Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 323: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:12
Không ngờ chưa vào phòng, đã nghe thấy mấy người Quý Bỉnh Lâm đang nói tới mình.
Quý Bỉnh Lâm vẫn lão luyện thành thục như trước kia, lời nói đều là tiếng lòng của Phượng Ly Ngô.
Chàng luôn lười quan tâm mọi chuyện trong phủ trạch, chỉ muốn đơn giản mọi chuyện. Nhưng lần này nạp chính phi, quả thực phải vì Khương Tú Nhuận mà đắn đo suy nghĩ.
Nàng nhập phủ đã được một năm, thế nhưng vẫn chưa hoài thai. Phượng Ly Ngô cũng không muốn thúc giục nàng, miễn cho trong lòng nàng sinh ra khó chịu. Thế nhưng thân là quốc trữ, sao dưới gối cõ thể trống rỗng được? Đây không phải là gia sự mà là quốc sự.
Mà Khương Tú Nhuận cũng không kiên nhẫn ở yên trong phủ, phi vị cũng chỉ nhờ danh của một chất nữ nước nhỏ chống đỡ. Đạo lý trong đó, có thể không cần Phượng Ly Ngô nhắc nhở, nàng cũng tự nhận ra.
Nhưng chuyện cưới Dương thị vào cửa, cũng không phải chuyện hoan thiên hỉ địa gì. Bất quá chỉ là nhằm cân bằng thế lực, trấn an thế gia, cho nên Phượng Ly Ngô cũng không muốn đề cập với Khương Tú Nhuận.
Không nghĩ tới hôm nay lại bị nha đầu thô bỉ lấy ra trêu chọc. Trong lòng Phượng Ly Ngô cảm thấy Khương Tú Nhuậnquá nuông chiều nha đầu này, càng ngày càng vô pháp vô thiên.
Khương Tú Nhuận quan sát thần sắc Phượng Ly Ngô, lập tức đưa ánh mắt cho Thiển nhi, để nàng lui xuống trước.
Mà Quý Bỉnh Lâm và Đậu Tư Võ cũng thức thời, thấy thái tử tới, liền tìm cớ cáo từ.
Thế là trong phòng chỉ còn lại Phượng Ly Ngô và Khương Tú Nhuận.
Hai người yên lặng ngồi đối diện, cùng nhau dùng bữa.
Chỉ là ở giữa sự trầm mặc này, Phượng Ly Ngô mới hoảng hốt nhớ ra, tựa hồ lâu lắm rồi chàng chưa thấy Khương Tú Nhuận trước mặt mình tự nhiên nói cười, khoe khoang mấy trò thông minh vặt của nàng.
Phượng Ly Ngô chưa từng nói chuyện yêu đương với nữ tử nào cả, cho nên không có bản lĩnh như tên tiểu tử Phượng Vũ chọc cho người ta vui vẻ. Chàng tự nhận rằng bản thân đã dùng hết khả năng để sủng ái Khương Tú Nhuận.
Nàng muốn gì, chàng đều thoả mãn, cho dù cả chuyện làm quan hoang đường như thế này chàng cũng có thể để nó thành sự thật.
Mà quan hệ giữa hai người, phần đa đều là nàng chủ động khiến chàng vui vẻ. Nếu đảo ngược, Phượng Ly Ngô cơ hồ hoàn toàn không có kinh nghiệm.
Thế nên khi Khương Tú Nhuận không nói lời nào, không khí trong phòng cũng trầm lắng, chỉ có âm thanh bát đũa chạm vào nhau, đụng vào màng nhĩ, khiến người ta mất hết khẩu vị.
Cuối cùng, Phượng Ly Ngô dứt khoát không ăn nữa, quẳng đũa nói:
- Nàng đây là đang tức giận? Cô cũng chưa từng có ý che giấu nàng điều gì, cũng không phải nàng không biết dụng ý của Cô khi nạp Dương thị vào phủ?
Khương Tú Nhuận ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói:
- Điện hạ đang nói gì thế? Vừa rồi ta đang nghĩ tới chuyện chuẩn bị nhu yếu phẩm trong quân đội cho ngài... Nhất thời thất thần không nghe rõ.
Khương Tú Nhuận cũng không bày ra dáng vẻ ghen tuông của nữ tử hậu trạch, Phượng Ly Ngô không nói được gì, chỉ thở phào nói:
- Nếu khó quá, nàng không cần xử lý, Cô tự tìm cách được.
Khương Tú Nhuận mở một quyển trục ra, bên trên là bản đồ các nước, Khương Tú Nhuận đều đánh dấu bên trên:
- Điện hạ ngài xem, các điểm đánh dấu ở trên bản đồ là những nơi có sản lượng lương thực lớn. Năm nay Đại Tề thu hoạch không tốt, hơn nữa giá lương thực còn bị Lương quốc kéo lên cao. Nếu như nhị điện hạ ở giữa cản trở, nên chỉ vận chuyển quân lương từ trong nước quả thực không ổn. Chi bằng thu mua lương thực từ các nước phụ cận Hồ Bắc, để giải trừ chuyện khẩn cấp trước mắt.
Kỳ thật biện pháp này của Khương Tú Nhuận, Phượng Ly Ngô đã từng suy tính tới. Chỉ là lo lắng nếu thu mua đồ quân nhu lượng lớn, sẽ khiến chư quốc ngờ vực vô cớ, gây ra nhiều chuyện phiền phức.
Khương Tú Nhuận nghe thái tử chất vấn, liền đáp:
- Ai nói sẽ dùng danh nghĩa Đại Tề thu mua? Điện hạ mời xem, Ba quốc khá gần Bắc Hồ, lợi dụng danh nghĩa Ba quốc thu mua là đủ... Hiện tại Ba quốc và Lương quốc trở mặt, đương nhiên phải đề phòng Lương quốc đánh lén, thu mua lương thảo cũng hợp tình hợp lý, không khiến người ta sinh nghi.
Chuyện tướng quân Thân Ung của Ba quốc bị *****, đã lan truyền khắp các nước. Khương Tú Nhuận dùng chuyện này che giấu tai mắt, đúng là có thể dùng được.
Phượng Ly Ngô nghĩ một chút sau đó nói:
- Nếu nàng đã nghĩ kĩ rồi thì liền xử lý đi, nếu như phụ vương nàng nguyện ý phối hợp với Cô, Cô tất nhiên sẽ ghi nhớ ân tình này.
Khương Tú Nhuận mỉm cười nói:
- Phụ vương nếu như chín tai nghe được lời Điện hạ nói, tất nhiên vô cùng mừng rỡ, nguyện m.á.u chảy đầu rơi.
Phượng Ly Ngô ở cách xa vạn dặm cũng có thể tưởng tượng ra khuôn mặt nịnh nọt của phụ thân đại nhận, thiết nghĩ ông ta hẳn là không cự tuyệt.
Thế là Phượng Ly Ngô thỏ khôn có ba hang cứ như vậy định xuống.