Sư Phụ Ngày Ngày Cầu Xin Ta Đừng Phá Cảnh - Chương 33:-----

Cập nhật lúc: 02/12/2025 10:05

Trong lúc hàn quang đan xen, hai người nhìn như ngang tài ngang sức, nhưng Chu Lăng lại thầm kinh ngạc trong lòng: Không hiểu sao phần lớn chiêu thức của mình đều bị Lâm Nghiêu nhìn thấu!

Gần trăm chiêu sau, tốc độ của Lâm Nghiêu đột nhiên tăng vọt, thanh kiếm đen sì trong tay tỏa ra hồng quang rực rỡ. Hắn bất ngờ phát lực, lập tức dấy lên một tầng lửa cuồng bạo như gió lốc. Khí thế phong hỏa như rồng, lao thẳng về phía trước.

Chu Lăng c.ắ.n răng, vận kiếm khởi thế, mấy bóng kiếm tỏa ánh sáng lam tản ra giữa không trung, hóa thành bức tường kiếm hộ vệ quanh thân.

Ầm một tiếng vang lớn, rồng lửa va chạm với tường kiếm. Ánh lửa bùng nổ gần như nuốt chửng cả hai người.

Một lúc sau, Chu Lăng phất kiếm, bụi mù tan hết. Nhưng bức tường kiếm quanh người hắn cũng đã vỡ nát tan tành.

Chu Lăng bị phá chiêu, lùi lại vài bước, ôm ngực, ảm đạm nói: "... Ta thua rồi."

Sân đấu chìm trong tĩnh lặng giây lát.

Không ai ngờ Lâm Nghiêu lại thực sự có thể đ.á.n.h bại đệ t.ử thủ quan...

Kể từ giờ phút này, hắn chính thức bước vào hàng ngũ đệ t.ử nội môn!

"Lâm Nghiêu, Lâm Nghiêu —!"

"Thắng đẹp quá!"

Đám đông sôi trào lại một lần nữa truyền đến từng đợt hoan hô và khen ngợi.

Lâm Nghiêu ngẩng đầu, trên trán lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng, nhưng đôi mắt lại sáng đến kinh người.

Thái độ của Chu Lăng không còn cao ngạo như trước, mà là nghiêm túc nhìn Lâm Nghiêu từ trên xuống dưới một lượt thật kỹ càng: "Lâm sư đệ, đệ thắng rồi, chúc mừng đệ tiến vào nội môn."

Lâm Nghiêu nở một nụ cười không chút u ám, chiếm được thiện cảm của Chu Lăng: "Đa tạ Chu sư huynh."

Chu Lăng gật đầu, bước xuống lôi đài.

Các trưởng lão truyền công Vô Ưu Phong cũng rất vui mừng.

Xem ra Vô Ưu Phong lại khai quật được một hạt giống tốt chăm chỉ hiếu học, chính trực thủ lễ rồi!

Lâm Nghiêu thắng trận này xong hồi lâu vẫn chưa xuống lôi đài. Âm thanh xung quanh lại dần yên tĩnh trở lại, dường như đang chờ đợi điều gì đó.

Quả nhiên, chỉ thấy Lâm Nghiêu cầm kiếm, nhìn về phía hàng ghế khán giả cao nhất bên ngoài, hô lớn:

"Đệ t.ử Lâm Nghiêu, xin khiêu chiến đệ t.ử thân truyền của bản tông!"

Lần này không chỉ khu vực thi đấu của Vô Ưu Phong, mà toàn bộ khán đài bỗng nhiên dấy lên một trận ồn ào không nhỏ.

Chưa bàn đến thành bại, trong vòng ba mươi năm gần đây, Lâm Nghiêu là người đầu tiên đề xuất muốn khiêu chiến đệ t.ử thân truyền trong đại hội tỷ thí tông môn.

Chuyện khiêu chiến thân truyền nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, các vị Phong chủ đang rảnh rỗi không có việc gì làm, khó tránh khỏi cũng ghé mắt sang xem náo nhiệt.

Chưởng môn Huyền Minh Tiên Tôn vẫn đang bế quan, Phong chủ Vô Ưu Phong Phi Quang tôn giả đang đi du lịch, mọi việc trong đại hội lần này đều do chủ nhân Đào Nhiên Phong Tần Thái Sơ quyết định.

Tần Thái Sơ: "Đệ t.ử này muốn khiêu chiến thân truyền. Nhưng hiện tại trong các thân truyền có đối thủ nào thích hợp với hắn không?"

Bên cạnh, Tạ Chước lơ đãng dùng cây quạt gõ từng nhịp vào lòng bàn tay: "Thân truyền Vô Ưu Phong Khương Tiện Ngư là Trúc Cơ đại viên mãn, hơn hắn gần hai đại cảnh giới, không thích hợp. Dưới Khương Tiện Ngư, thân truyền cùng lứa thì có Thương Hữu Kỳ và Triệu Tố Nghê của Thừa Thiên Phong. Bọn họ một người là Trúc Cơ nhị trọng, một người là Trúc Cơ tam trọng. Còn lại thì..." Giọng hắn trầm xuống một chút, "Còn lại chính là tiểu đồ đệ kia của đệ."

Luyện Khí tầng chín - Tuân Diệu Lăng.

Mà Lâm Nghiêu vừa mới đ.á.n.h bại Chu Lăng, cũng là Luyện Khí tầng chín.

Trong mắt người ngoài, Tuân Diệu Lăng với tu vi ngang hàng Chu Lăng dường như là đối thủ được đo ni đóng giày cho Lâm Nghiêu, một hòn đá kê chân tuyệt hảo.

Nhưng vẻ mặt Tạ Chước lại không hề có chút lo lắng nào, thậm chí còn cười nhẹ, nói: "Để A Lăng lên e là không ổn đâu, có khi nào sẽ đả kích quá lớn đến sự tích cực của đệ t.ử này không?"

Tần Thái Sơ mỉm cười nói: "Khiêu chiến đệ t.ử thân truyền vốn dĩ không dễ dàng. Cứ để hắn tự chọn đi."

Thế là kim quang lóe lên, trên cùng bảng đối chiến xuất hiện một cột tên các đệ t.ử thân truyền. Dưới tên của họ còn chu đáo ghi rõ cảnh giới tu vi.

Lâm Nghiêu nhìn kỹ càng, mồ hôi lạnh sau gáy rốt cuộc cũng chảy xuống.

Hắn đã sớm đoán trước tu vi của các đệ t.ử thân truyền đều không tầm thường, vả lại hắn cũng đang che giấu thực lực, nhưng sự lựa chọn đối thủ của hắn cũng khá hạn chế.

Kim Đan kỳ trở lên thì loại trực tiếp không cần suy nghĩ, chỉ xem xét Trúc Cơ kỳ...

Tốt nhất là chọn Trận tu có tính cơ động kém hoặc Ngự Thú linh (người điều khiển thú) làm đối thủ...

Sau khi cân nhắc mãi, hắn báo ra cái tên mình muốn khiêu chiến:

"Đệ t.ử Lâm Nghiêu, xin mời đệ t.ử thân truyền Pháp Nghi Phong — Tuân Diệu Lăng sư thúc ứng chiến!"

Lại là một trận ồn ào nghị luận.

Mấy đệ t.ử quen thuộc tình hình các Phong thì thầm to nhỏ:

"Tuy sớm biết hắn có khả năng cao nhất sẽ khiêu chiến Tuân sư thúc... Nhưng không ngờ hắn lại chọn thật!"

Có người lắc đầu nói: "Tuy rằng 'quả hồng mềm dễ nắn' là chân lý, nhưng quả hồng mềm này mà bóp nát thì sẽ b.ắ.n tung tóe đầy người đấy. Tuân sư thúc là Trận tu, lại nhỏ hơn Lâm Nghiêu bao nhiêu tuổi, cho dù Lâm Nghiêu thắng thật thì ngược lại dễ bị Huyền Vi chân nhân của Pháp Nghi Phong ghim thù."

"Chắc cũng không đến mức đó đâu. Tính tình Tạ chân nhân tốt lắm, sẽ không cố tình gây khó dễ cho Lâm Nghiêu đâu."

"Ngươi chắc không? Chẳng lẽ ngươi thân với Tạ chân nhân lắm à? Giới Tu chân chúng ta thiếu gì đại năng bằng mặt không bằng lòng chứ?"

"... Cũng phải ha."

Trừ một số ít người lo lắng ra, phần lớn đệ t.ử đều chỉ phấn khích vì Lâm Nghiêu thực sự dám khiêu chiến quyền uy của thân truyền, tán thưởng hắn to gan lớn mật.

Chưa nói đến tài nguyên mà đệ t.ử thân truyền được hưởng, đệ t.ử bình thường phải gọi thân truyền là "sư thúc", mỗi lần gặp mặt còn phải hành lễ. Sự chênh lệch địa vị dẫn đến khoảng cách tâm lý, giống như Tuân Diệu Lăng, một "thiên tài ngày xưa" đang mấp mé rớt khỏi thần đàn, sớm đã có kẻ không chờ nổi muốn xem nàng làm trò cười.

Chỉ là lời khiêu chiến của Lâm Nghiêu làm cho trò cười này đến sớm hơn dự kiến mà thôi.

"Cho dù linh căn của bọn họ khác biệt một trời một vực thì đã sao?" Một đệ t.ử hô lớn, giọng điệu đầy vẻ khoái trá, "Rốt cuộc thì phong thủy luân chuyển, thế đạo luân hồi. Cho dù là đệ t.ử thân truyền cũng có ngày bị đệ t.ử ngoại môn đ.á.n.h bại. Dám cá cược không? Ván này ta đặt cửa Lâm Nghiêu thắng chắc!"

"Ta cũng đặt Lâm Nghiêu!"

"Cái này còn cần cá cược sao? Lâm Nghiêu vừa đ.á.n.h bại một Kiếm tu Luyện Khí tầng chín đấy. Mọi người đâu phải kẻ ngốc, ai thèm cá cược với ngươi để ném tiền qua cửa sổ chứ?"

Gương Khuy Thế cũng có thể truyền âm, trung thực phát sóng trực tiếp những lời bàn tán này đến bên tai Tuân Diệu Lăng đang ngồi xem.

... Nàng đúng là nằm không cũng trúng đạn mà.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.