Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 120: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:59

Nghĩ đến cái này, khuôn mặt liền nghiêm lại, nàng lục tìm được hùng tâm của phụ tá trên người, lập tức ném bức tranh qua một bên, quỳ gối chắp tay khuyên can thái tử:

- Điện hạ là người chí lớn lòng mang thiên hạ, sao có thể sa vào tục vật như vậy? Còn nữa điện hạ, nam tử muốn học, thì cũng phải là học... học cùng nữ tử âm dương điều hòa, nhìn tướng hai nam nhân làm chuyện này là có đạo lý gì? Người hiến tranh là ai? Lòng dạ thực đáng chém!

Phượng Ly Ngô híp mắt, an tĩnh một hồi nói:

- Là cô lòng có suy nghĩ, lệnh cho người tìm tranh đến, nhìn có thể giải tỏa hoang mang trong lòng.

Khương Tú Nhuận không nghĩ tới tranh này là do Phượng Ly Ngô chủ động lệnh thuộc hạ mang tới, nên cũng hiếu kì, hơi ngẩng đầu hỏi:

- Điện hạ vì sao lại vậy?

Phượng Ly Ngô nhìn thẳng về phía nàng nói:

- Trước kia cũng không từng nghĩ tới mấy thứ này, nhưng sau khi bị quân cưỡng hôn... đối với nữ tử không cảm thấy hứng thú... liền muốn thử xem hương vị của nam tử...

Câu chuyện này nếu chẳng liên quan gì tới Khương Tú Nhuận, nàng uống trà chiều, cơm nước no nê, nghe kể chuyện bí ẩn về đời tư Thái tử quả thực là thú tiêu khiển không tồi.

Ở kiếp trước, Khương Tú Nhuận vẫn cảm thấy vị trữ quân Đại Tề có chút không dính khói lửa trần gian, lãnh đạm với đám thê thếp, không có chút thú vị nào cả.

Nhưng kiếp này, nàng giả trang thành nam nhân ở cạnh hầu cận hắn, lại cảm thấy trước mặt như có một chậu nước lạnh bay qua.... Trữ quân Đại Tề hóa ra là kẻ đoạn tụ. Cái này... thông tin này quả thực khiến người ta không thể tin nổi.

Thật vất vả mới trấn định được, Khương thiếu phó lại cảm thấy đầu lưỡi muốn co giật!

- Điện... Điện hạ, tại hạ khi đó trúng mê được, ngài... ngài cũng biết, căn bản là không thể khống chế được bản thân... Thực... thực là tại hạ không cố ý mạo phạm điện hạ...

Phượng Ly Ngô gật đầu nói:

- Ngay cả Thái tử phi tương lai cũng dám mạo phạm, đích thực là dược tính bá đạo...

Ngẫm lại cảnh lúc đó nữ thiếu phó này cùng Điền cơ thân mật, mặt Phượng Ly Ngô lại đen một nửa.

Nếu là nữ tử, vì sao lúc trước lại thân mật với Điền cơ như thế? Có thể thấy được vô luận nam nữ, không có chút nào kiêng kị, cũng không bớt lo đi được!

Khương Tú Nhuận lại chỉ coi thái tử ghen tuông, đau lòng thái tử phi tương lai. Nên nàng cũng không dám nói bừa, đành xấu hổ cúi gằm mặt xuống.

Thái tử cảm thấy hẳn là nên cho kẻ không thành thật này một chút hi vọng sống, lên lại chậm rãi nói:

- Kỳ thật đối với ngươi, từ trước đến nay Cô luôn rộng lượng tha thứ, dù sao ngươi từng cứu Cô một mạng trong lúc nguy nan, nếu có gì khó khăn, có thể nói thẳng mọi chuyện với Cô...

Nàng nếu như thẳng thắn nói với mình tình hình thực tế, Phượng Ly Ngô cảm thấy mình có thể tha nàng một mạng, dù sao nữ tử vừa ý thơm tho mềm mại như vậy, gặp được cũng tốt. Về chuyện bệnh đầy lời dối trá của nàng, theo mình từ từ dạy dỗ cũng được...

Khương Tú Nhuận được Thái tử chỉ điểm, chỉ coi là lời nói đùa, nên cười làm lành nói:

- Thái tử đại nhân đại lượng, tại hạ cảm động rơi nước mắt, tại hạ sẽ trung thành cho dù m.á.u chảy đầu rơi, c.h.ế.t cũng không từ...

Lại là cái bộ dạng không tim không phổi nịnh nọt mình.

Phượng Ly Ngô càng nhìn càng tức giận, đúng lúc này, đột nhiên đưa tay kéo một phát, kéo nàng vào trong ngực, đối mặt với nàng hỏi:

- Quân nói thử xem, chẳng lẽ dược tính kia quá bá đạo, cũng cuốn cả vào trong miệng Cô? Nếu không phải tại sao từ sau ngày hôm đó, Cô luôn muốn hôn quân?

Cái này... dược tính vậy mà bá đạo như vậy?

Khương Tú Nhuận thấy đầu Phượng Ly Ngô càng lúc càng thấp, thậm chí có thể đếm rõ được lông mi dài cong của hắn, trong lòng hốt hoảng, vội vàng đưa tay chống lên cằm hắn, ngón tay lại không cẩn thận chạm lên môi Phượng Ly Ngô, bị hắn ngậm vào miệng.

- Điện... Điện hạ, ta là nam tử! Há có thể... Há có thể cùng ngươi cẩu thả?

Tình hình như vậy, khó mà duy trì cái quái gì lễ quân thần, Khương Tú Nhuận dưới tình thế cấp bách hét lớn.

Phượng Ly Ngô mười chín tuổi hiếm khi lộ ra bộ dáng mê loạn, hoang mang nhìn thẳng nàng nói:

- Chuyện này là quân khởi lên, tại sao có thể mặc kệ? Tóm lại lại để cho Cô hôn một cái, xem có phải hay không do mê dược khiến Cô mất đi bản tính?

Đầu lưỡi Khương Tú Nhuận lần nữa thắt nút, trong đầu chỉ nghĩ làm sao để thái tử đừng làm rộn, thì môi của Phượng Ly Ngô lại đột nhiên đưa tới, ngậm lấy môi nàng.

Tính toán, đây là lần thứ hai hai người hôn nhau, chỉ là lần trước do Khương Tú Nhuận chủ động, vì dược tính nên hành động cũng có chút như lang như hổ.

Mà lần này, Phượng Ly Ngô ngược lại như ngựa quen đường cũ, rất thành thạo dây dưa lôi kéo đầu lưỡi Khương Tú Nhuận cái lưỡi, chịu đựng đã lâu, cuối cùng như mãnh hổ hạ sơn, giao long giữa biển...

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.