Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 398: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:16

Chỉ là hoàng đế nói lời này, hiện tại khó mà phục chúng a! Nhân tâm nếu như bị mất rồi, chiếc thuyền Đại Tề dưới sóng gió không ngừng như hiện tại, khó có thể chèo lái tốt được!

Quý Bỉnh Lâm trước kia có chút khúc mắc trong lòng, đều có thể tìm tri kỷ, mang theo hai lạng rượu, một chút thịt muối, tới nông tư tìm Khương chủ tử tâm sự. Thế nhưng hiện tại, hắn không thể như quá khứ mang theo rượu tới đối ẩm tri kỷ được.

Phiền phức hiện nay đều có liên quan tới nàng. Qúy Bỉnh Lâm cảm thấy, mình nên âm thầm nên tìm nữ quân Ba quốc nói chuyện một chút mới được.

Chỉ là hiện tại Quý đại nhân muốn hẹn được tri kỷ nói chuyện, thực sự không dễ dàng.

Nhật trình của Nữ vương Nhã Luân trong cả một tháng này, đều là ngựa không dừng vó, không thời gian nghỉ ngơi.

Chuyện đầu tiên Khương Tú Nhuận làm đó là tới bái kiến ân sư Mộc Phong tiên sinh, tặng sư nương chút đặc sản Ba quốc.

Mộc Phong tiên sinh nghe tin bất ngờ cao đồ của mình lại là nữ tử, nghe nói khi đó lão tiên sinh nhốt mình trong thư phòng trầm mặc hồi lâu.

Về sau vẫn mở ra cửa sân, cung nghênh vị học trò thân phận đặc biệt này.

Khương Tú Nhuận cũng không bởi vì thân phận thay đổi, mà vẫn như cũ khiêm nhường kính trà ân sư và sư nương. Giống như trước kia khi còn là Khương Hòa Nhuận nàng vẫn làm vậy, hai đầu gối quỳ xuống, giơ trà kính cẩn mời Mộc Phong tiên sinh.

Quốc quân nước khác tới Lạc An, quan lễ ty phải một mực theo bồi. Khi hắn trông thấy Mộc Phong tiên sinh không nhúc nhích ngồi ở chủ vị chờ dâng trà, không khỏi nhướng mày, định lên tiếng khiển trách, Khương Tú Nhuận đã vượt lên trước nói:

- Tiên sinh chịu uống chén trà này, học trò thực không kìm được vui mừng. Ngày trước đồ nhi luôn hoảng sợ, bởi vì thân phận của mình mà chọc cho tiên sinh không vui.

Mộc Phong tiên sinh đến cùng cũng là người từng trải, nghĩ đến cảnh một chất nữ nước nhỏ như Khuơng Tú Nhuận ngày đó lăn lộn ở Lạc An thế nào, đúng là không hề dễ dàng.

Cái gọi là lừa gạt, có khi bất quá chỉ là tự vệ thôi. Nàng là một nữ tử mỹ mạo tới bực này, khó mà thoát khỏi cảnh lấy sắc hầu người phụ thuộc vào nam nhân, cho nên riêng điều này thôi nàng đã mạnh hơn đám nam nhân vì vinh hoa phú quý mà bán rẻ khí tiết nhiều lần.

Nghe nàng nói xong, Mộc Phong tiên sinh chỉ thản nhiên nói:

- Đế vương dùng tướng sao có thể không thầy, Ba quốc dù xa xôi thế nhưng liên quan tới chuyện nữ vương ngài đơn độc thủ vệ Hạt thành chống cự quân Nhung, lão hủ đã nghe qua. Đời này có thể dạy dỗ một vị quốc quân văn võ song toàn như ngài, nhiều phu tử khác dù nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Lão hủ sao có thể cậy già lên mặt, bới xương trong trứng?

Tiếp sau đó sư đồ hai người lại giống như ngày trước, bày cờ cùng nhau chơi một ván.

Đánh cờ cần yên tĩnh, người không có phận sự lui xuống cả, chỉ còn lại sư đồ hai người.

Mộc Phong tiên sinh cũng mở rộng lòng, thoải mái đàm đạo với Khương Tú Nhuận một phen.

Mộc Phong lão gia tử cũng không phải là người chỉ biết đọc sách, trước kia cũng mơ hồ nhận ra Thái tử bệ hạ rất ngưỡng mộ vị chất tử dị quốc này.

Bây giờ nghĩ lại, đều hiểu rõ ràng. Bệ hạ chậm chạp không chịu tiến hành đại hôn, có lẽ chính là chờ vị ái đồ thông minh động lòng người của ông.

Chỉ là lão tiên sinh nhìn nhận, con đường chân tình của Bệ hạ rất long đong khó đi.

Đám đại thể gia của Tề triều, không phải là bình vôi.

Phượng Ly Ngô đã có chí bình định thiên hạ, lại muốn thu hết vương quyền vào tay loại trừ khối u đám thế gia, lại còn muốn ôm nữ tử yêu thương trong lòng, đúng là ước muốn xa vời.

Dưới nhìn nhận của Mộc Phong tiên sinh, đây nhất định là một bàn cờ chết, nếu không phải một người đại trí đánh cờ, không thể giải nổi thế cờ này.

Khi đang đánh cờ, Mộc Phong tiên sinh đột nhiên mở miệng, nói trong thời gian nàng rời đi hai năm, ở Lạc An phát sinh rất nhiều biến cố. Lại kể chuyện Phượng Ly Ngô thảo phạt Ba quận được nửa đường rời đi, khiến Ba quận có cơ hội lật mình, làm cho quân thần bất mãn. Tiên sinh thở dài nói thêm:

- Vương thượng là người tâm trí cao minh, chí hướng rộng lớn, tài trí đều vượt xa thần tử, nhưng khoản đãi thần tử lại kém xa tiên vương. Người nhân nghĩa được trời trợ giúp, kẻ bất nghĩa sẽ bị cô lập, chính là nói về việc lòng người ủng hộ hay phản đối. Nếu vương thượng cứ luôn xem nhẹ ý kiến thần tử, không phải là chuyện may mắn.

Khương Tú Nhuận biết Mộc Phong tiên sinh đang nói những lời thật lòng, bản thân cảm kích nhưng lại muốn vì Phượng Ly Ngô nói vài câu:

- Tiên sinh nói chí phải. Song đương kim Bệ hạ chí ở cao xa, nếu muốn thiên nga vẫy cánh nơi thấp, bay cùng đám yến tước, há có thể làm được?

Mộc Phong tiên sinh đáp lại:

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.