Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 248: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:20

Cố Thanh Ninh nhìn nàng với vẻ lo lắng: “Vậy chính tỷ thì sao? Tỷ cảm thấy ổn không?”

“Ta?” Dường như Tôn Lan Thấm sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười: “Rất tốt, ta chính là Thái tử phi. Bao nhiêu người hâm mộ ta mà không được, ta…”

Đột nhiên nàng không nói nổi nữa, trên gương mặt luôn trầm tĩnh của Tôn Lan Thấm lại lộ vẻ lo sợ. Cố Thanh Ninh đưa tay cầm tay nàng, Tôn Lan Thấm nghẹn ngào một chút, khẽ nói: “Thanh Ninh, ta sợ…”

Tất cả mọi người hâm mộ nàng, ghen ghét nàng, bọn họ cảm thấy mộ tổ của Tôn gia bốc lên khói xanh nên vị trí Thái tử phi mới có thể rơi vào đầu nàng. Nàng chỉ có thể vui vẻ, thậm chí một chút nghi hoặc cũng không thể có, nếu không chính là gia mồm. Thậm chí cha ruột của nàng cũng xem đây là vinh quang, cho dù nàng tỏ ra chút xíu không vui thì ông ấy sẽ trách nàng.

Về sau, Tôn Lan Thấm cũng không biểu hiện suy nghĩ của mình nữa. Nàng dựa theo cái nhìn của người ngoài, vẫn luôn biểu hiện rất tốt. Đến khi đến trước mặt Cố Thanh Ninh, cuối cùng nàng cũng tháo bỏ mặt nạ. Có người không còn quan tâm vinh quang trên người nàng, chỉ quan tâm nàng mà thôi.

Cố Thanh Ninh nhìn Tôn Lan Thấm với vẻ đau lòng, có đôi khi nàng nhìn thấy Tôn Lan Thấm giống như nhìn thấy được mình lúc trước. Chỉ là khi đó nàng đã chấp nhận vận mệnh của mình. Trong lòng nàng hiểu rõ, mình chỉ là đồng xu giao dịch giữa phụ thân và Tiêu Dận. Nàng đủ kiên cường vào cung, điều duy nhất không ngờ đến là cuối cùng nàng lại thích Tiêu Dận. Nếu như nàng vẫn nghĩ như lúc đầu mình vào cung thì có lẽ sau này nàng cũng không buồn bã mà c.h.ế.t tâm, sau đó rơi vào kết cục như thế.

Cố Thanh Ninh biết, theo lý trí mà nói nàng phải khuyên Tôn Lan Thấm duy trì bản tâm của mình, đừng nên thật lòng, tránh cho bị thương. Nhưng nàng có chút hi vọng xa xôi, có lẽ Tôn Lan Thấm và Tiêu Hằng có lẽ có kết thúc đẹp.

Sau khi Tôn Lan Thấm thổ lộ hết thì nở nụ cười lần nữa, nói với Cố Thanh Ninh: “Cảm ơn muội, Thanh Ninh. Nói với muội xong ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều.”

Cố Thanh Ninh nuốt những lời mình muốn nói xuống, dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y Tôn Lan Thấm: “Vậy là tốt rồi, cho dù lúc nào tỷ muốn nói chuyện với ta thì cứ tìm ta là được.”

Tôn Lan Thấm nở nụ cười với nàng: “Muội yên tâm đi, cho dù cuộc sống thế nào thì ta cũng sẽ sống tốt.”

Cố Thanh Ninh cong môi, cuối cùng vẫn không nói gì.

Chờ sau khi Tôn Lan Thấm rời đi, Cố Thanh Ninh lại thở dài. Đã rất lâu rồi nàng không nghĩ đến chuyện của kiếp trước, nhưng gần đây lại liên tục nhớ tới. Cũng không biết có phải sau khi Cố Trạch Mộ rời đi khiến nàng cảm thấy không quen, hay là tuổi của Cố Thanh Thù và Cố Thanh Vi cũng đã đến tuổi xem mặt. Gần đây Đại bá mẫu và Nhị bá mẫu vì chuyện này mà vô cùng gấp gáp, khiến cho Đào thị cũng cảm thấy nguy cơ.

Tuy nói theo tuổi của nàng cũng còn một hai năm nữa mới cân nhắc chuyện này, nhưng Đào thị lại nhiệt tình bất thường với chuyện này. Đào thị không chỉ cả ngày theo Đại bá mẫu và Nhị bá mẫu bận bịu mà còn muốn nàng tham dự vào, làm nàng cũng rất bất đắc dĩ.

Cố Thanh Ninh vừa nghĩ đến chuyện này, Xuân Anh đã gõ cửa một cái: “Tiểu thư, Tam nãi nãi mời người qua đó.”

Cố Thanh Ninh thở dài, biết lại tới nữa nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

Lúc này, Cố Trạch Mộ rời kinh thành đã sắp một tháng. Hắn vừa tới Sung Châu đã gặp mưa to liên tục, Hoàng Hà vỡ đê, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sức mạnh của nước Hoàng Hà. Cho dù lúc trước nhìn trong tấu chương thấy người khác hình dung thảm họa lũ lụt của Hoàng Hà cũng không thể nào sánh nổi việc tận mắt nhìn thấy. Nghe nói Tạ Trường Phong vừa đến đã cượi ngựa đi cùng Hoắc Vân Tàng xem đê, sau đó triệu tập dân phu gia cố, cho dù như thế vẫn không chống được lũ lụt Hoàng Hà.

Tuy nói tất cả mọi người biết Cố Trạch Mộ đại diện cho Đông cung nhưng lúc này cũng không ai quan tâm hắn có bối cảnh gì. Tất cả mọi người vội vàng sửa chữa giải quyết hậu quả, sắp xếp nạn dân. Cố Trạch Mộ cũng không nói nhiều, hắn yên lặng tham gia vào công việc. Đến khi nước sông đã rút đi hoàn toàn, Tạ Trường Phong mới rảnh rỗi giới thiệu hắn cho quan viên địa phương và hương thân.

Cho dù bình thường Cố Trạch Mộ kiệm lời ít nói nhưng xưa nay sẽ không thất lễ trong chuyện này. Hơn nữa, hắn còn muốn biết từ miệng những hương thân này xem năm đó Chiêm Thế Kiệt đã xảy ra chuyện gì. Hắn trầm ổn thân thiện, người ngoài hoàn toàn không để ý đến tuổi của hắn, trong phút chốc khách và chủ đều vui vẻ hoàn thuận.

Nhưng mà Cố Trạch Mộ cũng biết dạng hòa khí này chẳng mấy chốc sẽ kết thúc. Bây giờ đám người cùng chống lũ, lợi ích chung, còn có thể giữ được sự hòa thuận giả vờ này. Đến khi Tạ Trường Phong thật sự bắt đầu trị thủy thì có lẽ mâu thuẫn mới bộc phát chính thức. Lúc này chỉ là yên bình trước bão táp mà thôi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.