Phu Quân Công Lược Bạch Nguyệt Quang - Chương 32: Cứu Chàng.

Cập nhật lúc: 17/09/2025 03:50

Bà lão hiểu dù người trước mặt có biết chuyện sẽ gặp nạn, thì cũng không từ bỏ việc định làm nên chẳng khuyên can, thay vào đó là nhẹ nhàng nói: “Vì vậy lão đi theo Thánh Nữ, mặc kệ bất kỳ biến cố nào xảy ra.”

Đường Tình Ái nghe xong hơi ngơ ngác rồi cười đáp: “Bà bà, ta nhất định sống tốt để báo hiếu bà, thế nên bà đừng lo lắng gì hết.”

Chỉ cần Nhạc Lãng an toàn nàng lập tức rời khỏi đây, không vướng bận gì nữa cả.

Vào ban đêm, Đường Tình Ái đột nhập phủ Thái Tử và tìm kiếm nơi giam giữ Nhạc Lãng, cuối cùng phát hiện trong thư phòng có đường đi xuống tầng hầm.

Khi Đường Tình Ái vừa bước vào lập tức chạm phải cơ quan phòng thủ đặt dưới đất, nhiều những mũi tên nhọn b.ắ.n sang hướng này, nàng phản ứng nhanh né tránh.

Tuy nhiên không gian đường hầm quá hẹp so với cơ thể to béo, nên đầu tên sắc bén vẫn sượt rách vai Đường Tình Ái, nàng theo bản năng nghiêng đầu nhìn y phục đứt đoạn, lại cau mày xem vết thương đã rỉ máu.

Đôi chân nàng di chuyển tới chỗ an toàn, chờ các mũi tên phóng ra hết mới cẩn thận đi tiếp, qua một quãng đường dài đứng trước cánh cửa đá, trên bề mặt khắc con hổ lớn cùng họa tiết khác nhau.

Đường Tình Ái quan sát lúc lâu, phát hiện đây là cánh cửa ghi trong sách cổ, nàng từng đọc khi ở bên Quốc Sư, quyển sách kia dạy cách chế tạo những chiếc cửa g.i.ế.c được người khác.

Mà cái trước mặt cũng nằm trong hàng nguy hiểm, nếu mở sai cách thì sẽ bị lửa thiêu chết.

Đường Tình Ái suy nghĩ kĩ càng, nàng cắn đứt đầu ngón tay cho m.á.u chảy, dùng ngón tay ấy vẽ theo đường họa tiết trên cửa đá.

Khi cả mười đầu ngón tay đều rỉ m.á.u thì họa tiết cũng đầy vệt đỏ, sau đó mắt con hổ chuyển màu vàng, tiếng cánh cửa mở ra đồng thời vang lên.

Đằng sau cửa đá dày chắc là nơi u tối không chút ánh sáng nào, lúc Đường Tình Ái cầm ngọn đuốc tiến lên thì mới thấy rõ.

Dưới tia sáng lung lay là khung cảnh nam nhân nắm ngã trên đất, y phục thì rách nát lộ từng vết thương do roi da gây nên, cả thân thể gầy gò đều m.á.u thịt lẫn lộn.

Dáng vẻ thảm hại đến mức mỗi lồng n.g.ự.c nhấp nhô, dường như đối phương chỉ còn vài hơi thở yếu ớt.

Đường Tình Ái vội vã chạy lại kiểm tra, vừa giơ tay vén mái tóc rối bời kia sang bên, thì đập vào mắt là khuôn mặt quen thuộc của Nhạc Lãng, nàng thoáng ngơ ngác song xem xét từng thương tích trên thân thể chàng.

Cuối cùng chẳng ngăn nổi xót xa trong lòng, khiến đôi mắt ngấn lệ không nén kịp mà tràn, hàng nước mắt từ Đường Tình Ái rơi xuống làn môi khô khốc của Nhạc Lãng.

Mặc dù sớm hiểu Thái Tử tàn độc, nhưng tận mắt thấy và tự tay sờ đã khiến nàng phải run rẩy, nhiều nhất là cảm giác đau xé tâm can, bởi những vết thương này còn ghê rợn hơn cả tháng ngày chịu trận nơi Biên Cương.

Rốt cuộc do nàng can thiệp vào thành ra như vậy, hay đây mới đúng kết cục chàng phải nhận?

Giấc mơ đó là đứt tứ chi chứ chưa đến mức nguy kịch, có điều giờ người trong lòng nàng chỉ còn hơi thở mong manh, sự sống cũng sắp hóa tàn tro…

Đường Tình Ái kìm chế cảm xúc bi thương đang dâng cao, cố gắng để Nhạc Lãng lên lưng mình rồi cõng chàng rời khỏi tầng hầm.

Khoảnh khắc cả hai từ thư phòng ra ngoài, tức thì có đám thị vệ vậy quanh tứ hướng, Thái Tử thì đứng ở giữa họ, điệu bộ đã chờ rất lâu.

Đường Tình Ái bình tĩnh đối mặt với tình cảnh đằng trước, nàng nhẹ nhàng khom người đặt Nhạc Lãng tựa cột phía sau mình, xong xuôi ngẩng đầu nói: “Ta biết Thái Tử sẽ rộng lượng đường vào hẹp hòi đường ra.”

Thái Tử vừa nheo mắt nhìn vừa lắng nghe, sau cười cợt cất tiếng: “Chứ không phải dù thế nào ngươi cũng cứu cho bằng được nam nhân ấy sao?”

Ngay ngày nhận tin tức nữ nhân đối diện thoát ra khỏi phủ Quốc Sư, hắn bèn nghĩ cách đề phòng, đoán chắc chắn rằng đối phương cứu lấy kẻ đang hấp hối đó.

Nên hết thảy thế trận đêm nay đều dành riêng Đường Tình Ái trải nghiệm.

Thái Tử cong môi, phất tay như hiệu lệnh, khiến tất cả hộ vệ xông lên, phần Đường Tình Ái rút kiếm bên hông hành động chiến đấu.

Dưới màn đêm tĩnh mịch bỗng ngập tràn tiếng vũ khí va nhau, cùng da thịt bị đ.â.m xuyên và nhiều vật đổ ngã, âm thanh lẫn lộn cứ thế lập lại làm tan sự yên ổn một vùng.

Khi cơn gió trôi nổi mang giá lạnh tỏa khắp nơi, gió rét cũng vô tình lướt ngang đánh thức Nhạc Lãng hôn mê.

Đầu tiên là Nhạc Láng khẽ nhăn mày vì chịu nỗi đau trên thân, tiếp theo lơ mơ hé mắt lại thấy t.h.i t.h.ể đầy đất với từng vũng m.á.u tươi, giây sau trông rõ bóng dáng quen thuộc đang một mình chống chọi rất nhiều người.

Cảnh trạng đằng trước làm Nhạc Lãng kinh ngạc, muốn cử động tay chân nhưng tứ chi đã đứt đoạn, còn mấp máy môi gắng gượng nói song chỉ phát ra tiếng rên nhỏ khàn đặc.

Mọi cử chỉ không trọn vẹn nên chẳng thể thu hút Đường Tình Ái chú ý, cuối cùng Nhạc Lãng bất lực nhìn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.