Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Tập 5 - Chương 166: Mới Đến Koldovstoretz

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:54

Koldovstoretz thuộc nhóm 11 trường (*) phép thuật có đăng ký với Liên đoàn Phù thủy Quốc tế, nằm đâu đó ở Nga. Các thánh địa phép thuật trên thế giới có một luật bất thành văn là không công khai địa điểm cụ thể của mình, một truyền thống được lưu giữ từ tận thời Muggle săn g.i.ế.c phù thủy đến nay.

Khi Giselle cố công tìm đọc về Koldovstoretz trong Thư viện Hogwarts mới nhận ra điều này, và cô thấy đây đúng là một hành động khôn ngoan. Hơn nữa, tổng hợp lại, các trường dạy phép thuật đều được ẩn giấu ở những nơi rừng thiêng nước độc, không những dùng tự nhiên làm lá chắn Muggle mà còn tận dụng lợi thế địa hình để tái tạo nguyên tố pháp thuật vòng tròn.

Cô chỉ biết Koldovstoretz nằm đâu đó ở Nga, chấp nhận cả học sinh gốc Muggle, những đối tượng mà trường Durmstrang từ chối. Và quyết định mang nhiều áo len ấm quả thật chính xác, dù đang là mùa hè, nhưng gió lạnh từ Hồ Lagoda thổi tới rét căm căm.

Ladoga là hồ lớn nhất nằm hoàn toàn ở châu Âu, hồ lớn thứ hai ở Nga sau hồ Baikal và là hồ nước ngọt lớn thứ 14 trên thế giới về diện tích. Từ trên cao nhìn xuống, cái hồ như một biển nước ngọt vô biên, dấu ấn nhân loại ít ỏi nhường chỗ cho thiên nhiên cây cối sinh trưởng tốt tươi.

Koldovstoretz không nằm ven Hồ Lagoda như Hogwarts gần Hồ Đen, mà nằm giữa lòng hồ, chỉ một phần ba tòa lâu đài nhô lên mặt nước, phần còn lại thì chìm sâu dưới lòng hồ rộng lớn hơn biển này.

Ở Hogwarts chỉ có phòng sinh hoạt chung Slytherin có một phần nhìn ra lòng Hồ Đen, còn Koldovstoretz chìm hẳn hai phần ba xuống lòng hồ, học trò đi lại trong hành lang phòng học, liếc mắt nhìn ra cửa sổ là đã có thể thấy được các cư dân thủy quái đang làm gì.

Cũng nhờ đó mà học sinh Koldovstoretz ai cũng thiện bơi lội, một khả năng mà Giselle tiếc hùi hụi vì cô không biết. Những ngày đầu hè nhìn Matt Nol thi nhau bay chổi chơi với con mực khổng lồ trên mặt Hồ Đen, rồi từ chổi bay nhảy tõm xuống nước thi bơi thi lặn, còn cô thì chỉ có thể ngồi trên bờ cổ vũ mà thôi.

Cỏ mang cá Gillyweed cho phép người ăn vào thở được dưới nước khoảng 1 tiếng, nhưng với điều kiện là người đó phải biết bơi. Còn Giselle ăn vào cỏ mang cá cũng chỉ lặn đứng một chỗ được mà thôi.

Tụi nó đã tưởng di chuyển đến Koldovstoretz phải bằng phương tiện nào đó oách xà lách lắm, nhưng không, các trường đi đến Koldovstoretz bằng mạng bột Floo. Vì cuộc thi toàn thế giới nên Koldovstoretz được đặc cách nối mạng Floo dành riêng cho dịp này, chứ nếu để các trường từ khắp đông tây nam bắc bay đến Nga phô trương thể hiện quá bị Muggle thấy được thì không hay.

Ngay đêm đầu tiên đến đây, Matt thấy cô mặc áo len thật dày, đeo găng tay ấm thì ôm bụng cười ngặt nghẽo, còn cười rằng học sinh mấy trường kia thi thoảng cứ nhìn lại tụi nó mà thì thầm nhạo báng nữa.

Giselle cãi lại là tụi đó đâu chỉ nhìn qua dãy bàn Hogwarts không đâu, tụi nó tia mắt khắp các trường để đánh giá lẫn nhau hết mà. Ngoài 11 trường thuộc ICW còn có thêm 3 trường phép thuật nhỏ hơn khác cũng tham gia, là New Alexandria (**) ở châu Phi, một trường nhỏ và ít tiếng tăm hơn Uagadou; Moutohorā (**) ở New Zealand (Giselle cố tình quan sát nhiều hơn để về kể lại cho nhóc Theo nghe, nếu mà nhà nhóc không về lại Anh thì nó đã học trường này rồi); và một cái tên quen thuộc Wubār ở Ả Rập. 

5 đứa Wubār cô chả biết ai, mà từ sau chuyến du học hè năm trước cô cũng chẳng liên hệ gì với nơi sa mạc Rub' al Khali đó cả, nhưng cô nhớ có 2 đứa đã tham gia chuyến hành hương Lễ Isra wal Miraj, còn 3 đứa kia đã thấy mặt trong lâu đài Wubār rồi.

Mình không nhớ người ta nhưng người ta lại nhớ mình, 5 đứa đó nhìn thấy cô trong đoàn Hogwarts thì gật đầu cười chào, chào luôn cả chị Isla Hall. 3 trò năm 6 đại diện Hogwarts là chị Isla Hufflepuff, anh Arin Gagnon Ravenclaw và Slytherin không ai khác lại là anh chàng Tia Dale. Cô đã nghĩ chí ít sẽ phải cãi cọ đôi câu nhưng Matt chỉ mặt lạnh nhìn Tia Dale rồi thôi, không nói năng gì, còn anh ta thì vẫn giữ vẻ mỉm cười thoải mái.

Đêm lễ tẩy trần diễn ra khá trầm lắng, đại diện IAVMA lên phát biểu, hiệu trưởng Koldovstoretz lên chào mừng vài câu, rồi giới thiệu các trường với nhau. 

“Chào mừng quý vị đến với Cuộc thi chống ma cà rồng lần thứ 23, theo truyền thống mỗi 7 năm 1 lần giữa các trường thành viên. Cuộc thi nhằm làm nơi giao lưu học hỏi giữa các học sinh phù thủy, cũng như tăng cường khả năng chiến đấu chống ma cà rồng cho thế hệ tiếp nối.

Dĩ nhiên mục tiêu an toàn phải được đặt lên hàng đầu. Các cuộc thi chống ma cà rồng trước nay đều có một đặc điểm là sẽ được thiết kế phù hợp với bối cảnh địa lý và đặc thù sinh vật của từng trường chủ nhà, qua đó làm phong phú thêm trải nghiệm cho học sinh. 

Cuộc thi lần này tổ chức tại tòa lâu đài Koldovstoretz tráng lệ, thể theo nhã ý của hiệu trưởng Koldovstoretz, IAVMA phân bổ hoạt động cho các thí sinh như sau:

Các trò sẽ có thời gian 1 tuần để làm quen lẫn nhau và tham quan tòa lâu đài chủ nhà. Đến đêm ngày 12/7 đúng 11 giờ khuya các đội thi đấu sẽ tụ tập lại đây để nghe phổ biến thể lệ trận đấu đầu tiên.”

Sau đó đến hiệu trưởng Koldovstoretz phát biểu, ông có chòm râu dê vĩ đại, mặc áo khoác lông, tay cầm gậy baton khảm những viên hồng ngọc lấp láy. 

“Các thí sinh tham gia có thể thoải mái tham quan Koldovstoretz trong thời gian này, thư viện và các phòng luyện tập sẽ được mở cửa liên tục để phục vụ nhu cầu của các trò. Học sinh Koldovstoretz chúng tôi vô cùng hiếu khách và thân thiện, sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào của quý khách. Nhưng cần lưu ý là phòng nào có biển báo cấm hoặc đã bị khóa thì hãy để yên nó như vậy, nếu các vị không muốn bị đưa trở về trường trước trận thi đấu đầu tiên. 

Và cuối cùng, xin nhớ cho là Hồ Lagoda ngoài kia có những sinh vật huyền bí vô cùng ghê rợn, không khuyến khích mạo hiểm đâu đấy.”

“Sao mấy ông hiệu trưởng phát biểu cứ giống giống nhau nhỉ,” chị Isla ngồi cạnh thì thầm với Giselle, ý chỉ lời phát biểu chào mừng của nhà Shaikh ở Wubār cũng tương tự vậy. Cũng hù dọa là sa mạc cát Rub' al Khali ngoài kia có nhiều loài sinh vật nguy hiểm lắm, nhưng đến cuối cùng chỉ có bão cát mà thôi. Còn nguy hiểm thật sự lại nằm sâu trong lâu đài Wubār mới ác chứ, Giselle nghĩ lại không khỏi rùng mình.

“Ở đây thì có gì chơi?” Matt cũng thì thầm.

Anh chàng Ravenclaw Arin Gagnon đáp: “Tớ sẽ đi thư viện, hi vọng họ có nhiều đầu sách tiếng Anh chút.”

Giselle và Isla nhớ lại tình hình ở Thư viện Wubār, không nhịn được nói khẽ: “Vậy anh kỳ vọng thấp thôi, năm ngoái ở Wubār chắc chỉ có 30% sách tiếng Anh hà.”

Đó còn là vì dân Ả Rập đa số đều biết tiếng Anh, còn dân Nga và Đông Âu quanh đây có vẻ ít người thạo, từ cái chất giọng rè rè vô cùng khó nghe của ông hiệu trưởng Koldovstoretz có thể thấy được điều đó.

“Hoặc các trò cũng có thể giao lưu Quidditch với học sinh chúng tôi, tôi dám chắc các trò đây chưa ai chơi Quidditch như Koldovstoretz bao giờ.”

Không nói thì thôi, nói ra làm cả sảnh đường xôn xao. Quidditch dường như là lĩnh vực mà ngôi trường nào cũng muốn dành danh xưng hạng nhất về cho mình, thế mà hiệu trưởng Koldovstoretz lại đánh phủ đầu là bọn phù thủy các nước này chưa chơi Quidditch như trường ông ta bao giờ?

Quả nhiên Matt đã ngồi nhấp nhổm không yên, dáo dác nhìn quanh không gian sảnh đường này để tìm xem có dấu hiệu Quidditch nào kỳ lạ nơi đây không. Nhưng cậu sớm thất vọng vì sảnh đường Koldovstoretz trang hoàng như một cung điện hoàng gia, các viên ngọc, đá quý khảm nạm hết sức kỳ công đã đành, các bức tượng, áo giáp nếu không là hiệp sĩ chiến binh sắc bén thì cũng là tượng quý tộc chức tước uy nghi. Mấy chục bức tranh treo ở nơi này chỉ là tranh chân dung hiệu trưởng hiệu phó qua các thời đại thế thôi.

“Cậu tìm làm gì mai ra sân Quidditch là biết chứ gì,” Giselle buồn cười. Nói tới Quidditch là Matt hứng thú bừng bừng, còn nhắc tới việc đi thư viện thì chưng hửng ngồi chống cằm mà nghe.

“Ở đây cũng không có ma nhỉ,” Arin Gagnon cũng nhìn quanh.

“Ở Wubār cũng không có con ma nào,” chị Isla nói.

“Ở Beauxbatons cũng không có,” Tia Dale chen vào.

“Hình như có mấy trường xem ma là không đủ nghiêm túc với môi trường giáo dục,” cô khẽ nói.

Chỉ có Hogwarts nổi tiếng vì có những cư dân ma thỏa thuê bay vòng vòng, làng Hogsmeade bên cạnh cũng có rất nhiều ma ở nghĩa trang, có khi chúng bay ra chơi cùng dân làng giữa trưa nắng hè. Còn những trường khác, nhất là Beauxbatons xem ma là cá thể phá hoại nên đuổi đi hết.

Matt định nói không có ma thì còn gì vui, nhưng chợt nhớ cậu vừa bị con ma Yaztromo cụt tay tráo trở làm một vố đau điếng, nên thấy ma cũng chắc có ích gì. Mà nhớ tới chuyện đó lại liếc nhìn Tia Dale là thấy đáng ghét.

Vậy mà anh ta lại cười cười như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Tiếp đó lại vài người phát biểu, cuối cùng đồ ăn mới được dọn lên. May mà phục vụ cho cư dân đến từ khắp nơi trên thế giới nên các món cũng đa dạng đủ cả, Giselle thấy có mấy món quen thuộc như ở Hogwarts thì thầm thở phào, cô sợ nhất là nếm thử món mới của các sắc dân mà mình không biết. 

“May mà lần này không phải ngồi cùng tụi Beauxbatons,” Isla gặp cho cả chị và Giselle mỗi người một muỗng trứng cá tầm ăn cùng bánh mì nướng bơ.

Cô đưa muỗng lên mũi ngửi ngửi, thấy mùi không quá nồng mới dám ăn thử. Tia Dale đối diện ra hiệu cho con gia tinh đang phục vụ món khui một chai vodka, định rót ra 5 ly nhưng Giselle lắc đầu:

“Em không uống rượu được đâu.”

“Thế thì mất hết nửa độ ngon của món trứng cá tầm này rồi,” Tia cười rồi vẫy đũa rót ra 4 ly cho cả bọn.

Slytherin đúng là kiểu cách, nhìn anh ta ăn uống tao nhã, biết món nào phải ăn kèm với sốt gì rượu gì mới dậy vị, bỗng nhớ tới kiểu ăn gì bị bỏ đói cả tuần của Nol Fitz với tụi nam sinh Gryffindor lại thấy mắc cười.

Thật chẳng hiểu cha mẹ Nol hằng ngày dạy nó cái gì nữa, tại sao cùng là gia đình phù thủy thuần chủng như nhau nhưng lại có sự chênh lệch trình độ nhận thức giữa Slytherin và Gryffindor quá vậy.

Đang mải mê tập bay ở sân sau nhà mình nhóc Nol hắt xì một cái.

Đồ ăn ê hề, no ứ hự lại kèo chùng mí mắt. Tụi nó đi theo sự hướng dẫn của gia tinh, chia ra ở khắp các ký túc quanh tòa lâu đài. Mỗi trường được phân hai phòng chia riêng nam nữ.

“Ôi chị mệt c.h.ế.t rồi, ngủ trước đây,” Isla Hall lầm bầm rồi nhanh chóng khép mắt.

Ngồi trên giường đối diện, Giselle tỉnh thao láo, xếp cái ấm trà hoa sen, đồ gác đũa rồi cây đèn cầy phát hiện ma cà rồng mà nhóc Nol tặng lên tủ đầu giường. 

Từ ngoài ô cửa sổ, lòng hồ Lagoda thăm thẳm, ánh trăng chiếu tới chỉ còn là một màu xanh đen tối tăm, nhưng căn phòng ngủ khảm nạm một viên hồng ngọc làm nguồn sáng, nửa sáng nửa tối ảo diệu vô cùng. Lâu đài Koldovstoretz này còn phô trương hơn lâu đài Wubār, khắp nơi đều khảm những viên ngọc to nhỏ, các Nhà ký túc ở đây hình như cũng phân chia theo màu sắc đá quý như vậy.

Cô lại cầm đũa phép chơi đùa. Cái cán đũa gắn vào cũng chẳng làm trọng lượng nặng thêm gì mấy, không rõ cán đũa làm bằng loại gỗ nào, nét chạm khắc thành hình con sư tử Gryffindor vô cùng tinh xảo, phối hợp cùng đường vân tự nhiên của gỗ thủy tùng thành một cây đũa phép vô cùng tinh mỹ. Ngón tay sờ đến 2 chữ Runes ở cuối cán đũa, mãi một lúc sau mới đắp chăn ngủ.

------------

(*) Cô J. K. Rowling chỉ mới tiết lộ tên 8 trường, 3 trường còn lại vẫn chưa biết. Nên trong truyện mình cũng chỉ tập trung vào 8 trường này thôi.

(**) 2 trường New Alexandria và Moutohorā là fan canon.

Vị trí và kiến trúc của Koldovstoretz cũng là fan canon.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.