Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 148: Một Ngày Bất Thường Với Nol

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:52

Đầu tháng 2, giáo sư Conner lại đem vào lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám một con quỷ hút m.á.u cao cấp. Con vật gớm ghiếc ghê rợn, vừa sổ lồng đã lao vút xung quanh phòng học chỉ để lại một vệt tàn ảnh. Mọi bùa phép của bọn nhỏ đánh ra đều vô dụng trước làn da xám xanh kháng phép đó.

Nó thậm chí còn có thể xuyên qua Protego của Amy, Confringo Bombarda chẳng nhằm nhò gì, Arresto Momentum của Matt đánh trúng chỉ làm con quỷ chậm lại đúng 1 giây rồi tốc độ khôi phục như cũ.

Hai cây Venomous Tentacula mà Douglas đem từ Nhà Kính vào liên tục phun ra axit và dây leo chỉ đủ để bảo vệ cậu nhóc ở một góc đó thôi, con quỷ ngay lập tức chuyển mục tiêu sang Linda. 

“Toàn lực đánh Incarcerous!” Giselle la lên, con quỷ kháng phép là các bùa nguyên tố, còn bùa triệu hồi dây thừng ít nhiều sẽ làm nó gián đoạn. Càng nhiều dây thừng đánh trúng càng làm nó khó di chuyển hơn.

Bọn nhỏ nghe vậy thi nhau đánh ra Incarcerous, tập trung đũa phép chĩa hướng con quỷ xanh. Nếu tập trung đủ tinh thần và sức mạnh ma pháp thì sẽ gọi ra dây thừng to chắc chắn, còn lại thì nhỏ yếu làm con quỷ dễ bứt ra được.

Nhưng bọn nhỏ thắng ở số lượng, khi càng nhiều dây thừng trói lên thân mình, con quỷ càng tỏ ra lóng ngóng, tốc độ chậm lại tạo ra kẽ hở.

Đến đây thì nhìn chung cũng có thể xem là phe phù thủy nhí đã chiến thắng. Nhưng Giselle vẫn thấy mình cần học cách tiêu diệt triệt để một con quỷ hút m.á.u luôn, chứ chỉ bắt nhốt được nó thì cũng chưa phải là cách giải quyết tối ưu nhất.

Giáo sư Conner dường như nhận ra ý tưởng đó của học trò mình, bà vẫy đũa để mở hết cửa sổ, ánh sáng soi rọi căn phòng, chiếu lên làn da tái xanh của con quỷ hút máu. Nó chỉ hơi gầm gừ rồi thôi.

Đó chính xác là đặc điểm của một con quỷ hút m.á.u cao cấp, thậm chí còn không sợ ánh sáng ban trưa, nên các loại bùa lửa bùa ánh sáng với nó đều vô dụng.

“Nhìn chung lần này các trò phản ứng nhanh lẹ hơn tôi dự đoán, Venomous Tentacula của trò Cunningham cũng rất khá nên tôi sẽ +2 cho trò.”

Rồi bà nhìn quanh: “Nào có trò nào biết cách tiêu diệt triệt để một con quỷ hút m.á.u bậc cao thế này không? Tôi nói là triệt để luôn.”

Linda giơ tay: “Thưa giáo sư Conner, thường khi gặp các con quỷ hút m.á.u bậc cao phù thủy chỉ cần bắt giữ và giao cho Sở Điều phối và Kiểm soát Sinh vật Pháp thuật là được. Các chuyên gia của Văn phòng tiêu diệt sinh vật hắc ám thuộc Sở sẽ xử lý. Còn nếu một phù thủy muốn g.i.ế.c nó luôn thì có thể dùng vũ khí bạc nguyên chất do yêu tinh làm ra như d.a.o kiếm, hoặc dùng Diffindo liên tục và đủ uy lực để đ.â.m xuyên con quỷ.”

Nhìn con quỷ lùn trong lồng rồi tưởng tượng ra cái cảnh phải liên tục niệm Diffindo lên cổ nó, từ từ cắt từng lớp da ra, bọn nhỏ cũng thấy hơi ghê. Douglas còn sụt sịt cả lên.

“Dùng vũ khí bạc của yêu tinh là tốt nhất, đ.â.m xuyên qua da thịt quỷ hút m.á.u dễ dàng nhưng không phải phù thủy nào cũng sở hữu cho mình một vũ khí quý giá như vậy. Nếu dùng Diffindo hoặc các bùa chặt c.h.é.m thì nhìn chung sẽ khá ghê rợn đối với người thực hiện, nên Văn phòng tiêu diệt sinh vật hắc ám mới khuyến khích phù thủy chỉ cần bắt giữ rồi gửi cho họ xử lý.”

“Nên tôi không thể để cho các trò xử lý con quỷ hút m.á.u này được, đây là đạo cụ giảng dạy của tôi.”

Cuối cùng vẫn không trực tiếp g.i.ế.c nó, Giselle thấy hơi tiếc vì còn muốn thử hiệu nghiệm Diffindo của mình như thế nào. Nhưng thôi sát hạt một sinh vật ghê rợn như vậy trước mặt tụi nhỏ rõ ràng không phải là một phương pháp giáo dục đúng đắn.

Lớp Biến hình của ngày hôm sau, Bà Mèo đón bọn nhỏ bằng một nụ cười tủm tỉm thú vị, làm gương mặt bà càng trông quyến rũ hơn. Thấy ánh mắt khó hiểu của đám nhóc, bà vẫn cười mỉm:

“Hôm nay tôi sẽ dạy các trò một phép biến hình sẽ hữu dụng ngay thôi.”

Một nam sinh hỏi: “Là dùng trong chiến đấu với quỷ hút m.á.u hở giáo sư?”

Nếu thế thì khá lạ, các phép chiến đấu thường dạy trong Phòng chống nghệ thuật hắc ám và Bùa chú, Biến hình dùng nhiều trong đời sống hơn.

“Ồ không không,” vẫn mỉm cười bà nói, “Các trò không biết sắp tới là ngày gì sao?”

“Lễ Phục sinh ạ?”

“Sinh nhật giáo sư ạ?” một đứa giỡn.

“Thưa giáo sư là ngày Lễ tình nhân ạ!” Linda reo lên.

“Đúng rồi!”

Ngó đám học trò mà chỉ có vài đứa nữ sinh là tỏ vẻ hào hứng, còn đại đa số đều hoang mang không hiểu ngày 14/2 với môn biến hình có liên quan gì nhau, Bà Mèo vui vẻ:

“Tôi nghĩ các trò năm 4 học phép biến hình này được rồi, tôi còn định dạy cho các trò năm 3 nữa. Để coi năm 1 năm 2 có nên dạy không ta? Mọi năm tôi vẫn thấy vài trò năm 1 năm 2 tặng socola cho nhau...”

“Tặng socola để làm gì cơ chứ?” Nol thì thầm, cảm thấy từ đầu buổi đến giờ thật ngớ ngẩn.

“Cậu thích ai thì tặng socola cho người đó.” Matt cũng thì thầm.

“Nhưng tóm lại là phép biến hình gì vậy thưa giáo sư?” Linda đã nhấp nhổm trên ghế, Amy kế bên thì nín thở nhìn bà giáo không chớp mắt.

“Bùa chú bó hoa các trò ạ!” Rồi bà vẫy đũa nhẹ nhàng theo hình vòng tròn giữa không trung, “Orchideous!” từ đầu đũa phép lóe ra tia sáng màu hồng và một đóa hoa hồng đỏ tươi xuất hiện.

“Wow!”

“Thật tuyệt!”

Bà Mèo cắm bó hoa hồng vào cái bình hoa để sẵn trên bàn từ đầu buổi đến giờ, sau đó hướng dẫn bọn nhỏ quỹ tích vẫy đũa.

Nhìn chung đây là một phép triệu hồi khá dễ, dễ hơn phép triệu hồi dây thừng Incarcerous nhiều nên bọn nhỏ hầu hết đều làm được. Còn muốn có hoa gì thì cứ tập trung tinh thần của mình nghĩ đến là được.

Nhưng cái làm bọn nhỏ ấn tượng hơn chính là việc Bà Mèo cứ cười tủm tỉm suốt cả tiết học hôm đó.

“Tớ cá là Bà Mèo chuẩn bị tặng socola cho ai đó trong ngày Lễ tình nhân!” Linda thì thầm.

“Sao cậu biết Bà Mèo tặng socola mà không phải tặng hoa?” Nol giật ngược.

“Cậu thấy nữ tặng hoa cho nam bao giờ chưa hả đầu đất ạ?” Cái danh đầu đất mà Ive đặt cuối cùng đã lưu truyền khắp đám đồng học.

“Vậy nếu nam tặng thì phải tặng gì?” Matt hỏi.

“Nam thì có nhiều lựa chọn lắm, viết thư tình, socola, hoa, trang sức... ôi nhiều lắm.” Amy đáp.

“Nhưng Bà Mèo định tặng socola cho ai chứ?” Douglas chen vô.

“Chú Takumi chứ ai! Mấy cậu không nghe truyền thuyết Bà Mèo theo đuổi chú Takumi à?”

Rồi cả đám lại tưởng tượng ra cảnh gương mặt đầy sẹo loang lổ của người giữ khóa sẽ có biểu cảm gì khi mở hộp socola ra...

“Chú Takumi mà cười...” thì còn đáng sợ hơn bình thường nữa ấy chứ.

Mà dường như Bà Mèo cũng có lý khi dạy bùa chú bó hoa cho đám năm 4 trở lên. Đến năm nay rồi bọn nhóc mới nhận ra thế giới còn tồn tại một ngày gọi là Lễ tình nhân. Tòa lâu đài cũng dịu dàng hường phấn hơn vẻ cổ kính thường ngày.

“Tại sao đến bây giờ mình mới nhận ra điều này nhỉ?” Đám nhóc cảm thấy cái gì cũng lạ hơn thường ngày, Đại Sảnh Đường có nhiều hoa hơn, những bông hoa lily, hoa phong lan, hoa cẩm tú cầu rồi hoa hồng đỏ, cắm trong bình hay treo trên những cái giá hoa giữa không trung.

Hoa thôi thì không nói làm gì, những con cú bay sà vào quắp theo nào quà nào hoa thì cũng chẳng nói làm gì. Nhưng đám nam sinh năm 5 (và vài nữ sinh gan dạ) đã áp dụng ngay phép biến hình mà Bà Mèo đã dạy chúng: biến chim uyên ương thành thư tình, bức thư đó sẽ bay đến trước mặt người nhận, phát ra lời nhắn bằng giọng người gửi, như một loại thư sấm âm lượng nhỏ vậy.

Và ngay trên bàn ăn Gryffindor sáng ngày Lễ tình nhân đó, khi chị Eda đang ăn món súp kem nấm thì một lá thư hình trái tim màu đỏ bay đến trước mặt chị. Mấy chị cùng phòng cạnh bên hô “ôi” một tiếng thì lá thư bật ra:

“Eda không có người yêu... lêu lêu Eda không có ai tặng socola...” là cái giọng trêu ngươi của anh trai chị.

Từ ôi của đám bạn chuyển sang thành ối, Eda tức giận mặt chuyển đỏ gần bằng màu tóc chị, bỏ luôn cả phần ăn sáng của mình chạy thẳng ra khỏi sảnh đường.

“Eli cậu quá đáng quá!”

“Mau xin lỗi chị Eda đi anh!”

Cả dãy bàn Gryffindor lắc đầu, thiệt không ngờ phép biến hình đáng yêu mà Bà Mèo dạy dành riêng cho ngày Lễ tình nhân lại được áp dụng như thế này. Anh Eli chắc cũng hối hận, vừa ngậm miếng bánh mì đen vừa chạy theo xin lỗi em gái.

“Đấy, người ta chế ra cái Lễ tình nhân tào lao bí đao này làm chi không biết!” Nol ngẩng đầu khỏi mấy khúc thịt cừu xông khói nói, nó vẫn thấy thật phiền toái khi phải dây dưa với đám con gái. Socola để dành mình mình ăn phải ngon hơn không.

Nhưng có vẻ đến năm nay đám bạn nó đã hết đồng tình với nó rồi, Douglas vẫn đang ngó cái thư sau khi truyền tin xong thì biến lại thành con chim nhỏ vỗ cánh bay chung quanh.

“Phải mà tớ cũng làm được phép biến hình đó nhỉ...”

“Vậy cậu đợi năm sau đi.”

Đằng kia thì hai cô bé Amy Linda thì thầm cười khúc khích với nhau nãy giờ, Amy hôm nay đổi kiểu tóc đuôi sam tốn thời gian chảy chuốt hơn mọi ngày, còn Linda thì kẹp thêm một chiếc nơ màu hồng phớt như màu rèm giường của mình.

Nol chán nản định quay qua tìm Ive để rồi nhận ra là cô bé không ngồi ở bàn sư tử như mọi khi nữa. Tia mắt qua dãy bàn Ravenclaw thì thấy trước mặt cô bé là một hộp socola thật to cùng một bó hoa chắc chắn không phải biến-ra-từ-đũa-phép mà là đặt mua ở tiệm hoa hẳn hoi. Cô bé vui vẻ mời đám con gái vây chung quanh ăn socola cùng mình.

Còn dãy bàn Slytherin thì thôi khỏi nói, đám nữ sinh từ sớm đã ăn diện điệu đà, đám nam sinh nhà rắn mà muốn tặng quà tặng hoa cho ai thì nhất định phải bày vẽ dàn trận rình rang.

Như đống quà ùn lên trước mặt Amelia Beaufort nào là socola, hộp quà, hoa tươi... cô nàng vẫn kiêu kỳ nhón từng miếng socola trắng ăn chậm rãi.

“Mịa cái đám khoe mẽ này!” Nol chửi thầm, thu mắt về định tiếp tục chiến đấu với thịt cừu xông khói thì chợt nhớ ra, ngó lại chỗ cô bạn mà mấy nay nó nhất quyết phủ định sự tồn tại.

Để rồi thấy trước mặt cô bạn vẫn chỉ là súp kem với vài lát bánh mì, cô còn vừa ăn vừa chăm chú đọc quyển sách gì đó.

Y như thường ngày.

Bỗng nhiên nó muốn đ.ấ.m cho tóc bạch kim vài phát.

Bực mình nó định quay sang nói chuyện với Matt thì bỗng nhận ra không chỉ Ive không ngồi cạnh mình mà Matt cùng con ch.ó Milo cũng biệt tăm biệt tích.

“Sáng nay nhiều điều lạ lùng vậy ta!”

Chắc chỉ có mỗi lớp độc dược học ở tầng hầm là không bị bầu không khí hường phấn ảnh hưởng. 

Thấy mặt Ive đỏ hây hây dưới sự trêu ghẹo của đám con gái chung quanh, Nol bực bội quyết định lại xem Ive-không-tồn-tại trong ngày hôm nay, nên quay ra hỏi Matt như vừa xuất hiện từ hư vô:

“Ủa sáng giờ cậu đi đâu vậy Matt?”

“À ờ tớ đi theo anh Eli...”

Tóc nâu sáng mắt lên: “Cậu phát hiện được gì hả? Có biến gì hả? Tớ đã nói ảnh khả nghi...”

Matt vội bịt miệng cậu bạn lại trước ánh mắt lia tới của giáo sư Morton: “Không, không phải chuyện đó.”

Không phải “chuyện đó” thì là chuyện gì?

Nol ôm một bụng tò mò suốt tiết độc dược hôm đó, nghe tai này lọt tai kia hướng dẫn pha chế thuốc lão hóa của giáo sư Morton khiến vạc thuốc của nó còn lão hóa nhanh đến độ bị đun mòn hết cả.

Bị giáo sư phê bình nó cũng gục gặc cho có, nhủ thầm sao mà thời gian trôi lâu quá. Đến khi tiếng kẻng hết giờ vang lên, nó chạy vọt tới chỗ cậu bạn nối khố mong sao hỏi cho ra lẽ, nhưng Matt còn có tốc độ vút bay nhanh hơn cả nó nữa.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.