Sống Lại Trước Mạt Thế, Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Rồi Điên Cuồng Tàn Sát - Chương 284: Đ·ộng Đ·ất
Cập nhật lúc: 06/09/2025 06:04
Kinh nghiệm quá khứ nói cho An Nam, ít người, chính là tốt.
Mặc kệ đến khi nào, cho dù là mạt thế, định luật 80/20 cũng như cũ tồn tại - 80% tài phú và tài nguyên trên thế giới, vĩnh viễn bị nắm giữ ở trong tay 20% người.
Vì thế cô không vội vã đi vào, mà là dừng lại cùng với nữ cán bộ kia hỏi thăm:
“Chào chị, xin hỏi…”
Người phụ nữ kia bận đến mặt đầy nóng nảy, ngay cả nhìn cũng chưa xem An Nam một cái, trực tiếp phất tay nói:
“Đừng ở chỗ này chắn, mau chóng đi vào! Có vấn đề đi cửa sổ bên trong hỏi.”
An Nam cũng không vội, từ trong túi lấy ra hai viên kẹo ngậm ho, nhét vào trong tay nữ cán bộ kia.
Lúc này người phụ nữ mới buông loa trong tay xuống, trên dưới đánh giá An Nam một cái, sau đó lại nhìn Cố Chi Dữ bên cạnh cô.
Thấy hai người đều là má có thịt, nét mặt rạng rỡ, lập tức cất kẹo, bỏ vào túi, cười thân thiện nói:
“Tiểu cô nương, em vừa rồi muốn hỏi gì? Chị không nghe rõ.”
An Nam trực tiếp hỏi: “Trên lầu là làm gì vậy?”
Người phụ nữ cười nói: “Cái này em xem như hỏi đúng người rồi! Trên lầu là xử lý việc thuê và mua bán nhà ở, bất quá yêu cầu trước làm đồng nghiệp của chị nghiệm chứng tài sản, mới có thể lên lầu.”
“Nghiệm chứng tài sản?”
Người phụ nữ gật đầu: “Thuê nhà, mua phòng đều yêu cầu không ít lương thực, để tăng hiệu suất công tác, trước phải có chuyên gia nghiệm chứng qua, bảo đảm có năng lực tiêu phí, mới có thể lên lầu.”
Bà ta vỗ vỗ túi đựng kẹo trên người: “Chị thấy hai đứa trông cũng không giống thiếu lương, các em nếu muốn thuê nhà, chị trực tiếp dẫn các em lên lầu là được!”
An Nam nhìn mắt hàng người dài bên kia: “Vậy bọn họ là…”
Người phụ nữ giải thích: “Tầng một là xử lý việc vào ở miễn phí, chỉ cần là vào căn cứ, đều có phòng ngủ có giường để ở. Bất quá…”
Bà ta lại gần một chút, nhỏ giọng nói: “Phòng ngủ sao, em hiểu mà! Một căn phòng nhỏ 20 mét vuông, phải chen lấn tám người, hoàn cảnh khẳng định là không được như mong muốn.”
An Nam nghĩ nghĩ, đó chính là giống với phòng ngủ đại học.
Bất quá những người sống sót ở chung này cũng không phải sinh viên thiện lương thanh thuần, ở chung trong một phòng, vật tư tùy thân an toàn khẳng định không được bảo đảm.
Đối với những người vốn dĩ không có gì vật tư mà nói, nhưng thật ra có lợi, hai bàn tay trắng vào ở, sau này lại làm công cho căn cứ mà có cái ăn, ít nhất không cần lại lo lắng vấn đề sinh tồn.
Đối với những người có của ăn của để, đương nhiên vẫn là bản thân ở một căn hộ tương đối an toàn thoải mái.
An Nam nói thẳng: “Chúng ta lên lầu, làm phiền.”
Người phụ nữ lập tức cười ha hả dẫn bọn họ lên lầu.
Cửa cầu thang tầng hai có người gác, bằng phiếu mới có thể tiến. Người phụ nữ chào hỏi, người kia liền trực tiếp cho An Nam và Cố Chi Dữ đi vào.
An Nam một bên hướng vào trong đi, một bên nhỏ giọng nói: “Quản lý thật là rời rạc, lên tiếng chào hỏi là có thể vào.”
Cố Chi Dữ châm chọc nói: “Có người cho em mở cửa sau còn không tốt?”
Hai người đi vào cửa sổ làm việc tầng hai. Nơi này người rõ ràng so với dưới lầu ít hơn rất nhiều.
Nhân viên công tác đưa qua một tờ báo giá, hỏi: “Thuê nhà hay mua phòng?”
An Nam nhìn thoáng qua, loại phòng chỉ có hai loại, đều là loại nhỏ và đơn giản.
Một loại là 40 mét vuông một phòng một sảnh, một loại là 60 mét vuông hai phòng một sảnh. Không có diện tích công cộng, nhìn thấy tức là có được.
Trên tờ giấy còn chuyên môn có bản vẽ. Nói là phong cách công nghiệp đóng gói đơn giản, kỳ thật cùng với phòng thô bằng xi măng không khác nhau là mấy.
Hai loại phòng giá thuê lần lượt là mỗi tháng tám cân, mười ba cân lương. Thuê ba tháng trở lên.
Giá mua phòng thì lần lượt là 500 cân, 700 cân lương.
An Nam nhìn sang trái phải, các cửa sổ khác cơ bản đều là thuê nhà. Phỏng chừng hiện giờ cũng xác thật rất ít có người có thể lập tức lấy ra nhiều lương thực như vậy.
Đương nhiên, trừ lương thực ra, cũng có thể dùng vật tư khác để tiêu phí. Mặt sau tờ báo giá chuyên môn liệt kê các loại vật tư và công thức đổi lương thực.
An Nam nhìn lướt qua, không chút do dự trả lời: “Mua phòng.”
Đối với cô, thuê nhà khẳng định là không có lời. Cô lại không tính toán hiện tại liền vào ở, tiền thuê phòng tương đương với lãng phí.
Hơn nữa kỳ thật mua phòng so thuê nhà có lời hơn nhiều, tiền thuê nhà 4-5 năm, liền đủ mua một căn nhà.
Phỏng chừng cũng là biết đại đa số người sống sót cũng không có biện pháp một lần lấy ra mấy trăm cân lương thực, mới đem giá cả định đến ưu đãi một chút.
Nhân viên công tác nghe xong An Nam nói, còn khen ngợi nói:
“Hiện tại mua phòng là một lựa chọn tốt, giá nhà cũng chỉ mấy ngày nay là rẻ, theo thông tin nội bộ, số lượng người sống sót so dự tính nhiều, qua một thời gian nữa giá nhà rất có thể sẽ tăng.”
An Nam nghĩ nghĩ, hỏi: “Còn có phòng lớn hơn không?”
Nhân viên công tác cũng không ngẩng đầu lên điền phiếu đăng ký: “Không có, loại phòng đều là cố định, không thể chọn. Chỉ có thể chọn tầng lầu, tổng cộng sáu tầng lầu, cô muốn tầng mấy?”
An Nam nghĩ nghĩ: “Tầng 5 đi.”
“60 mét vuông?”
“Ừm.”
Nhân viên công tác tay chân lanh lẹ làm thủ tục xong, liền phái người đi dưới lầu dọn lương.
Giao lương xong, xe cũng mất. Hai người An Nam cầm chìa khóa, đang chuẩn bị đi xem phòng, liền thấy trong đại sảnh lại có hai người đàn ông đi ra.
Bọn họ vừa rồi cũng ở tầng hai, cách cô một cửa sổ để làm thủ tục.
Người đàn ông tương đối trẻ tuổi kia vừa đi ra ngoài, vừa hưng phấn nói:
“Lão cữu ông thật lợi hại, cư nhiên một hơi mua nhiều căn hộ như vậy! Sau này chúng ta chỉ dựa vào thu tiền thuê và đầu cơ bất động sản cũng có thể nằm hưởng rồi!”
An Nam tặc lưỡi, ngay cả mạt thế cư nhiên còn có người đầu cơ bất động sản?
Một bên Cố Chi Dữ thấy cô nhìn chằm chằm hai người kia, hỏi: “Em cũng muốn mua thêm mấy căn không?”
An Nam quyết đoán lắc đầu.
Cô đâu có tinh lực đó. Nếu cô muốn kiếm tiền, có rất nhiều cách, không cần thiết giữ một đống phòng ở trong tay.
Dù sao cô đối với thiên tai biết trước chỉ dừng lại ở cực hàn, theo Bạch Văn Bân nói, còn có một cái vĩnh dạ, ai biết sau này còn có cái gì?
Thế đạo không tốt, vạn nhất ngày nào đó căn cứ thất bại, mua nhiều phòng như vậy chẳng phải đều lỗ.
Hai người lên xe, đi vào tân phòng thực địa nhìn một cái. Tòa nhà số 2, đơn nguyên 3, phòng 501, một thang máy hai hộ, sạch sẽ.
Cùng trong tưởng tượng giống nhau, bình thường, lạnh lẽo.
Xác định nhà không có vấn đề gì, An Nam lại lái xe ở trong căn cứ trăm phế đợi hưng dạo một vòng, thấy không có gì đặc biệt, liền thừa dịp trước giới nghiêm rời khỏi căn cứ.
Dọc theo đường đi, hai người vô cùng vui vẻ nghe nhạc hướng về nhà.
An Nam đang hứng thú bừng bừng cùng Cố đầu bếp thảo luận buổi tối ăn gì, lại đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng.
“Hả? Sao chiếc xe này lại rung lắc?”
Ngồi ở ghế phụ Cố Chi Dữ “Tạch” ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm phía trước, sắc mặt nghiêm túc:
“Không phải xe rung. Là toàn bộ mặt đất đang rung!”
“Cái gì?”
Đồng tử An Nam co lại, đây là… đ·ộng đ·ất?!
Tại sao lại như vậy? Đời trước lúc này đâu có đ·ộng đ·ất!
Không đợi cô suy nghĩ, chiếc xe SUV vốn đang chạy đều đều đột nhiên rung lắc càng thêm mãnh liệt.
Còn không đợi hai người phản ứng, “Ầm vang” một tiếng, mặt đất phía trước đột nhiên nứt ra một cái hố rất lớn.