Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 180: Giáo Sư Mới

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:56

Dù khẳng định mình không sao nhưng Giselle vẫn bị đẩy vào bệnh xá ngay khi đặt chân qua cổng trường. Cùng vào với cô có 2 đứa nữa, nghe đâu cũng bị té xỉu. Bà Maya sau khi thăm khám một lượt thì đưa cho tụi nó mấy thanh socola ở tiệm Phù Phép Ngọt Ngào, đứng nhìn mỗi đứa ăn hết nửa thanh mới chịu cho tụi nó quay lại Đại Sảnh Đường.

“Giám Ngục ở trên tàu! Giám Ngục đến gần phù thủy vị thành niên! Thế giới này khùng điên hết cả rồi!”

Khi đi ngang qua cô còn nghe bà lầm bầm: “...Khùng điên hết cả rồi! Tại sao Bà Mèo lại... chị Jenny chứ...”

Bà Maya không có mặt ở Rừng Cấm đêm đó, có lẽ bà đã đi nghỉ. Chỉ có một vài giáo sư quanh năm suốt tháng ở lại Hogwarts, xem sự nghiệp gõ đầu trẻ là toàn bộ cuộc đời của mình. Giáo sư Conner chính là như vậy, Giselle chỉ thấy bà giáo đi nghỉ phép một lần duy nhất là vào Lễ Phục Sinh năm 3. Nghỉ hè giáo sư còn bận hơn, phải gửi thư báo nhập học, sắp xếp thời khóa biểu, chuẩn bị cho lứa học sinh mới vào trường. 

Vậy mà đến cuối cùng, bà giáo cũng không thể nhìn thấy lứa học trò mới đội chiếc Nón Phân Loại do chính tay mình đặt lên nữa.

Khi Giselle về lại Đại Sảnh Đường, ngồi xuống cạnh Matt thì buổi lễ phân loại cũng vừa kết thúc. Giáo sư Morton đang dẹp cái kệ nón sang một bên.

“Có gì hay không?” Cô thì thầm.

“Chưa tới,” Nol đáp.

Dù đã qua lễ phân loại nhưng không khí ở Đại Sảnh Đường không đủ náo nhiệt như các năm trước, bầu trời trên trần không còn mây đen vần vũ nhưng cũng chỉ có vài ánh sao yếu ớt ảm đạm.

Và cả khán phòng lặng thinh khi cô hiệu trưởng bước lên bục cú:

“Chào mừng các trò đến với năm học mới tại Hogwarts. Tôi tin rằng mùa hè vừa qua sẽ là một trong những mùa hè khó quên trong cuộc đời các trò. Tôi - Roxanne Nichols Hiệu trưởng Học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts - ở đây xin gửi lời chia buồn sâu sắc đến với người đồng nghiệp của tôi, vị giáo viên khả kính của Hogwarts, người đã dẫn dắt các trò qua biết bao tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám đầy thú vị: Giáo sư Jennifer Conner. Xin mọi người đứng lên dành 3 phút tưởng niệm người đã hi sinh để bảo vệ ngôi trường này.”

Hàng trăm ngọn đèn cầy tối dần, đám học trò lẫn các giáo sư đều đứng dậy, im lặng tiếc thương cho người đã khuất. Ngay cả mấy con ma dường như cũng bất động, con ma nhà Slytherin Bá tước Blackthorn thậm chí còn ngã mũ của mình. Trên bàn giáo viên, bà giáo ma Eyler cũng xuất hiện - lần đầu tiên trong 5 năm Giselle dự lễ khai giảng - cũng im lặng mặc niệm cho cô hiệu phó.

Nhưng tưởng nhớ là một chuyện, trao cho bà giáo một cái c.h.ế.t minh bạch lại là chuyện khác. Giờ đây bọn học trò cũng chỉ biết cô hiệu phó bị phù thủy hắc ám Bà Mèo ám hại ở Rừng Cấm trong nỗ lực bảo vệ Hogwarts.

Nghe thì cũng vinh quang nhưng không phải là sự thật, Giselle như nghe thấy tiếng lòng Matt kêu gào.

Khi cả trường ngồi xuống, đèn nến thắp lại, cô hiệu trưởng tiếp tục:

“Sau đây tôi xin giới thiệu sự thay đổi nhân sự của trường năm nay. Đầu tiên, như các trò đã thấy, giáo sư Morton, giáo sư bộ môn Độc Dược, chủ nhiệm nhà Slytherin sẽ trở thành hiệu phó mới của Hogwarts.”

Nghe đám Slytherin vỗ tay to nhất, Nol cắn răng: “Tới thời tụi nó lên mặt rồi!”

Nhưng Matt khuyên: “Không đâu, giáo sư Morton nghiêm khắc có kém giáo sư Conner đâu. Tụi Slytherin chẳng thể dựa hơi được gì.”

“Anh thà bị giáo sư Morton phạt còn hơn là giáo sư Conner,” anh Eli thì thầm cùng tụi nó.

Năm ngoái anh đã bị cấm túc rồi phạt lau dọn vệ sinh, đủ thứ hình phạt vì bị chị Eda bắt được. Năm nay tình hình có vẻ cũng không khá hơn là bao.

“Tiếp đến, giáo sư Hynkel, giáo sư bộ môn Bùa Chú, sẽ trở thành chủ nhiệm nhà Gryffindor.”

Đám sư tử hò nhau vỗ tay so bì với đám rắn.

“Tại sao cô hiệu trưởng không chọn giáo sư Hynkel làm hiệu phó chứ?” Nol bất bình vì chức hiệu phó đã vuột mất tầm tay Gryffindor.

“Vì giáo sư Hynkel già rồi đầu đất ạ!” Linda đáp, cô bé được chọn làm thủ lĩnh nữ sinh năm 5, cùng với Fitz Johns bên phía nam sinh.

Nol tính nói “già thì già chứ có sao đâu” thì Matt tiếp: “Giáo sư Morton còn trẻ khỏe mới cáng đáng công việc được. Chứ không lẽ để trường mình có hai hiệu trưởng hiệu phó đều già cả hết sao.”

Nhất là bây giờ không còn yên bình như xưa, sau này Hogwarts có phải tham chiến gì không còn chưa biết được. 

“Thêm một sự bổ nhiệm nhân sự mới chính là tân giáo sư bộ môn Biến Hình: Cô Alba Kenworthy.”

Một nữ phù thủy nhỏ nhắn đứng dậy cúi chào dưới những tiếng vỗ tay bình bình, có lẽ còn có những tiếng thở dài tiếc nuối. Nếu so với Bà Mèo thì giáo sư mới này trông chẳng có gì thú vị. Bà ngồi xuống lọt thỏm giữa hai thân hình cao lớn của chú Takumi và giáo sư Abbott, trông càng nhỏ bé hơn.

Nhưng Giselle ngạc nhiên là Matt Nol vỗ tay vô cùng nhiệt tình.

“Ủa chuyện gì vậy?”

“Lúc trên tàu là giáo sư Kenworthy gọi Thần Hộ Mệnh ra đuổi Giám Ngục. Bùa Thần Hộ Mệnh đó!” Nol nhìn cô giáo mới bằng ánh mắt sùng bái.

Giáo sư Biến Hình lại có thể đuổi Giám Ngục bằng Thần Hộ Mệnh, học sinh nào mà không thích cơ chứ.

“Ủa vậy giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới đâu?” Tụi nó thì thầm khi thấy trên bàn giáo viên đã không còn gương mặt mới, nhưng vẫn còn một chiếc ghế trống.

Đúng lúc đó, cửa Đại Sảnh Đường bật mở, một người đàn ông tóc nâu bước vào dưới ánh mắt dõi theo của toàn trường. Dáng người cao ráo, bước đi nhanh nhẹn nhưng lại cho người ta cái cảm giác khệnh khạng đắc ý.

“Là Steffensen cha! Ông ta là gì ở đây?” Nol suýt la lớn, may là Matt kịp bụm miệng cậu lại.

“Thật xin lỗi giáo sư Nichols, có chút chuyện nên chậm trễ. Không biết tôi có đến muộn quá không nhỉ?” 

Cô hiệu trưởng mỉm cười:

“Vừa kịp lúc anh Steffensen ạ! Và tôi xin giới thiệu giáo sư bộ môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới của chúng ta, anh Rhodes Steffensen đến từ Sở Thi hành Luật pháp Phù thủy.”

“Khônggggg!”

“Không thể nào!”

Nhiều tiếng hô kinh ngạc, tiếng la ó xuất phát từ dãy bàn Gryffindor và tiếng hoan hô đắc chí đến từ nhà Slytherin. Matt lần này cũng tham gia vào đoàn quân phản đối:

“Tại sao lại là ông ta? Ông ta thì dạy cái gì chứ!”

Mặc tiếng la ó Steffensen cha khệnh khạng bước đến dãy bàn giáo viên, ngồi xuống cái ghế trống cuối cùng.

“Tôi biết các trò đang thắc mắc gì. Bộ Pháp thuật muốn các học sinh phù thủy được rèn luyện khả năng chiến đấu và phòng vệ nhiều hơn nữa, lý do gì thì các trò đọc báo biết rồi đấy, nên cử anh Steffensen đến giảng dạy bộ môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám cho chúng ta.”

“Chú Edwy có biết việc này không Matt?” Cô hỏi, cậu lắc đầu. Nol với anh Eli trông bực tức hết sức.

“Tiếp theo, tôi xin nhắc lại là Rừng Cấm là nơi bị cấm, các trò nếu còn muốn học ở Hogwarts thì khôn ngoan nhất là đừng sớ rớ chạy vào trong đó.”

Cô hiệu trưởng nghiêm nghị nhìn quanh một lượt rồi mỉm cười, nụ cười hàm ý thú vị như những năm trước:

“Thôi hết rồi, chúc các trò ăn uống no say.”

Đồ ăn đầy ứ hự xuất hiện, tiếng d.a.o nĩa lạch cạch chạm nhau. Giselle ăn socola cũng đủ đầy bụng, nhưng cô cố gắng lấy thêm một ít cho gọi là ăn tiệc khai giảng. Sau hôm nay cũng chỉ còn hai lần tiệc nữa thôi là tốt nghiệp rồi.

“Tại sao cô hiệu trưởng không nói gì về vụ Giám Ngục tấn công tàu hết vậy?”

“Có lẽ cô cũng không biết tại sao hết. Giám Ngục Azkaban do Cục Thần sáng quản lý, nhưng mà...” Matt lưỡng lự, “Tớ chắc chắn không phải chú Edwy cho phép Giám Ngục làm thế đâu.”

“Có thể là do bên Sở Thi hành Luật pháp Phù thủy,” Nol nuốt xuống cái đùi gà mới nói, “Nhìn Steffensen cha khệnh khạng chưa kìa! Chắc chắn là từ bên đó phê duyệt, chẳng phải ông ta luôn muốn hớt tay trên chú Edwy sao.”

Đúng là dây mơ rễ má Bộ Pháp thuật mà. Vốn là quyền hạn của Cục này mà Sở khác vẫn có thể nhúng tay vào.

Giselle nghĩ lại, nói thế thì có hơi trẻ con quá. Cơ quan công quyền dù ở một quốc gia được xem là dân chủ tự do đi chăng nữa thì cũng là sân chơi chính trị quyền lực. Muggle hay phù thủy đâu khác biệt gì. Bây giờ trong Bộ Pháp thuật phe không tin Morgenstern sống lại đang thắng thế, phe tin chỉ có mình chú Edwy và một vài cô chú Thần Sáng hiểu biết. Thế thì các đối thủ chính trị của chú Edwy lại càng nhân cơ hội này tìm cách hạ bệ chú mới phải.

Một tên khủng bố quay trở lại, người ta không lo chuẩn bị lực lượng chiến đấu bảo vệ mà thích thú ngồi chơi ván cờ quyền lực hơn.

Thế giới này luôn là vậy, chẳng phải sao.

“Selly! Selly!” Matt lay lay cô, bất đắc dĩ vô cùng.

“Hở, sao á?”

“Cậu ngồi giữa bàn ăn ê hề thế này mà cũng thả hồn đi được nữa hả,” Nol lắc đầu chuyển sang đánh chén bò bít tết.

“Tớ hỏi cậu ăn thịt xiên nướng không?”

“Có chứ,” cô cười nhận lấy xiên nướng Matt chuyền qua. 

Có tiếng cười phá lên từ dãy bàn Ravenclaw. Ủa tại sao lại là Ravenclaw mà không phải là Slytherin đang đắc ý chứ? Giselle quay đầu nhìn sang, thấy giữa đám nữ sinh năm 6 là một gương mặt mới, nhưng cũng không lạ.

Đó chính là Veronica Girard.

“Ủa tại sao cô nàng đó lại xuất hiện ở đây?” Lại còn mặc đồng phục Ravenclaw nữa.

“Nữ sinh chuyển trường từ Durmstrang đấy,” anh Eli giành đáp với Nol.

Đến giờ cô mới nhận ra tụi nam sinh cứ thi thoảng liếc nhìn qua bên đó, giống như đám nữ sinh cứ len lén nhìn hai thằng song sinh vậy.

“Chuyển trường á? Vậy mà cậu nói không có gì thú vị,” cô nói với Nol.

Cậu nhóc vẫn cắm đầu ăn: “Thì học sinh chuyển trường thôi mà.”

À quên, Nol không biết Veronica Girard là ai. Giselle cười thầm, không biết khi Nol phát hiện ra bí mật thú vị này sẽ có phản ứng như thế nào. Hay mình có nên kể cho Ive biết không nhỉ.

“Xem cậu cười thích chí chưa kìa,” Matt hơi lúng túng, “Lo ăn đi.”

Giselle cười ngất.

Vậy mà đang cười thì cô lại cảm thấy có ánh mắt hình viên đạn nhìn chằm chằm đằng sau mình. Cô quay lại, bắt gặp ngay Von đang mặt lạnh nhìn mình.

Không lo ăn của cậu đi, nhìn tôi làm gì. Cười một chút cũng không được nữa à.

Sau khi hòa âm bài trường ca nghe sao mà não nề buồn ngủ, Giselle với Amy cười khúc khích đi theo tân thủ lĩnh nữ sinh Linda dắt bọn ma mới về phòng sinh hoạt chung. Nhóc Theo cũng lẽo đẽo đi cùng, nó vỗ n.g.ự.c ra dáng đàn anh chỉ dẫn cho tụi trẻ nít, đắc chí đón nhận những cái nhìn ngưỡng mộ của đám nhóc.

“Cái tên nhóc này em khoe khoang cái gì hả,” Giselle bật cười xoa lấy mái tóc vàng của nhóc.

Socola của Von hay bà Maya có cho thêm vài giọt thuốc Draught of Peace hay sao mà tự nhiên đêm nay cô cười nhiều quá vậy nè.

Giám thị vẫn là mấy con quỷ trông nhà, chúng đi kè kè theo 4 nhà với cái dùi cui dọa nạt. 

“Không biết bọn này tìm được cách giải quyết mấy viên kẹo ngủ chưa nhỉ,” cô thì thầm với anh Eli.

“Chắc cú là chưa! Chứ nếu không tiệm giỡn Mythical Mirth đã dọn kệ kẹo đó xuống rồi.”

“Nghỉ hè anh cũng ghé tiệm Mythical Mirth nữa hả?” Nol nghe vậy ngạc nhiên hỏi.

“Anh đến đó phụ việc,” Eli nói vô cùng tự nhiên.

“Chứ không phải anh bị ba dọa đuổi cổ khỏi nhà sao? Chứ không phải má cắt tiền tiêu vặt của anh sao?” Chị Eda cũng đang dẫn bọn ma mới với Linda nói chen vào.

“Ờ thì nhiều nguyên nhân cho ra cùng một kết quả thôi,” tóc đỏ vẫn chẳng có vẻ gì là xấu hổ với cái tin mình suýt phải ngủ bờ ngủ bụi, “Ba má nói anh sau này không làm được nghề ngỗng gì, thì anh chứng minh cho ba má thấy thôi.”

Đám nam sinh sư tử giơ ngón cái lên.

“Mà nhờ vậy anh mới biết,” Eli hạ giọng, “Có người dọn vô Cửa Hàng Rùng Rợn rồi! Hình như chuẩn bị mở cửa kinh doanh luôn đó.”

“What...”

“Vậy bức tranh ông già Irish Irwin lại phải giành sổ đỏ với người mới nữa hả,” Nol chế giễu.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.