Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 222: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:05

- Học huynh không phải thích ăn nhất thịt thỏ nướng sao? Sao không ăn? Là mùi vị không ngon sao?

Khương Tú Nhuận giống như lơ đãng nâng chén nói:

- Từ học đệ sao lại biết ta thích ăn thịt thỏ?

Từ Ứng hơi sững sờ, khuôn mặt còn mang nét ngây ngô hơi chút xấu hổ mỉm cười, trả lời:

- Bởi vì ngưỡng mộ học huynh, mấy ngày nay đều dụng tâm tìm hiểu sở thích của học huynh, nên cũng không nhớ rõ lắm ai là người nói học huynh thích ăn thịt thỏ nữa. Có thể là Thiển nhi?

Thiển nhi nghe vậy đảo mắt, mặt lộ vẻ nghi ngờ nói:

- Nô tỳ khi nào nhắc tới chứ? Nếu công tử không nói, nô tỳ còn không biết là tiểu chủ nhân thích ăn thịt thỏ nướng ý?

Đậu Tư Võ lúc này nói chen vào:

- Có phải thấy da mặt tiểu tử Từ gia non mềm, ngươi cái xấu tỳ nữ này động tâm rồi, cùng người ta lời ra lời vào, trong lúc vô tâm nói mấy chuyện tào lao?

Hắn vừa nói thế, cả đám người lại cường vang lên.

Bởi vì tỳ nữ kia trên mặt có bớt tím, thân hình cao lớn mạnh mẽ, nếu thực sự có ý gì với tiểu Từ ngây thơ, rồi vô tình đáp lời, đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.

Trên tiệc rượu nhiều người, không phải đang nói chuyện riêng.

Thiển nhi tự biết mình là một hạ nhân, vô luận Từ Ứng hay Đậu Tư Võ cũng được, đều là đồng môn của tiểu chủ nhân, nàng không thể quá mức ***** được.

Thế là dứt khoát im lặng, chỉ cầm lấy một đoạn xương bò nướng ở trên bàn, không cần dùng tùy, hai bàn tay dùng lực nhẹ, bẻ xương ống chân bò gãy làm đôi, sau đó dùng thìa cán dài, múc tủy bên trong đặt vào bát tiểu chủ tử.

Thế nhưng chẳng biết tại sao, nhìn xấu tỳ mặt lộ vẻ vẻ dữ tợn bẻ gãy xương đùi bò, đám người vừa mới cường nhạo nàng đều cảm thấy bắp đùi run lên, tiếng cười sau đó cũng đột nhiên im bặt.

Khương Tú Nhuận từ đầu đến cuối đều không có chú ý tới màn nháo kịch này.

Lúc này trong lòng của nàng đang xoay quanh một cảm giác hoảng sợ khó tả.

Kiếp này, kỳ thực nàng chưa từng yêu cầu quá cao về ẩm thực hay đồ ăn thức uống hàng ngày.

Dù sao nàng sống nhờ dưới mái hiên Thái tử, cũng không phải tự mình lập phủ trạch, đồ ăn thức uống ngon miệng nàng sẽ ăn nhiều một chút, không thể ăn thì cũng phải cố lấp cho đầy bụng.

Hơn nữa nàng thường xuyên đi theo Thái tử, nên ăn uống cũng ngon miệng, công phu vuốt m.ô.n.g ngựa cũng cao, vì thế Phượng Ly Ngô thích ăn thứ gì, nàng liền an bài cái đó.

Thế nhưng món thịt thỏ nướng ngày hôm nay, hoàn toàn chính xác là món ăn mà nàng thíchh, nhưng ngoại trừ ở kiếp trước, khi nàng đang ở bên ngoài phủ trạch, thường xuyên yêu cầu đầu bếp làm. Đời này, nàng chưa từng ăn nhiều, vì Phượng Ly Ngô không thích ăn...

Nàng cho rằng Thiển nhi không nói sai, thế nhưng Từ Ứng là từ ai mà nghe được rằng nàng thích ăn thịt thỏ?

Có một số việc, suy nghĩ tỉ mỉ mới thấy đáng sợ, Khương Tú Nhuận giờ này khắc này, nhìn Từ Ứng đang xấu hổ cười với mình, sống lưng tự giác toát mồ hôi lạnh.

Thiếu niên này, tuyệt không phải kẻ đơn giản như vẻ bề ngoài của hắn. Hắn ta trăm phương ngàn kế tiếp cận mình, mục đích rốt cuộc là vì cái gì?

Có lẽ là phát hiện Khương Tú Nhuận đột nhiên trở nên trầm mặc lạ thường, Từ Ứng ngẩng đầu, nghi hoặc mà nhìn nàng nói:

- Học huynh, vì sao không ăn?

Khương Tú Nhuận bất động thanh sắc thu hồi suy nghĩ, vừa gắp thức ăn vừa nói:

- Bị mùi rượu hun tới chóng mặt, muốn hoãn lại một chút... Đúng rồi, nói đến rượu, còn nhớ tới mùi rượu thơm thuần ở phủ biểu tỷ ngươi, cái kia... A, đúng, mấy tháng trước, Từ phủ tặng cho Thái tử một vò rượu, nghe nói tên là bích ảnh. Hương rượu lâu năm, là khi phu nhân của Tần tiểu tướng quân vừa tuổi trăng tròn, Tần lão tướng quân tự mình chôn xuống. Tổng có cả thảy ba hũ rượu, thuần hương vô cùng, thái tử được một vò, uống mà vẫn chưa thỏa mãn, không biết ngươi tại tiệc mừng hôm đó, có được thưởng thức không?

Từ Ứng chần chờ một chút, cười nói:

- Chỉ còn lại hai vò, khách nhân tôn quý đều không đủ đùng, nơi nào chuyển tới chỗ ta một họ hàng xa ăn nhờ ở đậu mà thhôi, ngửi thấy mùi rượu, nhưng chưa từng được thử qua.

Khương Tú Nhuận nghe, chỉ cũng cười cười, không tiếp tục nói chuyện nữa.

Từ Ứng lại uống một cốc, liền đứng dậy đi cung phòng, một hồi lâu sau, hắn mới trở về, chỉ là bước chân lảo đảo không biết có phải hay không ở bên trong cung phòng ngủ một giấc.

Mọi người uống cạn sạch hết rượu, sau đó mới thỏa mãn kéo nhau trở về.

Khi bọn họ bước ra đường, trên phố cơ hồ như chẳng còn ai.

Thị vệ phủ Thái tử thấy Khương thiếu phó đi ra, liền kêu xa phu đánh xe ngựa tới, đưa nàng trở về khách *****.

Thế nhưng các đồng môn lại cười nhạo nói:

- Đều biết xe ngựa này của quân quý giá, thế nhưng ở đây gần khách ***** như vậy, cần gì phải huy động nhân lực như thế? Đêm nay gió mát trăng thanh rất thoải mái, đi bộ còn có thể tỉnh rượu, chúng ta cùng nhau đi bộ về, chẳng phải càng vui vẻ hay sao?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.