Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 221: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:05

Đôi mắt ướt át, biểu lộ *****, chính là vũ nữ vờn mây, hồn nhiên khiến người ta yêu thương.

Thế là Khương Tú Nhuận lần nữa khiến cho đám đồng môn ghen tỵ ao ước, hô hàng nói huynh đài diễm phúc không cạn, nhưng đừng bắt chước Đậu Tư Võ, sau trận đấu uống đến say mèm, cô phụ lời mời chân tình của nhóm quý nữ.

Những bông hoa ném xuống đều có phun thêm hương liệu. Từ Ứng vốn vẫn một mực đi theo bên cạnh Khương Tú Nhuận xuống dưới cũng bị ảnh hưởng, hoa tươi đập vào mặt, khiến hắn hắt xì một hồi, có vẻ khá chật vật.

Cảm giác không hài hòa lại lần nữa đánh vào lòng Khương Tú Nhuận - Phượng Ly Ngô cũng giống như vậy, không chịu nổi mùi hương liệu hay son phấn...

Nàng không nhịn được một đường suy nghĩ lung tung, Từ Ứng chỉ có mẫu mà không có phụ... Sẽ không phải là nhi tử Đoan Khánh đế bên ngoài phong lưu lại, sau đó gửi nuôi ở Từ gia chứ?

Nếu thực sự là như vậy, thì Tần Chiếu đưa Từ Ứng đến thư viện là vì mục đích gì?

Kiếp trước, có thể nói Tần Chiếu n thờ Phượng Ly Ngô như thần linh, từ trước đến nay là nói gì nghe nấy.

Thế nhưng kiếp này, không riêng gì quan hệ của nàng cùng Tần Chiếu dần dần căng thẳng, mà thái độ của Tần Chiếu và Phượng Ly Ngô *****̃ng dần dần bằng mặt không bằng lòng.

Hiện tại trong lòng Tần Chiếu nghĩ gì, Khương Tú Nhuận hoàn toàn không biết.

Bất quá sau khi trở về, nàng tất nhiên là phải uyển chuyển nhắc nhở Phượng Ly Ngô, trong thư viện có một đệ tử giống chàng ta.

Tuổi thơ của Phượng Ly Ngô không giống người bình thường, khiến khi lớn lên lòng mang tâm tư nghi kỵ rất nặng, nếu như mình mặc cho huynh đệ cùng phụ khác mẫu ẩn núp bên cạnh mình, như vậy tất nhiên sẽ khiến chàng ta nghi kỵ.

Khương Tú Nhuận không muốn bản thân bị cuốn vào cuộc tranh đoạt vương quyền Tề triều, cũng hi vọng Phượng Ly Ngô có thể thuận lợi kế vị, sớm lấp đầy hậu cung, ba ngàn giai lệ. Khi đó nếu nhớ về tình cảm ngày xưa với nàng, nhân duyên như hạt sương nhưng tình nghĩa như sông rộng, hai bên cũng sẽ không làm mất thể diện của nhau.

Lần này, học sinh thư viện Lạc An lại lần đều độc chiếm vị trí đầu bảng, danh tiếng vang dội.

Mà tại tiền sảnh nơi quyên góp ngân lượng cho các thư viện, nghe nói rương lớn chất đầy, toàn vàng bạc châu báu.

Thư viện Lạc An đã giành được công lớn, cho nên cùng ngày hôm đó Khương Tú Nhuận cũng nhận được tiền thuởng. Tiền do Mộc Phong tiên sinh chi, đưa cho đám thiếu niên mua chút rượu thơm thịt ngon, chúc mừng một phen.

Nhưng phải chú ý không thể ham uống, dù sao ngày hôm sau còn phải thi đấu tứ biện, không thể say rượu đi dự thi được.

Lần này Khương Tú Nhuận không cách nào từ chối, chỉ có thể đi theo đồng môn tới tửu lâu ở gần đó.

Bọn họ bao toàn bộ tầng hai tửu lâu, sau đó thoải mái ăn thịt uống rượu.

Suy cho cùng đều là người trẻ tuổi, mặc dù bình thường ở trong thư viện bị gò bó làm theo khuôn phép, đều là thiên chi kiêu tử trong phân viện Thiên Cán, thế nhưng không thể tránh khỏi ham chơi giống nhau.

Trong đó một người tên là Trần Tuyên mở miệng hỏi Đậu Tư Võ:

- Hôm qua nhiều quý nữ mời như vậy, Đậu đồng môn lại say bí tỉ, đã lãng phí một đêm đẹp, tối nay liền chớ lãng phí. Người tối nay mời ngươi, Là quý nữ nhà nào? Kể cho chúng ta nghe một chút về mỹ nữ Ngụy quốc đi.

Đậu Tư Võ liếc mắt nhìn Thiển Nhi rót rượu bên cạnh Khương Tú Nhuận, lớn tiếng nói:

- Những mỹ nữ đó đều là nhóm nữ nhi nũng nịu, nói chuyện giống dê chưa ăn no, nhìn đã thấy phiền lòng rồi.

Lời này rước lấy tiếng cười vang của đám bạn học, Trần Tuyên nói:

- Nữ tử như vậy mới được cho là ôn nhu cẩn thận, nhất động lòng người. Đậu đồng môn không yêu nữ tử giống như dê con bình thường dịu dàng ngoan ngoãn, chẳng lẽ lại thích cọp cái?

Hắn nói vậy, khiến mọi người lại lập tức cười vang.

Đậu Tư Võ lại nói:

- Các ngươi biết cái gì!

Thế là dưới đề nghị của Trần Tuyên, mọi người lại lần nữa nhao nhao nâng chén, uống cạn một ly lớn.

Khương Tú Nhuận mỉm cười nghe bọn họ nói chêm chọc nói cười, cảm thấy tâm tính già cỗi của mình ngược lại được bọn hắn lôi kéo bỗng nhiên trẻ lại không ít.

Giờ này khắc này, không có Phượng Ly Ngô ở bên cạnh, cũng không cần phải cẩn thận đề phòng phụ họa lấy lòng ai, chỉ buông lỏng thể xác tinh thần uống rượu, nghe bọn họ nửa thật nửa giả nói chuyện phong lưu ngày trước, ngược lại cũng có chút thú vị.

Từ Ứng ngồi bên cạnh nàng, nhìn qua có vẻ không thả lỏng như nàng, hắn chỉ chú ý đến bát đĩa dưới tay nàng, chỉ cần đĩa vừa trống thì hắn lập tực nâng đũa gắp thêm đồ ăn vào.

Điều làm cho Khương Tú Nhuận cảm thấy khó chịu nhất chính là, những thứ Từ Ứng gắp cho nàng, đều là món mà nàng thích ăn.

Từ Ứng đang gắp thức ăn cho vào bát Khương Tú Nhuận, thì thấy Khương Tú Nhuận không ăn, liền ngẩng đầu hỏi:

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.