Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 225: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:18
Nhưng mà đây cũng là chuyện khó khăn nhất.
Từ thời thời kỳ Thượng Cổ đã có ngập lụt Hoàng Hà, truyền thuyết Đại Hồng Thủy. Đã nhiều năm như thế, không biết thế gian xuất hiện bao nhiêu thiên tài giỏi giang nhưng đều không có cách nào giải quyết ngập lụt Hoàng Hà, hoặc chỉ có thể giữ gìn sự an bình nhất thời.
Càng không nói đến Cố Trạch Mộ gần như là người ngoại đạo trong việc trị thủy.
Mấy năm nay, hắn vừa phái người điều tra tình hình Hoàng Hà, vừa để Hồng Tùng Nguyên tìm chuyên gia trị thủy.
Sau khi Chiêm Thế Kiệt chết, thượng du Hoàng Hà lại khôi phục dáng vẻ từng có, càng thay đổi càng ác liệt. Mấy năm nay, tình hình vỡ đê của Hoàng Hà càng nghiêm trọng hơn, nhất là hạ du vì bùn cát ứ lấp, gần như ngăn nước lại, một khi trời mưa có thể tưởng tượng được nguy hiểm thế nào.
Nhưng mà mấy năm nay Hồng Tùng Nguyên dò hỏi cũng đã có chút thu hoạch.
Nhưng sau khi Cố Trạch Mộ nghe tên của đối phương thì lại nhíu mày: “Ông nói hắn ta tên là gì?”
Hồng Tùng Nguyên nói: “Hắn ta tên là Hoắc Vân Tàng.”
Ông thấy Cố Trạch Mộ không nói lời nào, còn tưởng rằng hắn không biết danh tiếng của Hoắc Vân Tàng nên thao thao bất tuyệt giới thiệu.
Hoắc Vân Tàng xuất thân Hoắc gia Thanh Châu, từ nhỏ đã học thuộc lòng điển tịch. Hoắc gia có điển tịch trị thủy hoàn chỉnh của Minh An tiên sinh, gần như hắn ta đã đọc qua hết, hắn cũng học Minh An tiên sinh tự mình đi đến Hoàng Hà. Hắn và Tạ Trường Phong là bạn tốt, năm năm trước, Tạ Trường Phong có thể lập được đại công trong tình huống như thế nghe nói vì lúc đó có hắn đồng hành.
Sau này Tạ Trường Phong được điều nhiệm Tri Châu, lại mời Hoắc Vân Tàng qua, hết mình ủng hộ quyết sách trị thủy của Hoắc Vân Tàng. Quả thật đã chặn lũ lụt xâm nhập, ở đó vô cùng có tiếng.
Nhưng mà Hoắc Vân Tàng cũng có tính cách của Hoắc gia, không màng danh lợi. Lúc trước, Tạ Trường Phong muốn báo tên hắn lên triều đình nhưng hắn lại từ chối. Lại nghe nói hắn không thích ăn, không thích rượu, không thích mỹ nhân, bình thường cũng rú trong nhà không ra ngoài, cuộc sống trôi qua vô cùng đơn giản, muốn mời được hắn có thể tưởng tượng khó thế nào.
Hồng Tùng Nguyên thấy Cố Trạch Mộ cau mày, còn tưởng rằng hắn vì chuyện này mà phiền não, vô cùng có lòng đề nghị: “Không phải vị công tử kia của Hoắc gia đang ở phủ quốc công sao? Bọn họ là đường huynh đệ, ngài đi tìm hắn giúp không phải tốt rồi sao.”
Cố Trạch Mộ cự tuyệt.
Hồng Tùng Nguyên vô cùng khó hiểu: “Có lẽ ngài không biết chuyện này khó thế nào. Lúc đó, người của chúng ta muốn mời vị Hoắc tiên sinh này đến kinh thành đã dùng tất cả mọi cách nhưng không gặp được hắn một lần, chớ nói chi là mời hắn giúp đỡ!”
Có ý là ngươi có quan hệ, đi đường bằng phẳng không đi, trong đầu đang suy nghĩ gì đấy?
Sao Cố Trạch Mộ có thể nói cho ông ấy biết ân oán giữa mình và Hoắc Vân Châu được, chỉ đành phải nói: “Chuyện này trong lòng ta biết rõ, ông yên tâm là được.”
Hắn đã nói thế, Hồng Tùng Nguyên cũng không khuyên nữa.
Tuy nói ở trước mặt Hồng Tùng Nguyên, Cố Trạch Mộ vô cùng tự tin, nhưng thật ra trong lòng cũng hơi lo âu. Nhưng mà tạm thời bỏ qua những chuyện này, lúc này hắn lại phải vào cung.
Còn chưa tới đông cung, hắn lại trùng hợp gặp được Thái tử Tiêu Hằng vừa mới hạ triều. Tiêu Hằng vội vàng tới chào hỏi hắn, hai người vừa nói chuyện vừa đi về.
Cung nhân hầu hạ đều đi theo ở phía xa, ở phía trước Tiêu Hằng và Cố Trạch Mộ vừa đi vừa nói chuyện.
Tiêu Hằng dần dần bắt đầu tiếp xúc triều chính, ban đầu hắn còn lúng tay, có đôi khi Cố Trạch Mộ không vừa mắt nên chỉ dạy một chút. Ai ngờ Tiêu Hằng được một tấc lại muốn tiến một thước, lại xem hắn là lão sư miễn phí.
Đương nhiên Cố Trạch Mộ không thể biểu hiện quá mức, thỉnh thoảng cũng sẽ phạm chút sai lầm, lại không để lại dấu vết nhắc nhở Tiêu Hằng phát hiện, để cho Tiêu Hằng thấy suy nghĩ của mình chỉ là nói bậy mà trúng, tránh cho hắn suy nghĩ nhiều.
Ai ngờ hắn làm thế càng làm cho Tiêu Hằng thích lôi kéo hắn thảo luận triều chính, cũng vì thế mà Cố Trạch Mộ biết không ít chính sự.
Đúng lúc hôm nay trên triều đình nói về quản lý Hoàng Hà. Vì mùa mưa sắp đến, mực nước Hoàng Hà dâng lên, nếu đối phó không tốt sẽ lại có lũ lụt. Mấy năm nay, mỗi khi đến trước mùa mưa, trong triều đều cãi nhau không ngớt về chuyện Tổng đốc đường sông, chỉ là không ai có thể nhận lấy.
Tiêu Hằng nói: “Mấy vị đại nhân đều đưa ra không ít nhân tài, nhưng mà dường như phụ hoàng còn đang cân nhắc.”
Cố Trạch Mộ nghe thấy trong lời nói của hắn có hàm ý, hơi nghi hoặc mà nhìn về phía hắn.
Tiêu Hằng khẽ nói: “Dường như phụ hoàng có ý muốn đề bạt Tạ Trường Phong, đáng tiếc thân phận của y quá thấp. Cho dù có công trạng, chỉ sợ trong triều cũng không đồng ý.”