Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 430: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:18
Xem ra, Đế Hậu chưa đại hôn mà đã có bất hòa rồi.
Màn nạp lễ sau khi nghi thức hoàn thành, liền yên lặng giải tán.
Ổn nương chẳng cảm thấy làm sao cả. Nàng chỉ là một thương nhân, làm sao nghĩ được việc làm của mình là làm nhục quốc thể Tề quốc. Nàng chỉ nghĩ đơn giản, muội muội muốn xuất giá, không phải bản thân nghèo không lấy ra nổi, cho nên tất nhiên phải góp vào.
Hơn nữa đồ cưới cũng là đưa vào Tề cung. Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, Phượng Ly Ngô có gì mà bắt bẻ?
Sau khi danh mục quà tặng được đọc xong, mọi người ngồi dưới đều trộm dò xét tâm tình Thánh Võ đế, chờ ngài long nhan đại nộ, trừng trị nữ phú hào Ba quốc này.
Thế nhưng Phượng Ly Ngô chỉ trầm mặc một hồi, sau đó phất tay ra hiệu cho thái giám bên người qua nhận nạp lễ của Ổn nương, biểu thị nghi thức tiếp nhận.
Ổn nương *****̃ng giống vậy tiếp nhận sính lễ của Đại Tề. Khi đại lễ bắt đầu sẽ cùng gộp lại, tuyệt không để nữ vương nhà mình mất mặt.
Nạp về vừa kết thúc, mọi người đều theo nhóm rời đi.
Ổn nương tới giờ mới cảm thấy bầu không khí có chút không đúng, âm thầm hỏi Khương Tú Nhuận có phải bản thân mình làm sai cái gì không?
Khương Tú Nhuận tất nhiên không muốn phụ lòng tẩu tử, chỉ cười nhẹ:
- Không phải nạp lễ rất thuận lợi sao? Chẳng có gì không tốt cả, chỉ là khiến tẩu tốn kém như vậy, trong lòng ta rất áy náy.
Ổn nương nghe Khương Tú Nhuận nói vậy, trong lòng vẫn không yên, muốn nói thêm lại thôi.
Khương Tú Nhuận và tẩu tử vừa tách ra, nàng cũng không vội trở về điện của mình, mà muốn đi gặp Phượng Ly Ngô, dập lửa giận và xấu hổ của chàng.
Thái giám bên cạnh Phượng Ly Ngô quen cửa quen nẻo cung nghênh Hoàng hậu tương lai vào trong tẩm cung chờ ở đó, dù sao trước khi đại hôn hai người cũng thường xuyên qua lại, nên không phải kiêng kị.
Khương Tú Nhuận ở đó đợi một hồi lâu, mãi vẫn không thấy bóng dáng Phượng Ly Ngô, hỏi một chút mới biết, chàng đi tới cung Thái hậu thỉnh an.
Khương Tú Nhuận không cần đi ra khỏi tẩm cung cũng biết rằng, lần thỉnh an này của Thánh Võ đế mang theo mưa to gió lớn.
Chỉ là không biết, sau giông bão ở cung Thái hậu về, dư ba chưa dứt, có tiếp tục phong ba hay không đây.
Nghĩ đến nay, nàng đột nhiên có chút không muốn chờ nữa.
Nếu như Ba quốc với Đại Tề chỉ cách nhau có một con sông, như vậy nàng thật sự muốn trong đêm trốn về nước. Ở Lạc An có phồn hoa đẹp đẽ, thế nhưng đây vẫn không phải nhà nàng.
Khương Tú Nhuận đã quyết định việc gì rất ít khi hối hận. Thế nhưng lúc này trái tim nàng đang treo trên cao không buông xuống được. Khoảnh khắc chờ đợi Phượng Ly Ngô trở về, trong lòng không đè nén nổi hối hận.
Thế nhưng nàng đâu có làm sai điều gì? Giờ đã nửa đêm cũng không được ngủ. Nếu trời xanh cho nàng cơ hội trùng sinh lần nữa, nàng chắc chắn sẽ tránh xa không cùng Tân đế Đại Tề có bất cứ liên hệ gì.
Như vậy suy nghĩ lung tung, cơn buồn ngủ ập tới, Khương Tú Nhuận nằm trên long sàng mơ màng ngủ thiếp đi.
Có lẽ trước khi ngủ nàng suy nghĩ quá nhiều thứ, cho nên chìm vào giấc mộng, trong cơn mộng mị kiếp trước kiếp này đan xen vào nhau.
Lúc là cảnh khi nàng lần đầu bước chân vào cung điện Đại Tề diện thánh, Thái tử Phượng Ly Ngô ánh mắt ghét bỏ nhìn nàng, nàng nhìn chàng muốn nở nụ cười, thế nhưng cả người căng cứng, muốn cười cũng không cười nổi.
Lúc lại là cảnh đêm mưa gió, bóng đen chui vào Hoán y cục, đè lên trên người nàng. Đôi bàn tay bóp chặt eo nàng, không chịu buông ra.
Khương Tú Nhuận đương nhiên biết người đến muốn làm gì. Mộng cảnh chân thật, liền ***** tất cả oán hận kiếp trước kiếp này bộc phát ra. Thế nên nàng dùng lực toàn thân, phẫn nộ hét lên:
- Cút ngay! Dù c.h.ế.t ta cũng không muốn ngươi chạm vào người nữa!
Sau khi nàng hét lên cũng bừng tỉnh thoát khỏi giấc mộng, nàng mở choàng mắt, nhìn thấy nam nhân mũi cao mắt sâu, đang nhìn nàng, trên mặt tràn đầy kinh ngạc...
Sắc mặt chàng tái xanh nói:
- Không cút, có c.h.ế.t cũng phải c.h.ế.t trên người nàng.
Hóa ra khi Phượng Ly Ngô trở về, trông thấy Khương Tú Nhuận mặc cung trang nằm đó, lễ phục chưa thay cứ vậy ngủ thiếp đi.
Nàng từ khi mang thai liền thích ngủ, chỉ cần có thời gian rảnh là bắt đầu mơ màng.
Phượng Ly Ngô sợ nàng ngủ không được thoải mái, liền nhẹ nhàng đi qua, cởi nút thắt trên y phục nàng.
Không có nghĩ rằng còn chưa kịp cởi ra, liền bị Khương Tú Nhuận đạp một cái, suýt nữa ngã khỏi long sàng.
Nếu là khi ngủ nàng tay chân không kiểm soát được cũng dễ hiểu, đằng này trong miệng còn la hét mấy lời đại nghịch bất đạo.
Nữ vương Ba quốc tính tình càng lúc càng lớn, vậy mà dám đuổi chàng "cút đi".
Rõ ràng đây là cung điện của chàng, giường cũng của chàng, nữ nhân trên giường cũng của chàng, ngay cả hài nhi trong bụng nàng cũng của chàng nốt, vậy mà nàng còn đuổi chàng đi?Phượng Ly Ngô như bị đạp vào trái tim vậy, vừa đau vừa xót.