Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 149: Lễ Tình Nhân Kinh Hoàng
Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:53
Bữa ăn trưa hôm đó bụng Nol dù đầy ắp đùi gà với cánh gà chiên nước mắm cùng bò bít tết nhưng nó vẫn thấy cồn cào vì...
“Ủa anh Matt đâu rồi anh Nol?” thằng nhóc Theo trở về hơi trễ hụt hơi hỏi để rồi nhận được cái lắc đầu của tóc nâu.
Ngay lúc đó con Tèo sải cánh bay vào, quắp theo một chiếc hộp hình trái tim màu đỏ rượu, buộc dây nơ màu vàng ánh kim.
Giselle ngớ người, tháo cái hộp ra khỏi chân con cú mà không hiểu ra làm sao.
Nhưng tiếng thằng nhóc Theo sà tới: “Chúc mừng chị Selly ngày Lễ tình nhân!”
Nó còn vẽ lên tấm thiệp hình cái charm chổi bay của con mèo Nimbus như thể nói hộp quà là do nó với con mèo tặng cô vậy.
Giselle đập tấm thiệp lên đầu nó: “Mới bé tí học ai tặng quà 14/2 vậy!” Rồi mở hộp socola cùng ăn với đám nhóc.
“Xời có ai quy định bao nhiêu tuổi mới được tặng quà 14/2 đâu! Em còn nhận được 2 hộp socola đây này mà chị Selly không có hộp nào...”
Thằng nhóc nói như thể nó đang hạ cố tặng cho chị Selly của nó đỡ mất mặt vậy.
“Ê nha em nói vậy đụng chạm nhiều người lắm nha Theo. Chị cũng không có ai tặng socola nè!” Linda phồng má ghẹo.
“Chị cũng không có nè, em cũng định chọc quê chị nữa hả!” Amy hùa theo.
“Anh cũng không có hộp socola nào nè...” Douglas buồn buồn chọc cái dĩa salad của nó, cậu nhỏ mấy nay đặt mục tiêu giảm cân hay sao ấy.
Nhóc Theo nào ngờ một câu nói của mình gây ra sóng gió dữ vậy, nó nuốt ực miếng xúc xích, chẳng dám nhón thêm cục socola nào nữa, dọt lẹ: “À ờ em đi thư viện đây.”
Thế là tâm lý Nol lại cân bằng, hóa ra mấy đứa được tặng socola chỉ là thiểu số thôi, là đám rắn khoe mẽ thôi chứ bọn bạn đồng niên của nó vẫn là tự mình ăn socola của mình là ngon nhất.
Thế là nó lại xách cặp cùng đám bạn đi đến lớp học Bùa chú. Dọc hành lang ngó thấy đám quỷ lùn trông nhà cầm dùi cui tách ra đến 3 cặp nam nữ đang đứng sát rạt nhau, rồi lại ê a ngăn không cho một Ravenclaw cầm đũa phép định làm phép tạo hoa cho nữ sinh đang thẹn thùng đối diện.
Xa xa lại nghe tiếng một lá thư tình đọc thơ:
“Em là ánh dương trong đời anh,
Sưởi ấm trái tim anh bằng tình yêu.
Nụ cười em là nốt nhạc dịu êm,
Ru anh vào giấc mộng đẹp nhất.”
“Ọe!” Cả đám năm 4 đi ngang nghe mà mắc ói, nhủ thầm mấy con quỷ lùn mau dí tới đây đi.
7 đứa Gryffindor vào lớp trước, chẳng mấy chốc sau đó là 8 đứa Slytherin vào sau. Còn chưa đến giờ giáo sư Hynkel chưa xuất hiện nhưng...
“Ủa Matt đâu?” Cả đám thắc mắc.
Cái đầu của Nol mới lắc được một nửa thì chợt ngừng lại vì từ ngoài cửa bay vào một lá thư màu đỏ rượu lấp lánh ánh kim, bay vọt đến bàn trên nơi Giselle đang ngồi cạnh Amy vừa lật sách ra. Ngay dãy bàn bên kia là tóc bạch kim ngồi với Dietrichson.
Cái thư nhẹ nhàng bay đến trước mặt Giselle, mở ra với tạo hình như cái miệng y hệt một bức thư sấm, nhưng giọng nói từ đó phát ra trầm tĩnh chắc nịch:
“Selly, tớ thích cậu lắm!” Đó là giọng của Matt.
Bức thư hoàn thành sứ mệnh của mình, hóa lại thành một con chim nhỏ như sẻ với cái mỏ đỏ chíu chíu, vỗ cánh bay một vòng trước bục giáo viên rồi phóng ra cửa sổ.
Lúc đó, như những đứa có mặt đã tường thuật lại, là một chuỗi hành động diễn ra đồng thời:
Matt như đã đứng đợi ngoài cửa, chạy vọt vô phòng học bùa chú.
Montgomery không còn giữ được kiểu giọng khinh khỉnh thường ngày mà đập sách xuống bàn hét lên: “F*ck! Mày chán sống rồi hả Burrows!” cầm đũa phép bật dậy.
4 đứa rắn còn lại cũng vào tư thế chiến đấu sau đó một sát na.
Nol chỉ kịp mở miệng kêu “Matt!” đã quay phắt đứng lên.
3 đứa con gái Slytherin ré lên.
Linda kéo Amy thụp xuống bàn.
Douglas còn ngơ ngác ngồi y tại chỗ chưa định hình được sự việc.
Và rồi những phép bùa b.ắ.n ra cũng là một chuỗi hành động diễn ra đồng thời:
Tóc bạch kim chĩa thẳng Matt đang chạy vào lớp: “Corvus-vorax Igneus,” từ đầu đũa luồng lửa xanh lá như một con quạ sải cánh với cái mỏ sắc nhọn bay phụt ra.
Matt niệm: “Protego Maxima!” Nol chậm hơn một hơi cũng niệm củng cố thêm cho bùa khiên phe mình.
Nhưng con quạ lửa không phải đốt cháy một mình, 4 thằng nhóc còn lại cũng cùng niệm: “Corvus-vorax Igneus” dồn thêm pháp lực biến con quạ lửa khổng lồ phồng lên thành một con phượng hoàng lửa xanh lá, tích tụ to dần như một con chim thiêng hót lên một tiếng lảnh lót, chuẩn bị bay vụt đến bùa khiên giờ nhìn như đã không cân của phe đối địch.
Khi con phượng hoàng lửa chạm đến khiên Protego cũng là lúc “Finite Incantatem” của Giselle đánh tới, hợp lực với khiên chống đỡ sức nóng rực lửa thiêu rụi. Khiên vỡ nát, Finite Incantatem hóa giải hiệu lực bùa cũng tiêu tan, áo chùng cháy xém đầu tóc bốc khói, nhưng con phượng hoàng lửa đã bị bùa chú đối thủ hao mòn, chỉ còn lại những mảnh vụn lửa rơi lả tả khắp phòng học.
“Selly tránh ra!” Chỉ còn lại mảnh vụn lửa xanh lá cháy bập bùng trong đôi mắt xám khói đó.
Thừa dịp Matt chuyển thế tấn công: “Expulso Totalum!” Phiên bản cao cấp hơn của Expulso, là bùa uy lực nhất trong cuốn bí kíp gia truyền của cậu.
“Ignis Ungula” niệm muộn hơn đối thẳng Expulso Totalum tạo ra sợi dây liên kết.
Nhưng lần này khác với tình cảnh ở học kỳ trước, Expulso Totalum chẳng chút yếu thế so với Ignis Ungula, chúng so kè với nhau giành thế thượng phong.
Giselle cũng liền sau đó niệm “Expelliarmus” chĩa thẳng vào nơi giao thoa, tạo ra một đường phép thứ ba vuông góc với đường thẳng liên kết của hai đứa kia.
Ba đường phép đấu tranh để triệt hạ đối thủ nhưng lại tạo ra thế chân vạc tạm thời.
Nhưng 4 tên rắn kia thì vẫn còn đứng đó, Dietrichson niệm “Diffindo!” lên Nol, may mà cậu nhóc phản ứng nhanh gọi lên Protego, chưa kịp mở miệng chửi rủa thì bên đây giữa lúc 3 đường phép dây dưa, bọn học trò đã nghe:
“Finite Incantatem!”
Rồi bọn chúng cảm giác như có một cỗ sức mạnh khổng lồ đẩy bật chúng ra hai bên, chạm đến chỗ sợi dây phép gây ra một tiếng nổ đùng đoàng xung chấn hơn cả bùa Bombarda va với Expulso, cưỡng ép cắt đứt đường phép 3 liên kết, cưỡng ép đẩy 3 người bật ngã ra phía sau.
Tiếng nổ như 5 7 cái pháo hoa chơi khăm của tiệm Mythical Mirth chói sáng nhiều màu xẹt qua khắp phòng học bùa chú, xẹt đến đâu là đồ đạc bắt lửa đến đó, rơi xuống áo chùng là đốt cháy áo chùng, rơi xuống sách vở là đốt cháy trang sách.
Tiếng nổ vang khắp hành lang, làm những lớp lân cận cũng chạy ra hóng hớt để rồi bị cái cảnh tượng đổ nát hoang tàn cháy nổ tanh bành của phòng học bùa chú làm cho ngơ ngác. May mà phòng ốc ở Hogwarts đã được ếm bùa gia cố tích lũy nhiều năm nên cú xung chấn năng lượng mới không làm nổ tung luôn bốn bức tường.
“Các trò nghĩ phòng học của tôi là chiến trường đấu tay đôi sao? Các trò nghĩ mình học được mấy phép bùa là có thể tự tiện đánh nhau như thế hả? Bày trò thể hiện ta đây à?”
Bóng dáng nhỏ thó của giáo sư Hynkel run lên vì tức giận, ông gằn giọng quắc mắt nhìn 3 đứa học trò vừa lồm cồm bò dậy, tả tơi dơ hầy. Nhưng hai đứa nam sinh thì chẳng hề nhìn ông mà quắc mắc nhìn nhau thù hằn, chỉ có mỗi cô nữ sinh mà ông luôn đánh giá ngoan hiền cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi:
“Thật xin lỗi thưa giáo sư Hynkel.”
“Thật xin lỗi thưa giáo sư.”
“Chuyện gì? Có chuyện gì thế giáo sư Hynkel?” Giáo sư Conner từ ngoài cửa lật đật chạy tới, nhìn hiện trường ngổn ngang, chỉ hơi thở nhẹ khi thấy bọn nhỏ còn lành lặn chân tay.
“Các trò đánh nhau để ra nông nỗi thế này à?” Bà giáo nhìn sơ qua là biết ai là thủ phạm, lại thêm cái lịch sử đánh nhau từ năm 1 nữa kia.
“Đây tôi nhường lại cho giáo sư Conner, hôm nay các trò học đấu tay đôi đủ rồi, lớp học giải tán.” Giáo sư Hynkel tức giận lướt ra khỏi phòng học, từ người ông tỏa ra trường năng lượng đáng sợ đến nỗi đám quỷ lùn trông nhà đang định sớ rớ chạy vào đã phải im lìm rút lui.
Ngực giáo sư Conner cũng phập phồng tức giận nào có kém vị giáo sư bùa chú, bà chẳng còn muốn hỏi đầu đuôi câu chuyện:
“Gryffindor trừ 100 điểm, Slytherin trừ 100 điểm, 3 trò Gibson Burrows Montgomery bị phạt cấm túc từ đây đến Lễ Phục Sinh. Trò Montgomery bị phạt cấm túc ở văn phòng tôi, trò Burrows bị phạt ở văn phòng giáo sư Morton, trò Gibson ở văn phòng giáo sư Hynkel. Các trò còn lại dọn vệ sinh và sửa chữa phòng học bùa chú, sau đó phụ trách dọn vệ sinh phòng sinh hoạt chung của các trò trong một tháng. Các chú quỷ lùn trông trường sẽ phụ trách giám sát thi hành hình phạt.”
“Còn 3 trò đi về phòng sinh hoạt chung mà tự vấn về hành vi của mình ngay!”
“Vâng thưa giáo sư Conner!”
Hình phạt dường như chẳng xi nhê gì với tóc bạch kim, 3 đứa vừa bước ra khỏi cửa phòng học, khi đám quỷ lùn còn đang đi kè kè sau lưng, lửa giận cháy âm ỉ sâu trong tròng mắt:
“Burrows, Selly là của tao...”
Matt cũng nghiến răng đáp trả: “Chừng nào mày hủy hôn được đi đã hẵng nói.”
“Sao các trò còn chưa về nữa?” tiếng giáo sư Conner vọng đến.
Trèo qua lỗ chân dung Bà Béo, phòng sinh hoạt chung vắng tanh vì đang giờ lên lớp, Matt quay ngay lại:
“Selly tớ...”
Giselle trầm mặc nhìn cậu, mái tóc cậu vẫn lù bù như ngày nào, đôi mắt sau cặp kính sáng ngời.
“Tại sao chứ Matt? Cậu muốn đánh nhau với Montgomery thì cứ đánh đi, đâu cần đem tớ ra làm lý do chứ?”
Matt hấp tấp nói: “Không! Đó không phải là tìm lý do! Selly lời tớ nói là thật... Tớ rất thích cậu...”
Thấy cô vẫn nhìn mình không tin, cậu chụp lấy tay cô: “Selly tớ thích cậu... Cậu hãy đồng ý làm bạn gái tớ đi, không việc gì phải chịu ấm ức vì thằng Montgomery như vậy. Cậu đừng tin nó hứa hẹn...”
Cậu chưa nói hết câu cô đã rụt tay về: “Tớ xin lỗi Matt à. Thật không biết tớ có điểm gì để cậu thích... Có thể do cậu ít chơi với con gái nên... Cậu nên kết bạn nhiều hơn để gặp gỡ được nhiều bạn nữ...”
“Cậu vẫn nghĩ chuyện này là tớ nói giỡn sao? Montgomery nói thì cậu tin còn tớ nói thì cậu lại cho rằng chỉ là chuyện trẻ con nói giỡn? Nó nói lời ngon ngọt thế nào để cậu thậm chí bị cả trường đồn thổi chỉ trích thế này vẫn im lặng chịu đựng? Đến cả Lễ tình nhân nó còn không dám công khai tặng cậu socola nữa kia mà cậu vẫn chấp nhận ở bên nó ư?”
Tóc đen một lần nữa bắt lấy tay cô, bao bàn tay bé nhỏ của cô vào cả hai bàn tay ấm áp của cậu: “Selly cậu làm bạn gái tớ đi. Chúng ta có thể hàng ngày cùng nhau đi sảnh đường, đi học, đi thư viện, các ngày nghỉ lễ cậu có thể đến nhà tớ chơi hoặc tớ đến nhà cậu chơi, mùa hè chúng ta cùng đi cắm trại ở Cleadale. Sau này lớn lên cậu nếu thích về Trung Quốc tớ cũng có thể đi cùng cậu. Cậu muốn đi đâu tớ đều có thể bay chổi chở cậu đi...”
Viễn cảnh ấy mới tươi đẹp làm sao...
Quặn đau trong lòng, cô từ từ rút tay lại: “Matt à, những lời này cậu hãy để dành cho một cô gái khác đi. Thật xin lỗi cậu Matt à, nhưng tớ không thể... cùng một nam sinh nào khác...”
Tóc đen sấn tới, hai tay bá lấy hai vai cô: “Montgomery ép cậu cái gì phải không? Nó đe dọa cậu chuyện gì để bắt ép cậu phải không? Là nó dùng thế lực nhà nó ép cậu à? Cậu nói cho tớ biết, tớ sẽ giúp cậu! Nếu tớ không được tớ cũng sẽ nhờ chú Edwy giúp cậu.”
Giselle buồn bã: “Matt à... Matt! Cậu nghe này, tớ không bị ai ép cái gì cả, là tớ tự nguyện... tự nguyện ở cùng cậu ấy... Nên xin cậu, đừng làm gì vì tớ nữa...”