Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 165: Năm Toàn Thắng Của Slytherin

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:54

Nhờ sự tuyên truyền của tờ The Midnight Murmur số thứ 4 nóng hổi mới ra lò, toàn trường đã biết được tối thứ sáu hôm đó có ba trò Gryffindor thành viên đội Quidditch trốn giới nghiêm mò đến tận nhà vệ sinh nữ ở lầu 2 để tìm cách mở Phòng Chứa Bí Mật của Salazar Slytherin.

Thông tin chấn động nổ tung cả ngôi trường trong những ngày ôn thi bù đầu căng thẳng. Tụi học trò không thể hiểu được tại sao có sự kết hợp vô lý đến vậy. Tại sao lại là Gryffindor mở hầm chứa bí mật của Slytherin được chứ?

Hay là chuyện phịa?

“Phịa? Thế mấy cậu không thấy đồng hồ điểm nhà Gryffindor bị sụt mất 120 điểm sao? Tới đáy luôn rồi đó.”

Ai đi ngang sảnh đồng hồ điểm nhà cũng phải ngơ ngác không tin vào mắt mình. Đồng hồ Gryffindor vốn đã thấp nhất trong 4 nhà sau khi đã bị trừ hết 100 điểm vì cuộc bạo loạn trên sân Quidditch, nay đã xuống đến tận đáy, nghĩa là con số 0 tròn trĩnh.

Anh Eli Matt và Nol bị trừ tổng cộng 120 điểm vì cái tội lỗi chúng gây ra khuya hôm đó, dù cho tụi nó có mặc sức giãy bày phân bua đi chăng nữa. Vì dưới ánh mắt của các giáo sư, đúng là ba đứa nó tự mình mò tới phá phách chứ chẳng thấy bóng dáng ai khác âm mưu tụ hội gì cả.

Giờ đây tụi nó còn không dám nán lại ở sảnh đường một phút giây nào, cố quơ vội mấy lát bánh mì rồi chuồn lẹ về phòng sinh hoạt chung. Mà cũng đâu ngồi ở phòng sinh hoạt chung được nữa, anh chị nhà Gryffindor đã từ mặt ba đứa nó rồi, tụi nó chỉ có thể chui về phòng ngủ mà vùi đầu ôn thi.

Giselle với Ive không có cơ hội ngồi lại hỏi chuyện cho tỏ ngọn ngành thì tuần thi học kỳ đã ập đến. Mấy môn khác không nói chứ Giselle thấy mình phát huy vượt mong đợi ở môn Thiên Văn Học, nhờ đã tự ép mình chú tâm học hành trong năm này. 

Chỉ còn năm sau nữa phải lấy được O.W.L xong mới có thể bỏ môn, cô đành cắn răng áp dụng chiến thuật học gạo ở kiếp trước. May mà đầu óc mình vẫn còn dùng được.

Hết tuần thi tụi nó có 1 tuần chơi xả láng trước khi về nhà nghỉ hè, cũng là trước khi Matt và cô lên đường sang Nga tham dự kỳ thi chiến đấu với ma cà rồng.

Các anh chị nhà Gryffindor vẫn không thèm nói chuyện với ba kẻ tội đồ, bọn học sinh nhà khác hiền thì không nói, đám khó ưa thì gặp tụi nó là chọc ngoáy đủ đường. Sợ Nol không chịu được lại nóng đầu gây sự đánh nhau, Matt kéo luôn nó với Ive Giselle chạy ra chơi ngoài bãi cỏ gần túp lều của chú Takumi.

Chỗ này gần Rừng Cấm, với gần chuồng nuôi đám sinh vật đạo cụ cho trường nên mùi hương trong không khí không được chất lượng lắm, tụi học trò ít chạy ra tới đây.

“Tụi tớ mắc mưu của đám rắn rồi.” Matt lắc đầu thả cho con ch.ó Milo chạy chơi trên bãi cỏ.

“Mẹ kiếp cái đám thủ đoạn đó! Cũng thằng Montgomery chứ chẳng ai khác!” Nol chửi um sùm cho cỏ cây hoa lá nghe nỗi tức nghẹn của nó. Chửi rồi nó mới chợt nhớ ra còn có Giselle đang nằm như ngủ rồi bên cạnh.

Nhìn qua cô bạn, Nol gắt gỏng: “Cậu ở đây cũng không được bênh nó đâu đấy Selly!”

Thì tôi đã nói tiếng nào đâu trời...

“Sao cậu lại gắt lên với Selly nữa rồi! Selly có liên quan gì đâu chứ!” Ive đập cuốn sách luật lên đầu tóc nâu.

“Rồi rồi...” Nol lầm bầm, nghĩ thầm trong bụng đúng là Giselle không liên quan thật, là mình vu oan cho cô bạn rồi. Phải mà từ đầu nghe lời cô can ngăn...

“Nhưng tóm lại chuyện là sao?” Ive hỏi.

Matt Nol thi nhau kể lại diễn biến ở nhà vệ sinh nữ khuya hôm đó. Nghe xong Ive bắt đầu thắc mắc:

“Vậy là cái tiếng xì xì đó không có mở được căn phòng hay lối đi bí mật gì mà chỉ kích hoạt cơ chế phòng vệ làm nước lũ xả ra thôi?”

Hai thằng bạn gật đầu.

“Vậy tại sao The Midnight Murmur chắc chắn đó là Phòng Chứa Bí Mật được chứ?”

“Thì tụi nhà Slytherin có cái câu lạc bộ tìm kiếm phòng chứa bí mật của Slytherin đó, tụi nó biết cửa vào nằm ở chỗ bệ rửa con rắn.”

“Nhưng không mở được,” Matt nói, “Hình như phải là người biết Xà Ngữ mới mở được.”

“Vậy ý mấy cậu là tụi nó dụ mấy cậu đến nhà vệ sinh nữ đó để mở căn hầm bí mật, mà tụi nó biết chắc là mấy cậu làm theo sẽ kích hoạt cơ chế phòng vệ, làm giám thị phát hiện tới bắt mấy cậu?”

Hai cái đầu gật gật.

“Nhưng vấn đề là làm sao tụi nó biết khi nào mấy cậu đi tới để tạo âm thanh dẫn dụ như vậy? Hai cậu còn là theo dõi anh Eli nữa?”

Matt nghiến răng: “Anh Eli ban đầu phát hiện ra động tĩnh là vì ảnh đang kiếm đường tắt quanh khu tầng hầm, bị tụi Slytherin biết được nên nương theo đó dàn cảnh tụi nó đang tụ hội bí ẩn gì đó, để ảnh theo dõi.”

“Mà có theo dõi được gì đâu, anh Eli nói ảnh cũng chưa thấy người thật là ai bao giờ, toàn là đi theo bóng lưng áo chùng mà thôi. Nghe tiếng cũng chỉ giống giống tiếng của mấy đứa Slytherin thôi chứ chưa hề gặp người thật.”

“Vậy mà hai cậu cũng tin đi theo ảnh làm chi?” Ive lắc đầu.

“Đó mới tới kế hoạch thứ hai của tụi nó.” Matt nói tiếp, “Tụi nó kêu Tia Dale tuồng tin là đám rắn có tụ hội bí mật, chiêu mộ thành viên các nhà khác nữa. Làm tớ với Nol tưởng anh Eli lén lút vậy là vì lén tham gia cái hội đó nên mới đi theo.”

“Nhưng mấu chốt là làm sao tụi nó biết ba người lẻn ra vào khuya hôm đó để dàn cảnh dẫn dụ? Lúc mấy cậu đi ra đâu có ai biết đâu?”

Nol nghiến răng: “Không ai biết nhưng có ma biết! Có con ma Yaztromo cụt tay ở đó!”

Matt hơi lưỡng lự: “Anh Eli với Nol chắc cú như vậy, nhưng tụi tớ chưa có dịp xuống tầng hầm hỏi ổng cho rõ ràng...”

“Chứ còn gì nữa Matt ơi! Anh Eli nói con ma Yaztromo cụt tay chơi thân nhất với Bá tước Blackthorn mà! Là ổng tráo trở làm gián điệp cho Slytherin.”

Sau đó là một quãng lặng im kéo dài, cả đám ngồi thừ ra nhìn những đám mây chiều trôi lững lờ. Bỗng thấy sao mình ngu ngốc đặt chân vào cái bẫy giăng sẵn làm chi.

Xâu chuỗi lại mọi việc, nhớ lại lời Tienne thi thoảng lỡ miệng nói 2 3 câu, Ive không nhịn được hỏi hai thằng bạn: “Và tất cả những cái bẫy này là Montgomery bày ra hết?”

Matt Nol dù tâm muốn phản bác cũng phải cắn răng mà gật đầu. Tụi nó không cay cú vì bị giăng bẫy, mà cay cú vì bị sập bẫy mà thôi. Mối tử thù đã kết đậm sâu đến độ Matt Nol vừa nghe phong thanh bên kia có tụ hội bí mật là đã muốn bắt ngay tại trận để đuổi học bọn chúng, thì đám Slytherin cũng sẵn sàng bày mưu giăng bẫy làm Gryffindor ngu ngơ mất mặt, đánh mất danh tiếng nhà sư tử.

Chỉ trách tụi nó sơ suất mắc lừa.

“Cậu nói nhà Dale có thù hằn với nhà Montgomery mà Matt? Sao Tia Dale...” Giselle nằm nhắm mắt đón gió nãy giờ khẽ hỏi.

Cô biết mình chỉ còn là một nửa Gryffindor trong mắt đám nhóc nên học khôn im lặng, chứ thật tâm từ khi chuyện xảy ra đến giờ, cô chỉ muốn gõ đầu Nol với anh Eli cho tụi nó tỉnh ra. Cái phi vụ sơ hở đầy lỗ hổng thế mà cũng hăng say chạy theo như vịt.

Lần này là Nol đáp: “Tớ cá là thằng Montgomery hứa hẹn xóa thù không tẩy chay nhà Dale nữa để Tia Dale răm rắp nghe lời nó.”

Lại một quãng im lặng kéo dài, chỉ còn làn gió thổi hiu hiu đến khi Giselle suýt ngủ mất thì nghe giọng Nol thì thào:

“Cũng là tớ trẻ con nóng nảy quá. Làm việc chẳng suy xét gì cả...”

Giselle nghĩ thầm nếu sau vụ này tóc nâu trưởng thành chín chắn hơn, có lẽ cũng không phải là chuyện xấu.

Nhưng quả báo nhãn tiền thì không nhỏ. Vào đêm bế giảng tụi nó chỉ có thể ngồi một góc xa nhất của dãy bàn Gryffindor, bị anh chị nhà hắt hủi, bị các nhà khác bỉ bôi và quan trọng hơn hết, nhìn màu xanh lá và bạc được trang hoàng khắp Đại Sảnh Đường.

Trái ngược hoàn toàn với khung cảnh hẩm hiu của nhà sư tử, phía bên kia Slytherin cụng ly chúc tụng, rồi lần lượt chuyền tay nhau hai chiếc Cúp Nhà và Cúp Quidditch trên nền nhạc hào hùng phát ra từ dàn ếch đồng ca. Nỗi ê chề còn lớn thêm nữa khi Gryffindor bị trừ đến âm điểm, “Điều mất mặt nhất trong hơn 30 năm tôi làm chủ nhiệm nhà này,” như giáo sư Conner nhìn tụi nó mà đầu còn không lắc nổi.

Buổi lễ bế giảng đến tận 11 giờ mới kết thúc, tụi học trò chẳng ai còn mặc đồng phục ngay ngắn bình thường nữa cả, chạy túa ra khỏi sảnh đường chuẩn bị về phòng sinh hoạt chung quấy phá lần cuối. Sáng mai tụi nó sẽ bắt chuyến tàu Tốc hành Hogwarts về lại London nghỉ hè, còn Giselle và Matt phải ở lại thêm 2 hôm để chuẩn bị di chuyển sang Nga.

Vậy mà vừa bước chân ra khỏi sảnh đường trước mặt cô lại bay tới một con hạc giấy màu xanh lá. Lại là màu xanh lá. Cả tối hôm nay bội thực màu xanh với màu bạc quá rồi. Bực mình cô tính lơ nó đi, mà con hạc cứ nhất quyết bay tới cọ miết vào má cô, như thể cô mà không chịu mở ra xem là nó cứ bám riết không buông vậy.

Đành phải bắt lấy mở ra xem: “Tháp Thiên Văn,” xong con hạc tự thiêu rụi chính mình.

Thế là trong khi tụi học trò đang tận hưởng thời khắc cuối cùng ở Hogwarts trước kỳ nghỉ hè kéo dài 2 tháng, thì Giselle lại hì hục leo mấy trăm bậc thang xoắn ốc chóng hết cả mặt để lên Tháp Thiên Văn.

Đây là một trong những nơi cao nhất của Hogwarts, cao ngang ngửa Tháp Gryffindor ở đầu bên kia của tòa lâu đài. Giselle chỉ lên đây vào tiết Thiên Văn Học và mấy hôm từ căn phòng Tứ Diện Đồng Ca đi ra bằng đường con ếch đồng ở đây, còn không thì cô chẳng bao giờ lên. Cô chẳng thích leo cầu thang chút nào.

Bước lên bậc thang cuối cùng, gió lạnh phà vào mặt, thổi tỉnh linh hồn khi cô nhìn thấy hình bóng cậu trai đang đứng chờ mình dưới sao trời, màu tóc bạch kim chói sáng hơn cả sao Bắc Đẩu treo cao, màu mắt xám khói mờ mịt nhìn cô.

Giselle ngượng, vội dời mắt đi: “Cậu không ở phòng sinh hoạt chung ăn mừng đi mà trèo lên Tháp Thiên Văn làm gì?”

Von bắt gặp khoảnh khắc ngượng ngùng của cô gái, đắc ý không kiềm chế được: “Sợ cậu 2 tháng không được gặp tớ sẽ nhớ tớ c.h.ế.t mất.”

Rồi cứ tự nhiên sấn tới nắm lấy tay cô, ôm chầm lấy cô vào lòng cậu: “Không phải sao?”

Kề sát, Giselle ngửi thấy mùi bia bơ ngọt ngào pha lẫn mùi rượu vang thoang thoảng từ hơi thở cậu. Nhớ lại cảnh tượng ở Đại Sảnh Đường vừa nãy, Slytherin cụng ly chúc tụng mà cậu ta dĩ nhiên trở thành tâm điểm, đứa nào cũng vây đến mời cậu uống cạn.

Tự nhủ tại sao phù thủy không có cái luật cấm trẻ vị thành niên uống rượu nhỉ.

“Cậu uống nhiều rồi, trên này gió lạnh lắm, về phòng ngủ đi.”

Von chẳng đáp, ngồi xuống sàn kéo cô ngồi vào lòng cậu, đầu gác lên mái tóc nâu mềm cùng hướng mắt ngắm nhìn muôn vàn tinh tú trên cao.

Cái thân thể đang bao lấy cô đây thoang thoảng mùi bia bơ làm Giselle say dần, nhắm mắt tựa vào lồng n.g.ự.c cậu, thấy cõi lòng mình nhẹ tênh, thấy chòm sao Hercules đằng kia cũng thú vị phải biết.

Bỗng thấy mình sao mà may mắn, trong tất cả những bất hạnh bủa vây, rốt cuộc vẫn còn có hi vọng để hướng tới tương lai.

“Đừng ngủ nào...”

“Hửm?”

Von lấy từ trong túi áo ra một cái hộp đen dài: “Selly, chúc mừng sinh nhật 15 tuổi của chúng ta!”

Cậu không nhắc cô suýt quên mất, chỉ còn mấy ngày nữa là 7/7 rồi. Năm nay cô phải đi tham gia cuộc thi hè ở Nga nên cậu tặng trước.

Cô cầm lấy hộp mở ra xem, trong đó đang đặt một cặp cán đũa vô cùng tinh xảo, màu xanh sẫm làm chủ đạo, một cán có hoa văn chỉ bạc như hình con rắn uốn lượn, một cán có hoa văn ánh kim khắc thành hình con sư tử bốn nanh vuốt giương ra. Ở cuối cán đũa của cả hai điêu khắc hình hai chữ Runes tượng trưng cho hai chữ cái V và S lồng vào nhau. 

“Đẹp quá...” Giselle chỉ có thể cảm thán như thế, cầm cặp cán đũa ngắm nghía thích ý không buông.

Von lấy đũa phép của mình ra, gắn cán đũa hoa văn rắn bạc vào. Rồi cầm lấy đũa phép của Giselle gắn cán đũa còn lại vào. 

Cô thích mê, cầm lấy cả hai cây đũa chơi đùa, lần sờ từng vân gỗ tự nhiên trên thân đũa, rồi mân mê từng họa tiết điêu khắc của cán đũa. 

Dưới ánh trăng sáng ngời, hai cây đũa với cặp cán đũa đôi yên tĩnh nằm cạnh nhau trên tay cô, in hằn lên trong mắt hai người.

“Tớ chẳng có gì tặng cho cậu cả...” Giselle buồn buồn. Cô còn chưa đến Runeswiz làm thủ tục chuyển quyền sở hữu tài sản, nhưng nếu rồi cũng không muốn động gì đến tài sản của chú Chong để lại cho cô cả.

Tiếng cười luồng qua làn tóc đắc chí vô cùng: “Cậu tặng cậu cho tớ rồi đấy thôi.”

Cái tên nhóc khoe mẽ này, năm nay đúng là năm toàn thắng của cậu ta mà!

--------

HẾT NĂM 4

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.