Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 164: Phi Vụ Bắt Rắn (2)

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:54

“Suỵt... có tiếng bước chân...”

Ba đứa nín thở lắng nghe, đúng là có tiếng bước chân của nhiều người, dù đi khá khẽ nhưng giữa đêm khuya thanh vắng cũng dễ nhận ra. Chỉ là tiếng chân bước đi không thôi chứ không nghe tiếng nói chuyện.

Đến cả Nol giờ cũng im thin thít dỏng tai nghe tiếng chân bước xa dần, rồi anh Eli ra hiệu, tụi nó mở cánh cửa nhỏ của phòng chứa đồ ra, nhón chân khẽ khàng chạy theo. Vừa theo đến ngã ba giữa sảnh đường và lối tầng hầm là bắt gặp bốn con quỷ trông nhà đang nằm dựa vào nhau ngủ say sưa. 

“Là kẹo ngủ của tiệm Mythical Mirth,” anh Eli thì thầm.

Kẹo ngủ này là tiệm giỡn Mythical Mirth mới chế ra chuyên dùng để đối phó bọn quỷ lùn giám thị của Hogwarts. Con quỷ lùn nào ăn phải sẽ nhanh chóng rơi vào giấc ngủ sâu đến 10 giây, dù trời có sập xuống cũng không tỉnh dậy nổi. Tính năng ngủ thì dễ làm thôi, trước đây đã có nhiều đồ chơi khăm tương tự rồi. Nhưng cái độc nhất làm loại kẹo này đắt hàng chính là hương vị hấp dẫn không một con quỷ lùn nào cưỡng lại nổi. Chỉ cần vài viên kẹo lăn đến chỗ tụi nó thôi là đám quỷ lùn không nhịn được mà phải lụm lên ăn rồi ngủ lăn quay ngay.

Đó mới là điều quan trọng.

Cũng nhờ thế mà loại kẹo này vừa ra mắt đã cháy hàng, hết sạch sành sanh mau đến độ ông chủ tiệm Mythical Mirth không đủ hàng để bán, vừa phải tăng giá lên gấp ba vừa phải hạn chế số lượng mua trên đầu người.

Anh Eli chắc mẻm là tiệm Mythical Mirth dư sức cung ứng đủ hàng, sở dĩ làm thế là để giữ quan hệ với Hogwarts. Dù gì tiệm đó cũng kiếm ăn từ học sinh của trường, nếu cứ thỏa thích bán ra những thứ đồ trợ giúp học sinh quậy phá banh nhà lồng thế này cũng không đẹp lòng thỏa đáng cho lắm.

“Mé tụi này sao đi nhanh vậy?” Nol chạy hụt hơi cũng chỉ đuổi theo hình bóng của đám đi trước, chẳng thấy được người đâu.

Tụi nó lại chạy qua hai đội quỷ lùn ngủ say nữa, rốt cuộc mới đến nhà vệ sinh nữ tầng 2. Ba đứa Gryffindor đứng nép vào cửa nhà vệ sinh nghe xem tụi bên trong thì thầm những gì, nhưng không nghe rõ được. 

Nol ra hiệu định đẩy cửa xông vào nhưng Matt kịp ngăn lại: “Từ từ tớ biết bùa khuếch đại âm thanh của Selly nè.” Rồi cậu khẽ b.ắ.n phép qua khe hẹp cửa bên dưới.

Tụi nó cúi sát người xuống sàn lắng nghe, nhưng không nghe tiếng ai nói gì cả, mà chỉ có một tiếng như tiếng xì xì rắn kêu, rồi vài tiếng vật nặng chuyển động. Và sau đó im bặt.

Anh Eli ra hiệu, lần này tụi nó quyết định đẩy cửa xông vào. Thế mà chẳng thấy ai, cái nhà vệ sinh nữ tầng 2 này cũng không khác gì tất cả các nhà vệ sinh khác.

“Sao lại mất dấu rồi?” Nol bực bội nhìn nghiêng ngó dọc.

“Cái tiếng khi nãy là tiếng gì anh đoán được không Eli?” Matt hỏi.

Tóc đỏ vừa đi vòng vòng quanh cái bệ rửa mặt vừa đáp: “Mấy lần trước anh cũng nghe thấy y hệt, xong xông vào cũng y như thế này. Nên anh đoán đó là mật khẩu mở lối đi bí mật ở đây.”

“Nhưng mật khẩu gì mới được? Nãy tụi mình nghe tiếng xì xì như tiếng rắn rít thôi hà.”

“Sfddghgh,” Eli thử nhại lại âm thanh khó chịu khi nãy, Matt Nol thấy vậy mà cũng giống được 70 80%.

“Khá giống đó, nhưng phải tìm đúng chỗ kích hoạt mới được.” Matt nói, cũng bắt đầu nhìn vòng vòng.

“Nhưng chỗ nào chứ... phải có dấu hiệu gì....” Nol làu bàu ngó qua ngó lại cái bệ rửa, ấy thế mà nó lại thấy dưới một cái vòi có gì đó lấp lánh lên.

“Matt! Anh Eli! Đến đây coi nè!”

Đó là hình con rắn màu đồng khắc ngay dưới một cái vòi nước nằm hơi chếch nghiêng so với cửa nhà vệ sinh nữ. 

“Tiếng rắn, hình con rắn...”

“Chú em cũng sáng dạ đấy.” Anh Eli gật gù, Nol định gân cổ cãi là từ nào giờ nó có “tối dạ” lúc nào đâu nhưng kiềm lại.

“Chắc là nó rồi, thử xem anh Eli.” Matt nhìn một lượt, sờ sờ vào cái ký hiệu hình con rắn, sờ lên cái vòi nước cũng chẳng thấy khác gì hơn.

“Sfddghgh.”

Không có gì xảy ra, ba đứa chưng hửng.

“Chắc là không giống, phải xì xì sshddhf thế này nè...” Nol nói.

Trong cả ba chỉ có Eli nghe thấy cái tiếng đó nhiều hơn một lần, nhưng tụi nó cũng chẳng ai hiểu ý nghĩa là gì. Chỉ bắt chước lại âm thanh thì sao mà làm giống chính xác trăm phần trăm được.

“Sfddghgh,” anh Eli cong lưỡi làm tiếp, tiếng xì xì lần này càng nghe giống tiếng rắn rít hơn.

Matt không khỏi thầm khâm phục khả năng bắt chước của tóc đỏ. 

Ấy vậy mà lần này khi âm thanh vừa dứt, cái bệ rửa mặt bắt đầu chuyển động, âm thanh đồ vật nặng di chuyển y hệt như lúc nãy tụi nó nghe lén ngoài cửa.

“You did it, Eli!” Nol reo lên phấn khích, nhìn cái bệ rửa từ từ lún sâu để lộ ra một cái miệng lối đi đen ngòm.

Nhưng tiếng reo vui mừng chưa kịp dứt thì từ cái hố đen đó một luồng nước phun ra, tựa như con rắn nước khổng lồ, như nước của tất cả đường ống nơi đây đổ dồn đến, dồn thành con mãng xà nước cao như một con Troll rừng, đổ ầm đến ba đứa Gryffindor.

Tụi nó chỉ kịp la lên rồi lo chạy xa né khỏi đường con rắn tấn công, nhưng thế nước mãnh liệt đổ ầm ầm xuống đầu tụi nó, áp lực nước đè nặng lên người dù không làm bị thương như cũng làm tụi nó đau đớn ngả nghiêng.

Cả nhà vệ sinh nữ này như bị một cơn lũ cuốn tới, sóng nước dâng lên ngập lụt đến hơn 1 mét, dồn dập làm tụi nó chẳng tìm ra được phép bùa nào đối phó. Nhưng hơn hết, tiếng người huyên náo tụ dần bên ngoài, Matt thầm kêu hỏng rồi thì cửa nhà vệ sinh nữ bật mở.

“Chuyện gì...?”

Dòng nước lũ được giải phóng, tràn ào ra ngoài, cuốn trôi luôn mấy người đứng ngoài cửa. Bên ngoài hành lang sáng trưng, đám quỷ lùn trông nhà, 2 3 thủ lĩnh học sinh, huynh trưởng huynh tỷ, giáo sư Conner, Bà Mèo đều lật đật chạy đến. Các giáo sư còn đang mặc đồ ngủ trên người.

Bà Mèo vẫy đũa nhẹ nhàng làm nước còn vương vãi cuốn đi hết, để lộ ra ba trò Gryffindor ướt chèm nhẹp nằm lăn lông lốc dưới sàn nhà trước cửa nhà vệ sinh nữ.

“Lại là các trò! Không phá nội quy trường là các trò ăn ngủ không ngon à?”

--------

Giselle không hay biết gì về cuộc phiêu lưu của Matt Nol đêm nay vì cổ tay cô lại châm chích nhói lên, cô lại bị mặt cây gọi xuống căn phòng rễ cây.

Đêm tháng 5 sao giăng đầy trời, từ xa đàn nhân mã đang thong thả ngắm sao, Giselle tự hỏi chúng có chiêm tinh được rằng mặt cây định dùng chiếc Chuông Gọi Hồn đang nằm trong túi áo chùng của cô đây để làm gì hay không.

Cô không biết mình đang tiếp tay cho âm mưu xấu xa cỡ nào, lòng cô không yên, nhưng nó vốn đã không yên từ lần đầu tiên giáp mặt mặt cây rồi.

Kể từ khi mình trở thành túi m.á.u của mặt cây, chẳng khác nào tiếp tay nuôi dưỡng gã, sau này gã gây ra những chuyện tội ác tài đình nào cũng có mình tiếp tay cho gã.

Đi vòng qua đường khác né đàn quạ kêu rền, Rừng Cấm sâu hun hút tối hù hù như miệng con quái vật khổng lồ đang hé mở chờ đợi con mồi tự chui đầu vào rọ. 

Căn phòng rễ cây hoa cỏ sinh sôi nảy nở, dàn hoa xanh lam nở bừng sáng khắp phòng, để lộ từng mạch m.á.u li ti ẩn hiện trong gân rễ vân lá. 

Giselle dẫu biết hoa cỏ nơi này uống m.á.u mà sống vẫn không nhịn được đưa tay sờ lên một bông hoa xanh lam có những cành hoa nhỏ nở bung ra, lại thêm những cọng râu tỏa ra xung quanh, nhìn như một con nhện màu xanh lam vậy. 

Trong một chốc cô bỗng nhận ra đây là hoa bỉ ngạn, hay phương Tây gọi là Spider Lily. Hoa Bỉ Ngạn, Vong Xuyên Hoa, Mạn Châu Sa Hoa, Mạn Đà La Hoa,... những cái tên mỹ miều dành cho loài hoa thần bí này.

Nhưng đó chỉ là truyền thuyết Muggle, còn trong thế giới phép thuật, Spider Lily không có công dụng độc dược thảo dược gì cả. Ít nhất là trong cuốn Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật và các sách Giselle đã đọc không có.

Khoan, khoan,...

“Truyền thuyết đều bắt nguồn từ sự thật...” Mặt cây chẳng phải từng nói thế hay sao.

Đầu óc suy nghĩ là vậy, nhưng tay Giselle không tự chủ đã vươn ra chạm đến cánh hoa bỉ ngạn xanh lam ngay trước mặt mình, để rồi ngạc nhiên (mà cũng chẳng ngạc nhiên) là cánh hoa tự cứa vào đầu ngón tay, vạch ra một đường m.á.u nhỏ. Những đầu râu của hoa bắt đầu hướng đến vết m.á.u rạch ra đó, như những cọng râu nhện thật sự đang hút chất dinh dưỡng của con mồi.

Nhưng đám hoa bỉ ngạn đẹp quá, sắc xanh lam tỏa khắp căn phòng, 5 7 bông hoa tụm lại thành cụm mọc ra từ tường đất, nền đất nơi đây, như phủ lên bộ rễ vĩ đại màu xanh lam huyền ảo ma mị.

Giselle không suy nghĩ nổi nữa, tinh thần dần mụ mị đi khi tầm mắt giờ đây chỉ là màu xanh của những cánh hoa dài nhỏ đang vươn ra phủ khắp làn da mình.

Cánh hoa phủ kín da cô, sợi rễ trở thành mạch m.á.u của cô, mùi hương thanh đạm ngập tràn cánh mũi, Giselle như thấy mình đang chìm dần giữa biển hoa bỉ ngạn xanh, m.á.u thịt của cô lại trở thành chất dinh dưỡng của chúng, hay chúng biến thành da thịt của cô.

--------

Đến khi Giselle tỉnh lại chỉ thấy mình đang nằm trên nền lá ẩm dưới cây bách cổ thụ, phóng mắt nhìn lên là những cành cây vươn dài tỏa bóng ngợp trời, không còn chừa tý không gian nào để ánh trăng có thể lọt vào.

Thò tay vào túi áo chùng, chiếc chuông đã bị lấy mất. Với cảm giác chóng mặt hiện tại, Giselle áng chừng lượng m.á.u mà cô đã mất đi hôm nay còn nhiều hơn những lần trước nữa. Nên nhất thời choáng váng cô không dậy nổi, cuộn người giữ ấm và cứ thế nằm đó ngẩn người nhìn lên tàn lá xum xuê.

Tính ra bản thân mình cũng có duyên nợ với cây cỏ. Cây bách cổ thụ có mặt cây ký sinh uy h.i.ế.p mạng sống mình, còn cây Liên Hoa trong chuyến hành hương Ả Rập lại cho mình con rắn Veles giúp bảo vệ tâm trí. 

Rồi còn đám hoa bỉ ngạn xanh vừa nãy nữa.

Cô giơ hai cổ tay lên nhìn, ký hiệu con rắn vòng tròn vẫn uốn quanh hai cổ tay như cũ, nhưng trên vòng cây bện thành vòng tròn ấy lại nở ra ba bông hoa y hệt hình hoa bỉ ngạn. 

Giờ đây ký hiệu vòng rắn như là nhành cây bện xoắn cùng thân rắn uốn lượn, trên vòng cây nở ra ba đóa hoa bỉ ngạn, còn con rắn thì giơ hai răng nanh ra chuẩn bị cắn phập vào động mạch chủ. Cả hai cổ tay đều là như thế.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.