Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 226: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:18

Cố Trạch Mộ lóe lên suy nghĩ, đây chính là ngủ gà ngủ gật có người đưa gối đầu.

Hắn vội nói: “Bệ hạ có ý gì?”

Tiêu Hằng nói: “Tạm thời phụ hoàng muốn triệu hồi y đến kiểm tra y một chút. Nếu như y có bản lĩnh thì không hạn chế nhân tài. Nhưng mà…” Hắn nhìn về hai bên, lại nói thật khẽ: “Phụ hoàng vẫn tiếc nuối Chiêm Thế Kiệt Chiêm đại nhân, chỉ sợ Tạ Trường Phong cũng không đàn áp nổi gia tộc quyền thế ở nơi đó. Đến lúc đó lại hủy đi một nhân tài…”

Cẩn thận cân nhắc cách làm cho người khác đúng là hành động của Tiêu Trạm.

Cố Trạch Mộ lại hỏi: “Điện hạ nghĩ thế nào?”

Tiêu Hằng hơi lúng túng: “Ta chỉ cảm thấy so với việc dùng người thì chẳng phải quản lý tốt Hoàng Hà mới là quan trọng nhất sao. Nếu Tạ Trường Phong có bản lĩnh lại sẵn lòng thì tùy ý để y đi làm. Y làm xong thì thưởng, nếu làm không tốt thì phạt, chẳng lẽ không được sao?”

Trong lòng Cố Trạch Mộ cười một tiếng, Tiêu Hằng nghĩ đơn giản nhưng cũng không sai.

Tiêu Hằng vội vàng nói: “Ta cũng không biết phụ hoàng có suy nghĩ khác không. Tóm lại đối với chuyện này ta ủng hộ tạm thời triệu hồi Tạ Trường Phong đến kinh thành.”

Cố Trạch Mộ đang lo không có cơ hội đi Tạ Trường Phong, nghe thế thì nhân tiện nói: “Nếu như thế, nếu Tạ Trường Phong trở về kinh, thần sẽ thay điện hạ đi dò xét ý của hắn, điện hạ cảm thấy sao?”

Tiêu Hằng sững sờ: “Như thế được không?” Hắn nói xong lại sợ Cố Trạch Mộ hiểu lầm mình hoài nghi nên nói thêm một câu: “Dù sao y cũng là ngoại thần, chỉ sợ không thích hợp lắm.”

Cố Trạch Mộ thở dài trong lòng, có đôi khi Tiêu Hằng rất nhanh nhạy, lại có đôi khi quá thành thật. Hắn giải thích nói: “Điện hạ là Thái Tử, vì chính sự phái người quang minh chính đại đi gặp hạ thần có gì không đúng sao? Cũng không phải âm thầm bàn chuyện gì. Không phải bình thường bệ hạ cũng hay dạy bảo điện hạ phải thỉnh giáo đại nhân trong triều sao?”

Lúc này Tiêu Hằng mới gật gật đầu, vỗ vai Cố Trạch Mộ: “Vậy chuyện này giao cho ngươi!”

Cố Trạch Mộ vâng dạ.

Hai người vừa đi vào Đông cung đã thấy tiểu thái giám cung Khôn Ninh ở đó. Tiểu thái giám vừa nhìn thấy bọn họ đã nhanh nhẹn nói: “Nô tài bái kiến Thái tử điện hạ, Cố xá nhân.”

Tiêu Hằng tò mò hỏi: “Sao ngươi đến bên chỗ cô đây, mẫu hậu có gì phân phí?”

Tiểu thái giám cười nói: “Nương nương nói mời điện hạ đi đến cung Khôn Ninh một chuyến, có việc bàn bạc.”

Tiêu Hằng “Ừm” một tiếng, nói với hắn: “Chờ cô đi thay y phục.”

Nhưng mà hắn vừa đi vào gian phòng đã ý thức được gì đó. Hắn bước chậm lại, quay đầu lại hỏi: “Khoan đã, mẫu hậu bảo ngươi chờ cô ở đây khi còn chưa hạ triều, chắc là có chuyện gì quan trọng. Có chuyện gì thế?”

Nụ cười trên mặt tiểu thái giám gần như cứng lại, vội vàng nói: “”Hồi bẩm điện hạ, nương nương chỉ bảo nô tài mời điện hạ qua. Về phần là chuyện gì nô tài cũng không biết.”

Tiêu Hằng thu chân lại, hừ lạnh một tiếng: “Bớt lừa gạt cô đi, rốt cuộc có chuyện gì, nói mau!”

Tiểu thái giám bị buộc bất đắc dĩ, đành phải nói ra tình hình thực sự, thì ra là có liên quan đến việc chọn Thái tử phi. Trong năm năm này, Trần hoàng hậu liên tục xem xét, cuối cùng quyết định hai nữ tử là người ứng cử Thái tử phi.

Tiêu Hằng ngại phiền phức, đối với người được chọn cũng không quan tâm, nhưng Trần hoàng hậu muốn hắn thích nên thường xuyên dẫn người vào cung rồi mời hắn qua, khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ.

Tiêu Hằng cũng biết đây là tấm lòng của Trần hoàng hậu, nhưng hắn và hai vị tiểu thư kia không có gì để nói vô cùng khó xử. Hắn cũng không muốn uất ức mình đi tham gia hoạt động này, cho nên mỗi lần đầu mượn cớ chạy thoát.

Trần hoàng hậu không thể ép hắn, chỉ có thể nghĩ cách kéo hắn đến cung Khôn Ninh. Mà trong quá trình này Tiêu Hằng cũng dẫn có lòng cảnh giác, khiến cho mỗi lần tính toán của Trần hoàng hậu đều không thành công.

Lần này hai mẹ con cố chấp lại khổ người hầu hai cung. Tiểu thái giám truyền đạt lời của Trần hoàng hậu, đại ý là con qua hay không qua, không qua thì lão nương sẽ không khách khí với con!

Ai ngờ Tiêu Hằng không quan tâm lời đe dọa này, hắn ôm bụng: “Ôi, bụng cô đột nhiên đau quá! Ngươi nói với mẫu hậu hôm nay ta không thể đi!”

Sau đó trong ánh mắt ngẩn ngơ của tiểu thái giám, hắn bước đi như bay chạy vào điện.

Tiểu thái giám bất lực trở về.

Trần hoàng hậu nghe tiểu thái giám nói chuyện xảy ra thì gương mặt xưa nay vốn ôn hòa lại tức giận đến xanh mét: “Hắn nói thế thật sao?”

Tiểu thái giám run lẩy bẩy: “Tiểu nhân không dám nói xạo dù chỉ một câu.”

Ngụy Tử ở bên cạnh vội vàng khuyên nhủ: “Nương nương bớt giận, cả ngày điện hạ bận rộn việc chính sự, có lẽ thật sự không có tâm tư để ý những chuyện khác.”

“Đây là chuyện khác sao? Đây chính là chuyện chung thân đại sự của hắn!” Cơn giận của Trần hoàng hậu vẫn còn chưa tan. “Bản cung làm những chuyện này chẳng lẽ không phải muốn tốt cho hắn sao? Hắn thật sự chọc bản cung tức c.h.ế.t mà!”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.