Tận Thế Nhặt Rác: Tôi Biến Phế Phẩm Thành Bảo Bối, Ung Dung Nằm Thắng - Chương 158: Thế Giới Cực Hàn (63)
Cập nhật lúc: 25/12/2025 06:02
Hỏi xong câu này, đôi mắt Lâm Sơ nhìn thẳng vào Hứa Hướng Thần. Vừa rồi, cô chìm đắm trong câu chuyện của tiến sĩ Kiều, suýt nữa quên mất vấn đề then chốt nhất.
Giờ ngẫm lại, cô mới nhận ra: những gì Hứa Hướng Thần biết chi tiết đến đáng ngờ.
Trong mười mấy phút ngắn ngủi, tiến sĩ Kiều chỉ kịp viết cho cô hai chữ “Tìm Hứa”, vậy làm sao truyền được một đống thông tin như thế cho anh?
Nghi vấn này không được làm rõ, cô khó lòng hoàn toàn tin tưởng anh.
Nghe câu hỏi của cô, Hứa Hướng Thần thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ, như thể điều anh lo nhất cuối cùng cũng đến.
“Lâm Sơ, đã bao giờ có ai nói em thực sự rất nhạy bén chưa?” Hứa Hướng Thần thở dài, “Chẳng thể giấu em được gì.”
Lâm Sơ nhún vai. Quả thật từ trước đến nay, người khen cô nhạy bén không ít, ân nhân tài trợ học phí, thầy hướng dẫn, lãnh đạo cũ, thậm chí cả đồng nghiệp cảnh sát từng hợp tác… đều từng nói câu này.
“Tôi và tiến sĩ Kiều đã quen biết từ rất lâu rồi. Chúng tôi… có cách giao tiếp riêng.”
Cách giao tiếp riêng?
Lâm Sơ lập tức nghĩ đến mật mã Morse, hoặc một hệ thống mã hóa tương tự chỉ những người được huấn luyện đặc biệt mới hiểu.
Nếu họ có cách giao tiếp như vậy, khả năng cao là hai người đã quen biết từ thế giới gốc. Nếu không, trong 30 ngày ngắn ngủi ở thế giới nhiệm vụ, rất khó xây dựng được mức độ tin cậy cao đến vậy.
Mấy lần ra ngoài gần đây, cô luôn cùng đội với Hứa Hướng Thần. Trước đây cô chỉ nghĩ anh thân thủ tốt, có lẽ cũng như cô, dùng Kiện Thể Hoàn và Thuốc Cải Tạo Thân Thể, cộng thêm vài kỹ năng đặc biệt của nhiệm vụ giả.
Nhưng giờ ngẫm lại, động tác b.ắ.n s.ú.n.g của anh luôn chuẩn như sách giáo khoa, gần như bách phát bách trúng; cận chiến thì gọn gàng, không hoa mỹ, đ.ấ.m nào ra đ.ấ.m ấy, toàn chiêu thức nhanh-chuẩn-ác của quân đội.
Họ là một tổ chức.
Đầu óc Lâm Sơ xoay chuyển nhanh như chớp, lập tức phát hiện lỗ hổng trong lời giải thích này.
Dù có dùng mật mã thì trong thời gian ngắn như vậy cũng không thể truyền tải được nhiều thông tin đến thế.
Khi cô đưa ra nghi vấn này, trong mắt Hứa Hướng Thần vừa bất đắc dĩ vừa lộ ra chút tán thưởng.
Nhạy bén, quyết đoán, thủ đoạn đầy mình.
Nếu cô thật sự là người đó, anh nghĩ mình đã hiểu vì sao thủ trưởng trước khi đi còn đặc biệt dặn dò kỹ lưỡng, bảo anh phải đúng hạn chuyển khoản học bổng năm cuối cho cô sinh viên tên Lâm Sơ.
Một nhân tài như vậy, nếu vì nghèo khó mà bị chôn vùi thì quả thật đáng tiếc.
“Bà ấy biết tôi sẽ đến, nên đã dùng nước canh viết sẵn thông tin bằng mật mã lên quần áo. Khi gặp nhau, bà ấy chỉ cần đưa quần áo cho tôi là xong.”
Nói đến đây, Hứa Hướng Thần nghiêm mặt lại: “Lâm Sơ, muốn hoàn thành nhiệm vụ này, chúng ta phải phối hợp. Những gì có thể nói tôi đã nói hết. Còn lại liên quan đến bí mật cá nhân, tôi không tiện tiết lộ thêm.”
Nghe đến đây, Lâm Sơ đã tin khoảng bảy phần. Cô hiểu trên đời này, dù là quan hệ thân thiết nhất cũng khó mà đạt 100% tin tưởng.
Hiện tại mọi thông tin cô có đều đến từ người đàn ông trước mặt. Muốn hoàn thành nhiệm vụ ẩn, cô chỉ còn cách tạm thời hợp tác với anh. Ba phần còn lại, cô đành đ.á.n.h cược.
Cược đúng, cô nhận được 600 điểm tích phân và mở khóa cửa hàng ẩn mới.
Cược sai, chỉ cần còn một hơi thở, cô vẫn có thể trốn vào nơi trú ẩn trong nhà xe.
Dù sao cũng không c.h.ế.t được. Lâm Sơ quyết định.
Cược!
Đã quyết hợp tác, cô không tiếp tục đào sâu lỗ hổng của anh nữa, mà hỏi thẳng: “Anh cần tôi phối hợp thế nào?”
Thấy cô không truy vấn thêm, Hứa Hướng Thần lặng lẽ thở phào.
Không phải anh cố ý giấu, chỉ là nếu nói tiếp sẽ chạm vào bí mật anh phải bảo vệ bằng cả mạng sống. Việc Lâm Sơ có được biết hay không, không phải người ở cấp bậc của anh có thể quyết định.
“Hôm qua khi em gặp tiến sĩ Kiều, em có nhìn thấy thứ trên chân bà ấy không?”
Thứ trên chân?
Lâm Sơ nhớ lại cảnh tiến sĩ Kiều bị giam: “Ý anh là cái xích sắt ở cổ chân bà ấy?”
Hứa Hướng Thần gật đầu: “Đúng. Đó là đạo cụ đặc biệt của Takayama Ryoko. Nhiệm vụ giả bị nó khóa sẽ không dùng được thiên phú kỹ năng, không mở được không gian, cũng không thể tự tháo ra.”
“Takayama Ryoko?” Lâm Sơ lặp lại cái tên nghe rất Nhật Bản này, lập tức đoán: “Takayama Ryoko chính là ‘tiến sĩ Kiều giả’?”
“Không sai. Takayama Ryoko là người Nhật, dùng thiên phú kỹ năng ngụy trang thành tiến sĩ Kiều. Khi kỹ năng kích hoạt, bà ta tự động hiểu được ngôn ngữ mẹ đẻ của người bị ngụy trang.”
Thông tin này khiến tim Lâm Sơ khẽ thắt lại.
Dù là đạo cụ đặc biệt của Takayama Ryoko hay thiên phú kỹ năng của ba ta đều thuộc dạng thực dụng đến mức nghịch thiên.
Đạo cụ có thể khắc chế nhiệm vụ giả, đây là lần đầu cô nghe thấy.
Lâm Sơ đột nhiên nhận ra trước giờ mình quá phụ thuộc vào không gian. Nếu món đạo cụ này dùng lên người cô…
Cô không dám nghĩ tiếp.
Cô quyết định ngay tối nay về sẽ học theo Phùng Soái, may thêm vài cái túi trên quần áo. Dĩ nhiên không phô trương như hắn, cô sẽ may ở mặt trong.
Trong túi đựng vài món vũ khí tiện tay, con d.a.o hoa quả gỉ sét có thể gây uốn ván, d.a.o quân đội Thụy Sĩ, và viên t.h.u.ố.c giữ hơi thở cuối cùng, phải để ở túi dễ lấy nhất.
Hứa Hướng Thần không biết một câu của mình đã khiến Lâm Sơ bắt đầu rà soát lại toàn bộ điểm yếu của bản thân.
Thấy cô gật đầu, anh tiếp tục: “Nếu người thứ ba cố phá xích, Takayama Ryoko sẽ lập tức nhận được cảnh báo. Trên xích còn có thiết bị nổ. Đến nước đó, rất có khả năng bà ta sẽ kích nổ kéo tiến sĩ Kiều c.h.ế.t cùng.”
Lâm Sơ thầm cảm thán, không hổ là nhiệm vụ giả “trâu bò” dám bỏ điểm đi nghỉ dưỡng, một món đạo cụ đặc biệt đã bá đạo đến mức này, đúng chuẩn công cụ uy hiếp, cướp bóc nhiệm vụ giả.
“Vậy nghĩa là chúng ta phải xử lý Takayama Ryoko trước, rồi mới cứu tiến sĩ Kiều?”
Hứa Hướng Thần lắc đầu: “Tôi lo bà ta c.h.ế.t vẫn có thể điều khiển xích kéo tiến sĩ Kiều c.h.ế.t theo. Cho nên hai việc này phải tiến hành cùng lúc.”
“Hơn nữa, kỹ năng ngụy trang của Takayama Ryoko có thể chỉ định ba người tuyệt đối tin tưởng vào thân phận giả của bà ta. Nếu bà ta c.h.ế.t trong thời gian kỹ năng còn hiệu lực, ba người đó sẽ mặc định người c.h.ế.t là tiến sĩ Kiều thật. Dù tiến sĩ Kiều thật đứng ngay trước mặt, họ cũng sẽ không tin.”
“Chúng ta phải nhân lúc kỹ năng của bà ta mất hiệu lực, đồng thời đang trong thời gian hồi chiêu mới có thể giải quyết triệt để.”
