Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 73: Khoảng Lặng Trong Tim - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:20
Lúc Hà Chấn Quốc đưa Hà Chấn Đông về nhà thì đã hơn mười một giờ đêm. Vì biết con trai đi cùng ba nó nên Hoàng Thi Vịnh đã yên tâm và chìm vào giấc ngủ, chỉ còn mỗi Hà Chấn Kiệt thức vì vốn dĩ anh cũng vừa về sau khi lái xe chở cô vợ tương lai dạo quanh thành phố.
- Ôi, ba, sao anh con say quá vậy? – Hà Chấn Kiệt vội vàng giúp ba mình dìu Hà Chấn Đông ra xe và hỏi.
- Không có gì, hai cha con uống chút rượu thôi. Mau đưa anh con lên phòng.
Hà Chấn Kiệt vâng dạ rồi mau mắn cùng Hà Chấn Quốc đưa gã say rượu Hà Chấn Đông về phòng. Hiếm khi anh thấy ba mình rủ con trai ra ngoài uống rượu. Không, phải nói là trước giờ chưa từng có tiền lệ này.
- Ba về phòng nghỉ đi, để con chăm sóc anh ấy cho. – Hà Chấn Kiệt nói sau khi đặt anh trai nằm xuống giường.
- Thôi, con đi ngủ sớm để mai còn đi làm. Để ba, ba muốn bù đắp cho anh con.
Sống mũi Hà Chấn Kiệt bất giác cay xè khi nghe ông nói. Anh biết ba mẹ mình khó lòng bù đắp những thương tổn và mất mát mà anh trai đã phải chịu đựng. Đường đường là đại thiếu gia của Hoa Vinh nhưng gần nửa cuộc đời của Hà Chấn Đông lại sống trong cảnh nghèo hèn, cơ cực.
Anh cũng không biết anh trai mình gặp phải chuyện buồn gì mà say đến mức này, không phải anh ấy đã hết ghét Khương Lệ Na và đã chấp nhận cô làm em dâu sao. Anh thậm chí còn gián tiếp tạo đường cứu vãn tình hình của Kim Thế kia mà. Lẽ nào anh cãi nhau với Liêu Bích Linh?
Đêm dài trôi qua và khi ngày đến, Hà Chấn Quốc chuẩn bị đến công ty thay cho con trai. Ông không nỡ đánh thức anh.
Bao nhiêu đêm mất ngủ, bao nhiêu muộn phiền và lắng lo cùng men say khiến Hà Chấn Đông ngủ đến tận sáng vẫn chưa thức dậy. Có lẽ khi nói ra được và khóc ra được với ba mình, lòng anh đã nhẹ vơi ít nhiều.
- Lễ đính hôn chuẩn bị đến đâu rồi? – Ông lên tiếng hỏi ngay khi ngồi vào bàn ăn.
- Tiệc tùng thì con và Lệ Na đã chọn món cả rồi, còn khâu trang trí thì đang chờ hoa hồng nhập khẩu về. Cô ấy thích hoa hồng.
Vì Hà Chấn Kiệt ngậm thìa vàng từ bé, sinh ra được hứng bằng khăn nhung nên khi nghe Khương Lệ Na nói thích hoa hồng, anh liền bảo Liêu Bích Linh đặt hoa từ nước ngoài về.
Trong khi Hà Chấn Quốc đang lái xe trên đường thì Khương Lệ Na đang ở trong văn phòng, sắp xếp lại chồng hồ sơ và lau bàn, lau ghế. Cô hơi lo khi thấy hôm nay Hà Chấn Đông đi làm trễ, đã hơn bảy giờ rồi còn gì. Thường thì anh chỉ đến sau cô có một chút thôi.
Nghe tiếng cửa mở, Khương Lệ Na cứ tưởng là Hà Chấn Đông như khi quay đầu, cô giật mình khi thấy gương mặt của Hà Chấn Quốc. Theo cô biết thì hôm nay không có cuộc họp cổ đông nào cả và phòng làm việc của chủ tịch là ở phía bên trái.
- Cháu chào bác ạ. – Cô tiến lại trước mặt ông, lễ phép cúi chào.
- Ừ, có tài liệu nào cần ký gấp thì đem sang phòng bác nhé. Hôm nay Chấn Đông không đến công ty. – Ông gật đầu và nói.
- Vâng ạ.
Ngay khi Hà Chấn Quốc vừa rời khỏi, Khương Lệ Na liền làm theo lời ông bảo. Ban nãy, cô xém chút thì mở miệng hỏi lý do Hà Chấn Đông không đi làm, cũng may là thắng lại được. Cô không nên quá quan tâm đến người sắp trở thành anh chồng của mình.
Sau khi đặt tập hồ sơ lên bàn chủ tịch, cô đứng im chờ xem ông có sai bảo gì thêm không. Trợ lý cũ của ông đã được chuyển đến phòng tài chính, nắm giữ chức vụ trưởng phòng từ sau khi ông giao phần lớn quyền điều hành cho Hà Chấn Đông và thi thoảng mới đến công ty.
- Được rồi, cháu cứ về phòng làm việc của mình đi. Lát bác ký xong sẽ gọi cháu sang lấy. – Hà Chấn Quốc vừa lật giở các hồ sơ vừa nói.
Thật lòng, Khương Lệ Na cảm thấy rất áy náy vì sắp trở thành con dâu của ông nhưng cô chỉ vác mặt đến nhà ông có hai lần mà lần đầu thì cô đến với thân phận trợ lý tạm thời của Hà Chấn Đông.
Vì không muốn không khí trong gia đình người yêu trở nên gượng gạo khi có sự xuất hiện của mình nên cô không ngỏ lời bảo Hà Chấn Kiệt đưa mình tới nhà anh, và anh cũng không đề cập gì tới vấn đề này. Anh chỉ đến nhà cô, sau đó cùng cô ra ngoài hò hẹn.
- Bác, cháu xin lỗi vì đã không thường xuyên đến thăm hai bác. – Khương Lệ Na đan hai tay vào nhau, đầu cúi gầm, lí nhí nói.
- Không sao đâu. Có lẽ Chấn Kiệt không muốn cháu và anh nó khó xử. Thời gian sẽ khiến mọi thứ tốt hơn.
- Cháu ơn ơn bác đã chấp nhận cháu. Cháu chào bác.
Nói xong, Khương Lệ Na lầm lũi quay lưng. Câu nói ban nãy của Hà Chấn Quốc đã cho cô biết rằng ông đã biết tất cả chuyện trong quá khứ giữa cô và Hà Chấn Đông.
Cô không biết là vị hôn phu của mình nói với ông hay là Hà Chấn Đông nói. Nhưng dù sao thì như vậy cũng tốt. Ít ra, cô không còn cảm thấy lo lắng vì đang giấu một bí mật.
Khoảnh khắc cánh cửa phòng đóng lại, Hà Chấn Quốc cũng rời mắt khỏi tập hồ sơ, đưa tay bóp trán mấy cái. Khó xử ư? Rõ ràng Hà Chấn Đông và Khương Lệ Na vẫn gặp nhau hàng ngày, làm chung trong một phòng, không khác gì tay phải với tay trái. Ông cũng cảm thấy khâm phục sức chịu đựng của con trai trưởng và con dâu tương lai của mình.