Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 397: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:16

Bước vào sảnh đường, đi thẳng tới nội viện, ở xa đã nghe thấy tiếng Bảo Lý đang cười náo nhiệt.

Đi vào bên trong liền nhìn thấy nhi tử đang đảo qua đảo lại, hai chân ngắn di chuyển từng bước nhỏ, tay giơ lên cao, vẻ mặt đắc ý đang cười híp mắt.

Bảo Lý thế mà có thể tự mình đứng lên! Phượng Ly Ngô đi ra phía trước, đem đứng một hồi liền bế nhi tử đang lung lay sắp ngã lên.

Khương Tú Nhuận cũng vừa mới trông thấy nhi tử đứng lên, chỉ cười nói:

- Xem ra phải lấy chiếc xe nhỏ tập đi chàng cho người mang tới ra rồi, để cho Bảo Lý đẩy.

Đang nói chuyện, con ch.ó nhỏ Phượng Ly Ngô đưa tới được Khương Tú Nhuận đặt tên là hạch đào liền chạy ra quấn lấy chân Phượng Ly Ngô, muốn được chàng ôm.

Phượng Ly Ngô đặt nhi tử xuống, Bảo Lý lập tức vểnh m.ô.n.g bò tới chỗ con ch.ó nhỏ, ôm hạch đào vào trong lòng, miệng y y nha nha nói không ngừng.

Phượng Ly Ngô nhìn chiếc bàn được bày ngoài đại sảnh, còn có thị nữ đang bê thức ăn lên, liền hỏi:

- Trên quốc yến chưa ăn no sao?

Khương Tú Nhuận trừng mắt liếc chàng một cái:

- Chỉ liên tục đáp lời bách quan, nào có khẩu vị ăn uống thứ gì? Ta bảo người chuẩn bị chút mì sợi, bên trong có trứng vịt muối, mấy món kho, chàng có muốn dùng thêm một chút?

Phượng Ly Ngô lúc quốc yến khẩu vị khá tốt, nhưng đi bộ một đường tới đây lại đói bụng, thế nên cũng muốn ăn một bát.

Loại đồ ăn kiểu như vậy, giống như bữa ăn nhẹ của gia đình nhỏ, cảm giác thế này từ sau khi tiểu trắc phi rời đi, chàng chưa từng được nếm qua.

Bát mì được cho thêm trứng vịt muối, phía trên rắc chút thịt kho, ớt băm nhỏ, mùi vị hấp dẫn khiến dạ dày cũng biểu tình.

Ăn xong Phượng Ly Ngô đặt bát xuống, nhìn nữ nhân đang ngồi bên cạnh ăn từng miếng mì nhỏ, cảm thấy trong n.g.ự.c nóng lên hầm hập.

Loại cảm giác còn sống này, thật tốt!

Chỉ tiếc đêm xuân ngắn ngủi, mặc dù cùng nữ nhân yêu mến gần nhau vui vẻ hòa thuận. Thế nhưng trên triều đình mọi chuyện lại nháo lên, ngay khi vừa bình minh, chàng phải đúng giờ thiết triều.

Lúc trước Ba quận có manh nha tạo phản, cấu kết ngoại bang. Phượng Ly Ngô vốn tự mình dẫn đại quân đi bình định ba quận, để kịp thời ngăn cản nhị đệ của chàng trước khi xẩy ra hậu quả khôn lường.

Đáng tiếc Phượng Ly Ngô hành quân được nửa đường, liền thay đổi phương hướng chạy tới Tây Bắc, khiến cho Phượng Vũ có cơ hội chiêu binh mãi mã, mở rộng lãnh địa.

Khi Phượng Ly Ngô trở lại, đại quân Ba quận của Phượng Vũ đã chiếm lĩnh được một thung lũng bên ngoài thành, bên trong có hơn một vạn quân giữ ải.

Tới lúc đó, thực lực hai bên đã ngang bằng nhau, triều đình nếu muốn sắp xếp thêm viện binh tới bình loạn, khó lại càng thêm khó.

Vì chuyện này trên triều lập tức ồn ào, rất nhiều lão thần trước kia bất mãn với cách hành xử của Phượng Ly Ngô, nhưng mặt mũi thánh thượng không thể nói thẳng được, lời ong tiếng ve chỉ trích trong triều càng lúc càng nhiều.

Ngay cả trong lòng nhóm trọng thần mà Phượng Ly Ngô nâng đỡ cũng có chút thắc mắc.

Nhất thời khi các lão thần hợp nhau lại tấn công, bọn họ đều giữ im lặng.

Lần tảo triều này ồn ào tới mức có thể so sánh với chợ bán thức ăn.

Cuối cùng Phượng Ly Ngô tức giận, khiển trách người dẫn đầu là ngoại tổ phụ Úy Chung mấy câu, lúc đó cãi lộn mới dừng lại.

Sau khi hạ triều, Phượng Ly Ngô liền gọi Quý Bỉnh Lâm đơn độc vào ngự thư phòng.

Quý Bỉnh Lâm trình bày rõ ràng tình hình hiện tại của Phượng Vũ và Ba quận một lượt, rồi mới chần chờ nói:

- Vương thượng, nghe nói tiên vương trước khi băng hà đã từng hạ ba phần chiếu thư, có một phần trong tay Phượng Vũ. Thần thăm dò hình như chiếu thư đã xuất hiện tại Lạc An, không ít lão thần thế gia đã biết sự có mặt của chiếu thư rồi.

Phượng Ly Ngô cười lạnh nói:

- Chiếu thư chỉ là chuyện cười. Tiên vương toàn tâm toàn ý muốn Cô không được thoải mái, ngay cả trước khi c.h.ế.t cũng không bỏ qua cơ hội, tất cả thần tử trên triều đều biết. Nếu có kẻ muốn dùng lông gà làm lệnh tiễn, tất nhiên dụng ý khó dò, Cô cũng không tiếc mở lòng thiện tâm, đưa tiễn bọn họ đi đoàn tụ với tiên vương, ở đó tiếp tục làm trung thần hiếu tử.

Quý Bỉnh Lâm lại lắc đầu nói:

- Thánh thượng, bây giờ văn võ trong triều đều có bất mãn vì ngài lĩnh quân chạy tới giải nguy Ba quốc, nếu như ngài nói lời không phục chúng, chỉ sợ quần thần khó lòng tin phục.

Phượng Ly Ngô cũng không giấu giếm Quý Bỉnh Lâm, liền nói thẳng:

- Nữ vương Ba quốc là nữ nhân của trẫm. Nàng sinh hài nhi, là thân sinh cốt nhục của trẫm, là hoàng trưởng tử Đại Tề. Nếu trẫm vứt bỏ mẫu tử hai người không để ý, thì không bằng loài súc sinh, Qúy ái khanh, ngươi nói trẫm không nên tới đó sao?

Quý Bỉnh Lâm cũng khổ não. Hắn tất nhiên không thể nói Hoàng đế trơ mắt để thê nhi bị Nhung quân cướp đi được.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.