Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 94: Ngày Hạnh Phúc Cuối - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:21
- Anh muốn ăn gì? – Cô vừa thắt dây an toàn vừa hỏi.
- Cơm cá kho và canh chua. Anh sẽ nấu cá kho và em nấu canh chua nhé. – Hà Chấn Kiệt hào hứng trả lời và phân công công việc.
- Được thôi. Đồng vợ đồng chồng, có cơm ăn nhanh.
- Câu ca d.a.o tục ngữ này từ đâu ra vậy chứ?
- Từ em.
- Đáng yêu quá.
Anh véo nhẹ lên đôi má hồng hồng của cô rồi quay vòng vô lăng, phóng xe ra khỏi cổng. Vốn định điều khiển xe đến gần mái hiên cho cô bước vào nhưng vì các nhân viên che ô đang tuôn ra nườm nượp nên anh đành đậu ở giữa sân rồi mang ô tới che cho cô đi ra đây.
Hà Chấn Kiệt không có kỷ niệm buồn vào ngày mưa, mưa đối với anh như một ân sủng, kéo người lại gần với người.
Khi chiếc xe dừng lại ở cột đèn giao thông, anh đưa tay nắm lấy bàn tay lạnh của người con gái khiến cô giật mình quay sang, thôi không ngắm những dòng nước nhỏ đang chảy trên kính xe nữa.
- Tay em lạnh quá nhỉ? Anh đã bật máy sưởi mà vẫn lạnh như vậy. – Anh siết c.h.ặ.t t.a.y cô, nói với vẻ bất lực.
- Tay em lạnh để cho tình mình ấm.
Không biết nói gì hơn nên cô đành mượn tạm một câu trong bài hát Em Đến Thăm Anh Đêm Ba Mươi để đáp lời anh và thành công khiến cho gương mặt anh rạng rỡ hẳn lên. Hóa ra, cậu út này cũng dễ dỗ thật.
Đôi tình nhân âu yếm nhìn nhau, cảm nhận tình cảm mà đối phương dành cho mình qua ánh mắt. Cả hai đều mong rằng sẽ không có sóng gió nào vây quanh cuộc tình của họ nữa, họ muốn được bình yên, không cần thử thách để xem tình yêu này bền chặt hay mạnh mẽ bao nhiêu. Thế nhưng, đời không ghập ghềnh, không bão tố thì nào phải là đời.
Anh và cô đều không thể ngờ rằng bữa tiệc xa hoa vào chiều mai sẽ khiến cho cả hai rẽ lối, đi trên hai con đường cắt nhau, chia xa vĩnh viễn. Mà kẻ gây ra chuyện này không ai xa lạ, chính là cô gái đang ngồi nhàn nhã thưởng thức trà chiều trong quán trà nơi mà chiếc xe của họ vừa vụt qua.
Công ty đầu tư SM là một công ty chuyên đầu tư vào các công ty có tiềm lực khai thác thị trường bất động sản, du lịch và nghĩ dưỡng, lẽ đương nhiên, tập đoàn Trịnh Bối cũng là một trong các đối tác lớn của họ.
Bữa tiệc tất niên rơi vào trúng ngày Trịnh Việt Cường bay ra nước ngoài công tác, thế nên, Trịnh Tú Trân đã xin phép ba mình cho mình được đồng hành cùng ông. Và thông qua một vài nhân viên lễ tân cũ, cô được biết có hai thiếp mời được gởi cho hai con rồng vàng của tập đoàn Hoa Vinh.
Các lãnh đạo của công ty SM tuy làm việc trực tiếp với Hà Chấn Đông nhưng lại rất quý mến Hà Chấn Kiệt sau cái lần anh thay mặt anh trai, dẫn họ đi ăn và chơi một bữa tơi bời hoa lá.
Thế nên, họ nhất quyết bắt anh phải đến tham dự bữa tiệc tổng kết cuối năm của công ty, còn ghi chú chữ nhỏ trên bìa thiệp rằng nếu anh không đến thì sẽ có ảnh hưởng nhỏ đến việc hợp tác giữa hai bên.
- Sao vậy? Đã nói không có lần sau rồi mà. – Phùng Nam cất giọng đầy giễu cợt ngay khi vừa kéo ghế ngồi xuống.
- Thế có làm không?
- Đương nhiên làm rồi.
Giống như lần trước, Trịnh Tú Trân đẩy phong bì dày cộp về phía Phùng Nam và nói cho hắn biết việc cần làm vào tối ngày mai.
Cô biết rõ Hà Chấn Kiệt sẽ đưa Khương Lệ Na theo vì cuối bữa tiệc còn có màn khiêu vũ. Cả hai người họ sắp đám cưới nên thường xuyên xuất hiện tình tứ trước công chúng cũng là một cách củng cố cái nhìn đẹp đẽ của mọi người đối với tập đoàn Hoa Vinh.
- Yên tâm, việc này so với việc trước nhàn hơn nhiều. Nếu cô làm tốt phần mở màn thì tôi sẽ tạo ra phần kết thúc hoàn hảo.
- Ráng làm thật tốt, nếu ngay cả bản lĩnh của đàn ông mà anh cũng không thể hiện được thì anh chẳng khác nào đồ bỏ đi.
Dứt lời, Trịnh Tú Trân lấy ra một chiếc thẻ phòng, ném cho Phùng Nam rồi đứng dậy. Hắn cầm lấy chiếc thẻ, vừa ngắm nghía vừa vuốt cằm.
Hắn dù gì cũng là đàn ông, đứng trước nhan sắc của Khương Lệ Na cũng có đôi chút rung động, nay có chuyện tốt đưa đến, sao lại không làm chứ, vừa có tiền, vừa thỏa mãn ham muốn.
Tuy số tiền lúc trước của Trịnh Tú Trân đã giúp cuộc sống của hắn ổn định hơn nhưng thù lao lần này lớn như vậy, đương nhiên có sức hấp dẫn, bằng cả mấy năm hắn lao động cần cù chứ chẳng ít.
Cũng may lúc đó cái đèn chùm không rơi trúng Khương Lệ Na, nếu không thì làm gì có chuyện Trịnh Tú Trân thuê hắn tiếp chứ.
Rời khỏi quán trà, Trịnh Tú Trân lái xe thẳng đến một cửa hàng nhỏ để lấy hàng. Cô cầm gói thuốc nhỏ trên tay và tự hỏi liệu cơ hội thành công là bao nhiêu.
Suy đi nghĩ lại một hồi, cô quyết định mua thêm chai nước hoa với công dụng tương tự rồi lái xe đến tiệm tóc để tút tát lại nhan sắc cho bữa tiệc ngày mai.
- Khương Lệ Na, chuyện tốt đâu thể đến với cô hoài được. Ráng vui vẻ và hạnh phúc nốt ngày hôm nay đi nhé. Nếu Hà Chấn Kiệt chấp nhận cô sau khi xem đoạn video thì tôi sẽ chịu thua, thừa nhận cô là một ngôi sao may mắn.
Tuy đối tượng kết hôn của Khương Lệ Na là Hà Chấn Kiệt, không phải Hà Chấn Đông nhưng Trịnh Tú Trân vẫn không muốn hôn lễ được diễn ra.
Cô biết rõ cô không còn cơ hội ở bên Hà Chấn Đông và cũng không còn có ý định dùng mọi cách để được ở bên anh, cô chỉ muốn Khương Lệ Na bị vùi dập, không có được hạnh phúc, không thể bước chân vào nhà họ Hà và tập đoàn Hoa Vinh.
Một khi cô có được đoạn video thân mật giữa Khương Lệ Na và Phùng Nam thì Hà Chấn Kiệt có bao dung hay say đắm cô vợ tương lai cách mấy thì cũng không thể cưới vì áp lực từ gia đình và dư luận, trừ khi, anh rời khỏi tập đoàn Hoa Vinh.