Sau Khi Đoạn Thân - Ta Có Không Gian Tích Trữ Vật Tư - Trồng Rau Nổi Tiếng Khắp Kinh Thành - Chương 29: Sự Khinh Thường Đến Từ Đồng Nghiệp ---

Cập nhật lúc: 03/12/2025 06:07

"Được, vậy thêm một phần Ngọc Mãn Đường, Kim Ti Ngọc Yến và Bát Bảo Quỳnh Tương Canh, món chính dùng mễ phấn (bún/phở)."

"Vâng ạ, khách quan muốn trà gì, hôm nay chúng ta có đặc biệt cung cấp Mao Tiêm, Hồng trà, Xuân trà, Hoa trà."

Khách nhân xua tay: "Trà thì không cần, mau chóng dẩn món lên là được."

"Vâng, xin mời mấy vị khách quan chờ một lát."

Lúc này ở những nơi khác, các tiểu nhị cũng đang trả lời vấn đề của khách nhân.

Nhất thời, trong lầu rõ ràng người còn thưa thớt, nhưng lại nghe văng vẳng tiếng người nói chuyện, có vẻ vô cùng náo nhiệt.

Chẳng mấy chốc tin tức được truyền đi.

Không ít đồng nghiệp cùng những khách quen của Huy Phong Tửu Lầu đều rất ngạc nhiên.

Tửu lầu này lại khai trương lần nữa.

Tuy nhiên nghe nói, Đông gia mới hiển nhiên không giỏi kinh doanh tửu lầu.

Lập tức không ít người lắc đầu.

Ngược lại, một số khách quen, nghĩ đến Lý Khuê vẫn còn ở trong lầu, liền muốn đến ủng hộ hắn một chút.

Tay nghề nấu nướng của Lý Khuê thật sự không tồi, đặc biệt món Túy Tiên Ngư và Chích Áp do hắn làm quả thực là độc nhất vô nhị.

Tuyệt đối không thể tìm được đầu bếp nào trong thành làm hai món này ngon hơn hắn.

Một số người cũng từng nghe qua ân oán giữa hắn và Phúc Khang Tửu Lầu.

Nếu đối phương thực sự bị ép đến mức phải rời bỏ quê hương, đó sẽ là tổn thất của những lão tao (người sành ăn) như bọn họ.

Lúc này, Chu Chưởng Quầy của Phúc Khang Tửu Lầu cũng nghe được tin tức này, nhưng chỉ cười âm hiểm một tiếng.

"Đúng là không biết sống c.h.ế.t, tưởng rằng mở cửa là có thể kiếm tiền sao? Hừ."

Quản sự bên cạnh thì nói: "Nhưng tửu lầu tiếp tục mở, Lý Khuê càng không thể đến chỗ chúng ta, như vậy khó mà giao phó được với Đông gia."

Bọn họ cứ bám riết lấy Lý Khuê, tự nhiên không phải vì tay nghề nấu nướng của hắn cao siêu đến mức nào.

Tay nghề Lý Khuê quả thực là nổi bật, nhưng Phúc Khang Tửu Lầu có bối cảnh sâu dày, quan hệ còn ở tận Kinh thành, muốn đầu bếp đỉnh cao nào mà không có.

Sở dĩ cần Lý Khuê là vì Đông gia của họ đã hạ lệnh, nhất định phải có được công thức của Túy Tiên Ngư và Chích Áp.

Nếu có thể, tốt nhất là cho người học hết tay nghề của Lý Khuê.

Ban đầu bọn họ nhắm vào đệ t.ử của Lý Khuê, tức là Tôn Nhượng, kẻ đã phản bội Lý Khuê.

Ai ngờ Tôn Nhượng theo Lý Khuê học lâu như vậy, nhưng tay nghề lại kém xa.

Sao chép món ăn của Lý Khuê thì có vẻ ngoài giống, nhưng chỉ cần nếm vào là sự khác biệt rõ ràng.

Lừa gạt người bình thường thì được, nhưng không thể lừa được những lão sành ăn có khẩu vị khó tính kia.

Thứ duy nhất có thể dùng được chính là bộ đao pháp kia.

Chỉ là mỗi đầu bếp đều có một bộ đao pháp thuận tay riêng, cũng không thể bắt các đầu bếp hiện tại đi học theo.

Đầu bếp mới muốn bồi dưỡng cần thời gian, thực sự không thể chờ đợi.

Cho nên liền muốn nhân lúc Huy Phong Tửu Lầu đổi chủ, lừa gạt Lý Khuê qua đây trước.

Đợi tìm cách cho người học được vài món ăn nổi tiếng của hắn, rồi sau đó sẽ xử lý hắn.

Nào ngờ cái tính khí của Lý Khuê lại cứng đầu như tảng đá trong hố xí, vừa thối vừa cứng.

Chu Chưởng Quầy vốn nghĩ sẽ để hắn chịu lạnh một thời gian, mài mòn nhuệ khí của hắn, đợi khi hắn thực sự không còn nơi nào để đi, lúc đó mới đến tận cửa.

Ai ngờ lại nhận được tin tức tửu lầu đã mở cửa trở lại.

Hắn hít sâu một hơi, đối với vị Đông gia mới chưa từng gặp mặt này dâng lên vài phần bất mãn.

"Không cần để ý, trước đây có chỗ dựa là Quận Chúa còn không khai trương được, bây giờ mất đi bối cảnh quan hệ, xem bọn chúng còn có thể làm mưa làm gió được bao lâu. Nghĩ lại thì Lý Khuê hiện tại dưới tay Đông gia mới cũng không được lợi lộc gì, đợi hắn bị tra tấn thêm nữa, đến lúc đó vẫn phải ngoan ngoãn tìm đến đây."

"Vâng, vâng." Quản sự vội vàng phụ họa, tiện miệng nịnh hót vài câu.

Chu Chưởng Quầy dường như đã thấy cảnh Lý Khuê còng lưng ủ rũ đến cầu xin trước cửa.

Hắn không nhịn được cười ra tiếng.

Đợi đến khi học được món ăn tuyệt kỹ của Lý Khuê, đến lúc đó nói không chừng hắn còn có thể được điều đi Kinh thành.

Hắn nghĩ thì đẹp thật đấy, nhưng lại không biết rằng nhà của bọn họ sắp tới sẽ sớm trở nên vắng vẻ.

Lúc này, bên ngoài Vị Mãn Trai, vài vị khách quen ngày trước cuối cùng cũng cùng nhau đến vào giờ Ngọ.

Khi nhìn thấy cách trang hoàng mới của tửu lầu, họ không khỏi nhíu mày.

Một lão giả không khỏi lắc đầu: "Thay vì phí tâm tư vào những trò lấy lòng này, chi bằng hãy chuyên tâm tinh tiến món ăn."

"Hôm nay dâng lên không ít món mới, chỉ là không biết mùi vị ra sao."

"Hừ, bên trong chỉ có hai món chiêu bài của Lão Lý, đoán chừng những món còn lại đều do đầu bếp mới thuê làm, không nên kỳ vọng quá cao."

"Triệu Viên Ngoại, Liễu Ngũ Gia, Tăng Lão Gia, mấy vị đã tới, mau mời vào trong."

Mấy người này là khách quen, tiểu nhị tự nhiên đều nhận ra.

Bọn họ cũng quen biết tiểu nhị, thấy hắn vẫn còn làm việc trong tửu lầu, mày râu hơi giãn ra một chút, cùng nhau bước vào bên trong.

Bởi vì ở giữa có thêm một cây đại thụ, nên những người dùng bữa đều được sắp xếp ở hai bên.

Đến khi họ bước vào mới thấy những chỗ ngồi xanh tươi rực rỡ ở hai bên.

Liễu Ngũ Gia cố nhịn, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được: "Háo danh thủ đoạn."

Biểu cảm của tiểu nhị hơi cứng lại.

Triệu Viên Ngoại thì có chút nghi hoặc: "Sao lại yên tĩnh đến thế."

Tửu lầu bình thường, chỉ cần có người dùng bữa là sẽ có một tràng tiếng nói chuyện.

Tuy nói ăn không nói, ngủ không nói, nhưng tình bằng hữu trên bàn rượu đã ăn sâu bén rễ.

Lúc này trong lầu đã có không ít khách nhân ngồi dùng bữa, không khí yên tĩnh như vậy, có vẻ hơi quỷ dị.

Mấy người nhìn nhau, không nhịn được lại lắc đầu.

Nghĩ đến đây, đoán chừng những người này đều là 'người được mời'.

Liễu Ngũ Gia thở dài một hơi: "Phòng bao còn không?"

"Còn, còn, hiện tại có Lục Mai, Mặc Lan, Hồng Cúc, Nguyệt Quý, Kim Quế, Thủy Tiên, Đỗ Quyên..."

"Khoan đã, khoan đã, ta hỏi phòng bao, ngươi nhắc đến tên hoa làm gì." Triệu Viên Ngoại mất kiên nhẫn ngắt lời tiểu nhị.

Tiểu nhị vội vàng ôn tồn nói: "Đây là tên phòng bao, hiện tại có tổng cộng mười tám các."

"Hoa hòe hoa sói!" Liễu Ngũ Gia râu tóc dựng ngược, trợn mắt, chỉ muốn quay người bỏ đi.

Tăng Lão tiên sinh vỗ vỗ vai hắn: "Thôi đi, đến rồi thì nán lại một chút, nể mặt Lão Lý."

Đúng lúc này, Lục Kinh Nghĩa bước tới, chắp tay hành lễ với ba người.

"Ba vị khách nhân, có phải gặp vấn đề gì không?"

Ba người quay đầu, thấy là một nam t.ử trung niên khí chất nho nhã, tỏ vẻ nghi hoặc.

Tiểu nhị vội vàng giới thiệu: "Đây là Lục Chưởng Quầy của Vị Mãn Trai chúng ta."

Ba người chợt hiểu ra.

Lục Kinh Nghĩa nghe nói ba người là khách quen của tửu lầu, thần sắc giữa đôi lông mày càng thêm ôn hòa và dễ chịu.

"Thì ra là quý khách, trước đây đa tạ chư vị chiếu cố, chi bằng tại hạ dẫn đường cho ba vị?"

Ba người thấy thái độ hắn hòa nhã, lời nói cử chỉ ôn tồn, cũng không thể nổi giận, đành căng mặt gật đầu.

Lục Kinh Nghĩa dẫn họ đi lên lầu.

Liễu Ngũ Gia vẫn còn nói: "Mở tửu lầu phải lấy món ăn làm chủ, bày ra những thứ hoa hòe hoa sói này thì có ích gì."

Lục Kinh Nghĩa khẽ cười: "Dùng bữa là để thưởng thức hương vị, nếu còn có thể ngắm cảnh vui tai vui mắt, cũng là một chuyện tốt. Ngài không cần lo lắng, hiện giờ tửu lầu vẫn do Lý Đầu Bếp chấp chưởng, tất cả món ăn đều do tay hắn đích thân nấu, tuyệt đối sẽ không khiến chư vị thất vọng."

Mấy người khẽ hừ một tiếng.

Nghe nói tất cả món ăn đều do Lý Khuê phụ trách, bọn họ mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Đang chuẩn bị lên lầu, một tiểu nhị chạy bàn đột nhiên bưng khay đi ngang qua.

Hương quất cùng hương Lan trong tửu lầu, cộng thêm mùi thơm của cơm canh hòa quyện.

Khiến người ở trong đó không thể phân biệt được mùi nào là tốt, mùi nào là xấu.

Nhưng khi ngửi thấy mùi của một món ăn nào đó ở cự ly gần, lại luôn bị thu hút.

Tăng Lão gia hít hít mũi, vội vàng gọi tiểu nhị lại: "Khoan đã."

Tiểu nhị bị chặn lại một chút, suýt nữa không giữ vững được cái khay.

Ba người đều vây lại, ngửi mùi thơm: "Trong này là món gì?"

Để đảm bảo món ăn sạch sẽ và giữ nhiệt độ, mỗi món đều được đậy nắp.

"Đây là Thúy Ngọc Đậu Hũ và Ngọc Mãn Đường." Tiểu nhị vội vàng nói.

Thúy Ngọc Đậu Hũ thì đại khái có thể hiểu, nhưng Ngọc Mãn Đường lại là gì.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.