Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang - Chương 19: Một Đường Tình Ái Hoàn Toàn Khác.
Cập nhật lúc: 17/09/2025 03:48
Đường Tình Ái thuần thục thoát khỏi những đòn tấn công, cuối cùng cướp lấy roi da từ gia nhân, nàng thẳng tay vung nó sang phía Đường Hạc Quân, vừa quật vừa hé môi nói: “Phụ thân, người hãy nhớ rằng là ai mong mỏi nữ nhi về đây để bù đắp, là ai thất hứa chiều con nuôi hơn con ruột, là ai bỏ rơi nữ nhi bơ vơ từng tháng ngày.”
Khi đòn roi đánh trúng Đường Hạc Quân, Đường Tình Ái lạnh lùng bảo: “Bấy nhiêu mặt mũi nữ nhi giữ cho phụ thân, từ học quy củ lễ nghi, ngoan ngoãn nhường nhịn nhưng càng nhường thì chỉ toàn bị ức hiếp… Người có biết con trai người suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t nữ nhi không? Hôm nay vẫn dám đòi mặt mũi cơ, vậy nữ nhi đành tính toán một lượt!”
Tiếng nàng vang vọng khắp hậu viện hòa cùng tiếng roi quất đầy chói tai, Đường Hạc Quân tuổi già sức yếu không chịu nổi mấy chiêu, ít lâu hô hoán gọi người qua giúp đỡ.
Đáng tiếc khi mọi người tới ông ta cũng hứng chịu mấy roi, cả áo choàng xám đã rách rưới và đầu tóc rối bời.
“Muội muội, muội làm gì phụ thân thế này…” Giọng nói mềm mại phát ra, tiếp đến bóng dáng nữ nhân xuất hiện, đối phương dẫn theo đám người hầu chạy lại đỡ Đường Hạc Quân.
Đường Tình Ái nhướng mắt quan sát tình cảnh con gái thương cha già ở trước mặt.
Đường Hư Nhiên - người con gái mà Đường gia nâng niu trong lòng bàn tay, là kẻ chiếm mất chỗ của nàng suốt nhiều năm liền.
Dáng vẻ xinh đẹp động lòng như đóa hồng rạng rỡ khiến bao nam nhân say nhìn, nhưng hồng nào chẳng có gai, lắm gai còn thích đ.â.m linh tinh nữa.
Đường Hư Nhiên hướng về Đường Tình Ái trách cứ: “Muội muội dám ra tay với phụ thân? Chuyện đại nghịch bất đạo thế này không thể làm đâu!”
“Đại tỷ dạy bảo đạo nghĩa rất hay, vậy thay phụ thân chịu mấy roi nhé?” Đường Tình Ái cười tươi.
Khiến Đường Hư Nhiên phải đổi thái độ đáp trả: “Muội muốn đánh tỷ thì tự đánh mình vài cái tạ tội trước phụ thân đi đã.”
Câu nói vừa dứt đám gia nhân tức khắc lao lên, cả hộ vệ võ công cao cường cũng xông pha.
Đường Tình Ái nheo mắt, dùng sức vung mạnh làm roi da uốn lượn trên không rồi quật ngã đám người, đòn đánh liên tục khiến bọn họ chẳng thể lại gần.
Nhiều năm ở nơi Biên Cương khắc nghiệt đã rèn luyện thân thể cùng võ công, một mình nàng có thể đánh lui trăm quân, nên hôm nay trở về sẽ không sợ bất kì ai.
Huống chi những kẻ này chưa bao giờ đối xử tốt với nàng, nếu không thể hiện chút bản lĩnh thì chúng còn trèo lên đầu mình ngồi.
Một lúc sau Đường Tình Ái thu roi, tất cả đám người nằm la liệt trên đất, tiếng kêu đau đớn lan khắp bốn phía, riêng Đường Hạc Quân và Đường Hư Nhiên bị đánh tả tơi, y phục rách nát như ăn mày.
Tuy nhiên bọn họ vẫn oán hận lườn nàng, thậm chí cao giọng chửi mắng: “Đường Tình Ái, đồ nghiệt nữ ác độc, ta sẽ để Hoàng Thượng trừng trị ngươi!”
Là bọn họ đánh giá thấp nữ nhân đằng trước, cứ nghĩ đối phương hèn kém giống như năm nào, im lặng cho người khác dạy bảo và cam chịu.
Đường Tình Ái của hiện tại vô cùng cao ngạo, tay cầm roi da, thẳng lưng đứng vững giữa đất trời to lớn, sức chiến đấu mạnh mẽ hơn ngàn lần, dáng vẻ thôn nữ rụt rè chỉ còn trong dĩ vãng.
Nhưng bọn họ là người mang thân phận quyền quý, phía trên vẫn có Hoàng Thượng xem trọng, sao để thua dưới tay kẻ như này!
Đường Tình Ái hững hờ nghe từng lời kia, xong nhướng mày bảo: “Các người cứ bẩm tấu lên thôi, còn ta cũng không ngại dĩ hạ phạm thượng khiến Hoàng Thượng ban lệnh chu di cửu tộc cả Đường gia.”
Nàng giơ tay vuốt tóc, nhẹ nhàng nói thêm: “Là do các người tự tay dạy dỗ ta, ta phạm sai thì các người nhất định phải chịu tội cùng.”
Đường Hạc Quân tức giận phun ra ngụm m.á.u tươi, run rẩy chỉ vào Đường Tình Ái song mấp máy môi mấy lần cũng chẳng thốt lên lời.
Đường Hư Nhiên thấy tình hình bất ổn lập tức đứng dậy đỡ Đường Hạc Quân, vội vàng kêu gọi người hầu tìm đại phu tới.
Bọn họ không để ý càng không dám hành động thiếu suy nghĩ với Đường Tình Ái.
…
Đường Tình Ái quay trở lại viện của mình, nàng ngồi nghỉ ngơi uống trà, lúc này bà lão đi từ ngoài vào hỏi thăm: “Tiểu thư vẫn ổn chứ?”
“Ta không sao, bà bà đừng lo lắng.” Đường Tình Ái mỉm cười tỏ vẻ đều tốt.
Bỗng nàng nghĩ đến việc gì đó rồi mở miệng hỏi bà lão: “Bà bà có biết nam sủng của Thái Tử là kẻ thế nào không?”
Bà lão hơi suy tư, hồi sau khẽ đáp: “Nam sủng chỉ có một người tên Nhất Hòa, mặc dù được Thái Tử nhìn trúng nhưng luôn phản kháng, cuối cùng bị Thái Tử hạ trùng và cam chịu số phận đêm đêm hầu hạ.”
“Thái Tử không thay đổi tí nào, thích chiếm đoạt người khác giống năm xưa cưỡng ép Quốc Sư.” Đường Tình Ái tặc lưỡi cảm thán.
Chỉ là như vậy cũng tốt, nàng có thể dễ dàng hành động.
Bà lão chẳng biết tiểu thư nhà mình dự định nào, nên khó hiểu hỏi: “Tiểu thư nhắc chuyện đấy phải chăng muốn làm gì?”
Đường Tình Ái cong môi, tâm tình tốt dặn dò: “Bà bà sai người hẹn gặp Nhất Hòa, ta sẽ hợp tác với kẻ này.”