Phong Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn Từ Lâu Rồi - Chương 62: Thiệp Mời
Cập nhật lúc: 24/12/2025 17:45
Lúc này, Phong Cảnh Tâm cũng nhìn thấy Dung Từ đang kéo vali ra ngoài: “Mẹ?”
“Ừ.” Dung Từ hoàn hồn, đóng cửa lại, nói: “Mẹ còn công việc phải làm nên về trước đây, con ở lại chơi vui vẻ với ba nhé.”
Phong Cảnh Tâm gật đầu lia lịa: “Dạ, con biết rồi ạ.”
Dung Từ kéo vali xuống lầu, đến sảnh thì gặp Phong Đình Thâm đang đi cùng Lâm Vu.
Thấy cô kéo vali có vẻ sắp đi, anh chỉ hỏi: “Đi à?”
Dung Từ lạnh nhạt: “Ừ.”
“Gọi xe chưa?”
“Rồi.”
Anh cũng không giữ cô lại, nói: “Ừ.”
Dung Từ kéo vali ra cửa, lên xe rời đi.
Hôm nay Kỳ Dục Minh dậy khá muộn.
Xuống ăn trưa cùng nhóm Phong Đình Thâm, anh ta nói với Phong Đình Thâm: “Đình Thâm, hay là cậu lên lầu mời cô ấy xuống lần nữa đi?”
“Cô ấy” ở đây đương nhiên là chỉ Dung Từ.
Phong Đình Thâm nhạt giọng: “Không cần đâu, cô ấy đi rồi.”
Kỳ Dục Minh nhướng mày: “Đi rồi á?”
Hạ Trường Bách cũng khựng lại.
“Ừ.” Phong Đình Thâm nói: “Công ty cô ấy có việc bận.”
Chuyện Úc Mặc Huân vì Dung Từ mà đổi ý không tuyển dụng Lâm Vu và chuyện Dung Từ đến làm việc ở Trường Mặc, Kỳ Dục Minh đều biết.
Anh ta không quên tối qua Phong Đình Thâm nói Dung Từ không xuống ăn cơm cùng mọi người cũng là vì bận việc.
Nghĩ đến đây, anh ta cười khẩy: “Chà... hôm qua bận, hôm nay cũng bận, bận rộn gớm nhỉ?”
Bận thế này, người không biết còn tưởng Trường Mặc thiếu cô thì không hoạt động được ấy chứ.
Nhưng Dung Từ vào đó bằng cửa sau, thứ nhất bản thân chẳng có năng lực gì, thứ hai cô cũng không phải cổ đông lớn của Trường Mặc, cô nói bận, nhìn thế nào cũng chỉ là cái cớ.
Tìm cớ thì cũng thôi đi, đằng này lại tìm cái cớ dở tệ như thế...
Kỳ Dục Minh cũng chẳng biết nói gì hơn.
Lâm Vu cũng hiểu ý Kỳ Dục Minh, cúi đầu ăn cơm, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười thầm kín.
Nhóm Kỳ Dục Minh nghĩ gì, Dung Từ không rõ.
Rời khỏi sơn trang suối nước nóng, cô đi thẳng đến Trường Mặc.
Bận rộn đến tối mịt.
Làm việc liên tục hai ngày, Dung Từ định về sớm nghỉ ngơi thì nhận được điện thoại của cậu Dung Trường Thịnh.
Nửa tiếng sau, Dung Từ về đến nhà họ Dung.
Vợ chồng Dung Trường Thịnh cùng hai người con là Dung Tầm và Dung Vân Hạc đều có nhà.
Thấy cô về, mọi người đều chào hỏi: “Chị họ.”
Dung Từ cười: “Ừ.”
Dung Vân Hạc: “Tâm Tâm đâu ạ? Chẳng phải bảo Tâm Tâm về nước rồi sao, sao không về ăn cơm cùng luôn ạ?”
“Con bé đi tắm suối nước nóng rồi, chưa về.”
Nghĩ chắc Phong Cảnh Tâm đi cùng Phong Đình Thâm nên Dung Vân Hạc không hỏi thêm nữa.
Trước khi vào nhà, nhìn thấy căn biệt thự đối diện, bước chân Dung Từ khựng lại.
Hôm trước đi sơn trang suối nước nóng, cô quên khuấy mất việc mang theo chìa khóa căn biệt thự này.
Nếu mang theo thì đã có thể bắt tay vào cho người dọn sạch dấu vết của nhà họ Tôn để lại sau đó sửa sang lại...
Vợ chồng Dung Trường Thịnh đang chuẩn bị cho lễ mừng thọ của bà cụ Dung, gọi Dung Từ về, ngoài việc muốn cô góp ý kiến còn có một việc cần cô xử lý.
“Hai tấm thiệp mời này là gửi cho nhà họ Phong và Phong Đình Lâm, mấy hôm nữa Tiểu Từ tìm thời gian đưa qua đó nhé.”
Dung Từ khựng lại một chút rồi mới nhận lấy: “Vâng ạ.”
Ăn tối xong, trò chuyện với bà cụ và gia đình cậu mợ một lúc, đến hơn chín giờ tối, Dung Từ chuẩn bị ra về.
Trước khi cô đi, bà cụ cũng ra tiễn, nắm tay cô dặn dò: “Người nhà họ Phong ấy, nếu họ không muốn đến thì cháu đừng miễn cưỡng, họ đến hay không, bà già này cũng chẳng thiết tha gì đâu!”
Tuy lúc Dung Trường Thịnh đưa thiệp mời cho Dung Từ đã cố tình nói nhỏ và tránh mặt bà nhưng những chuyện này trong lòng bà đều rõ như ban ngày.
Dung Từ đáp: “Cháu biết rồi ạ.”
Bà cụ Dung và bà cụ Phong là bạn thân.
Theo lý mà nói, mừng thọ bà cụ Dung, bà cụ Phong chắc chắn sẽ đến.
Chỉ là bà cụ Phong lớn tuổi hơn bà cụ Dung, theo phong tục ở đây, người lớn tuổi hơn chủ nhân bữa tiệc mừng thọ sẽ không tham dự.
Mấy năm qua, sinh nhật bà cụ Dung đều không tổ chức lớn.
Chỉ là cả nhà quây quần ăn bữa cơm đoàn viên thôi.
Và trong mấy năm đó, Phong Đình Thâm chưa từng một lần đến chúc thọ bà cụ Dung.
Ban đầu thì lấy cớ bận rộn.
Nhưng Dung Từ biết, lúc rảnh rỗi, anh thà đi chơi với bạn bè cũng không chịu đến.
Dù vậy, những năm qua cứ gần đến sinh nhật bà cụ, cô vẫn ôm một tia hy vọng hỏi trước xem hôm đó anh có rảnh không, có thể cùng cô về nhà họ Dung chúc thọ bà ngoại không.
Nhưng câu trả lời cô nhận được luôn là sự thất vọng.
Năm nay cô không muốn hỏi Phong Đình Thâm nữa.
Nhưng năm nay lại là đại thọ chẵn của bà cụ, Dung Trường Thịnh đã mời rất nhiều đối tác làm ăn, chưa nói đến việc cô và Phong Đình Thâm chưa chính thức ly hôn, cho dù đã ly hôn thì với tình bạn của hai bà cụ cũng phải mời người nhà họ Phong.
Còn người nhà họ Phong có đến hay không, đó là chuyện của họ.
Tối nay Dung Từ vốn định về chỗ ở của mình.
Nghĩ đến đây, cô quay đầu xe, lái về phía biệt thự của Phong Đình Thâm.
Về đến nơi, cô mới phát hiện Phong Đình Thâm và Phong Cảnh Tâm chưa về.
Còn bà cụ Phong vì có việc nên hai hôm nay đã về nhà cũ ở.
Dung Từ đặt túi xách xuống, đi vào phòng tắm.
Nửa tiếng sau, vừa từ phòng tắm bước ra, cô nghe thấy tiếng xe ô tô dưới lầu.
Nếu không có gì bất ngờ thì chắc là cha con Phong Đình Thâm đã về.
Dung Từ dửng dưng nghĩ, ngồi xuống sấy tóc.
Biết Dung Từ ở nhà, Phong Cảnh Tâm chạy lên lầu trước, lao thẳng vào phòng ngủ chính sà vào lòng Dung Từ: “Mẹ ơi, con về rồi!”
Trên người cô bé nồng nặc mùi nước hoa của Lâm Vu.
Dung Từ mặt không đổi sắc “ừ” một tiếng, tắt máy sấy, xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của con: “Tắm chưa con?”
Phong Cảnh Tâm lắc đầu: “Chưa ạ.”
“Hơn mười giờ rồi, về phòng tắm rửa đi con, mai còn đi học.”
Dung Từ vừa dứt lời thì Phong Đình Thâm cũng bước vào phòng ngủ.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Dung Từ chỉ nhìn thoáng qua rồi lạnh lùng thu hồi tầm mắt. Lúc này, Phong Cảnh Tâm định kéo cô đứng dậy khỏi ghế: “Mẹ tắm cho con đi.”
Dung Từ nói: “Được để mẹ sấy khô tóc đã.”
“Dạ!”
Phong Cảnh Tâm vui vẻ chạy về phòng chuẩn bị quần áo ngủ.
Phong Đình Thâm nhìn cô, ngồi xuống phía bên kia, mở lời: “Về lúc nào thế?”
“Cách đây không lâu.” Dung Từ không nhìn anh, vừa sấy tóc vừa trả lời.
Phong Đình Thâm cũng không hỏi thêm, anh đứng dậy đi vào phòng thay đồ, chuẩn bị đi tắm.
Dung Từ sực nhớ ra chuyện quan trọng, cô tắt máy sấy, trước khi anh vào phòng tắm, cô lấy một tấm thiệp mời trong túi xách ra đưa trước mặt anh: “Sắp đến sinh nhật bà ngoại tôi rồi, đây là thiệp mời gửi nhà họ Phong.”
Khi đến gần anh, Dung Từ nhận ra mùi nước hoa của Lâm Vu trên người anh cũng rất nồng.
