nghiệp rút hồ sơ vay khỏi NA đâu.

- Cô Khương Lệ Na, xin cô hãy nói giúp chúng tôi một tiếng. – Lưu Anh Vũ quay sang cầu cứu cô gái mà ông vừa mới biết cô sẽ trở thành nhị thiếu phu nhân của tập đoàn Hoa Vinh.

Cô không dám nói, chỉ đưa tay nắm lấy góc áo Hà Chấn Đông, giật nhẹ. Hành động nhỏ nhặt này đủ khiến cơn giận trong lòng anh nguôi ngoai.

Thế nhưng, anh chỉ đồng ý giữ lại một nửa khoản vay tại NA và sẽ rút phân nửa tài sản thế chấp ra vào kỳ đáo hạn sắp tới.

Hai cha con Lưu Anh Vũ buồn rười rượi nhưng vẫn cảm ơn anh rối rít rồi dắt díu nhau rời đi.

- Sao anh lại rút nửa tài sản thế chấp ra? Em tưởng anh tha thứ thì sẽ tiếp tục vay chứ. – Cô lí nhí hỏi.

- Anh không tha thứ cho họ, là vì em tha thứ nên giữ lại nửa khoản vay. Một thời gian nữa, anh sẽ rút hết.

Dứt lời, Hà Chấn Đông quay lưng, rảo bước ra khỏi phòng, để lại một mình Khương Lệ Na với gương mặt không thể ngu đần hơn.

Cái gã này thù dai thật. Thảo nào mà Trịnh Tú Trân không có cơ hội. Xem ra, ngân hàng NA sẽ chỉ lấy được tiền của Hoa Vinh trong vài năm nữa thôi. Số lãi từ các khoản vay của Hoa Vinh là con số không nhỏ, đó là lý do Lưu Anh Vũ phải hạ mình trước anh.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.