Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 433: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:18
Nàng tức giận từng tìm tới thái giám ghi chép sinh hoạt hàng ngày cuả Hoàng đế chất vấn. Thế nhưng thái giám kia lại nói lúc đó hắn ta ngủ gật, không thấy Hoàng đế vào tẩm cung của nàng, nên không ghi chép lại.
Mà bây giờ, Dao Cơ năm đó đã trở thành Nữ vương Ba quốc, lại một lần nữa được Hoàng đế ân sủng, trở về Tề cung. Nàng ta về khiến ước mơ dựa vào "mẫu bằng từ quý" của Điền cơ cứ như vậy mà tan vỡ.
Thậm chí mấy tháng một lần sủng hạnh cũng lâu lắm rồi không còn nữa. Bây giờ trong cung lại lập quy củ, toàn bộ hậu cung trừ bỏ Hoàng hậu có thể ăn mặc tùy ý, các phi tần còn lại đều phải tạm biệt y phục trang sức yêu thích, điều này khiến cho những phi tần chưa có hoàng tử phải chịu đựng như thế nào?
Bởi vậy hiện tại Điền Oánh vừa soi gương đồng, vừa u oán nhìn mình trong gương. Chỉ nghĩ tới Khương Tú Nhuận liền hận trong lòng thầm mắng hồ ly tinh yêu cơ.
Vừa ngước mắt lên lại nhìn thấy vành mắt muội muội Điền Tĩnh cũng ửng đỏ, ngồi đó cho cung nữ trang điểm.
Nàng ta ban đầu lấy thân phận thị thiếp vào phủ Thái tử, bây giờ thân phận cũng chỉ ở mức Tần, vào hậu cung cũng chỉ là cho đủ người mà thôi. Theo nàng biết, Hoàng đế chưa từng sủng hạnh nàng ta, cũng không hiểu nàng ta u oán cái gì? Vẻ mặt như kiểu bị tình lang phụ bạc vậy.
Sau khi nhóm phi tần sửa soạn xong, dựa theo cấp bậc đứng thành hàng, lần lượt bước tới ngọ môn, đứng ở đó chờ Tân hậu tiến vào cung cử hành hôn lễ.
Khương Tú Nhuận lại không dậy sớm. Nàng giờ có bầu, cực kỳ ham ngủ, hơn nữa tâm trạng bất ổn dễ cáu giận. Nhớ ngày trước khi mang bầu Bảo Lý, nàng mới về Ba quốc, kế mẫu nhìn chằm chằm, phụ vương thì không dựa vào được mọi thứ đều phải tính toán trước sau, đâu có thời gian rảnh để chăm lo bản thân.
Vì thế khi mang thai nàng cũng chẳng ốm nghén, cứ vậy mà sinh Bảo Lý ra đời.
Mà lần này mang thai lần thứ hai, theo lý thuyết thì đã quen rồi, hơn nữa được nuôi dưỡng ở hành cung, công văn Ba quốc gửi tới đều bị Phượng Ly Ngô giành tới phê chuẩn thay nàng.
Thế nhưng thân thể này được nuông chiều liền sinh hư, nàng không những ham ngủ, mà mỗi sáng thức dậy đều nôn nghén một trận.
Mấy hôm trước, nàng chỉ cần nghĩ tới đại hôn, lúc ăn cơm không hợp liền ôn ọe, sau khi nôn xong liền không muốn ăn gì nữa, thế là liền nghẹn ngào ngồi khóc.
Phượng Ly Ngô thấy thế, vội vàng buông đũa, lại gần vừa ôm vừa dỗ dành nàng.
Khương Tú Nhuận khóc thút thít nói:
- Đều tại chàng nhất định đòi đại hôn, bây giờ ta khổ như vậy. Tới lúc đại hôn lại lăn lộn cả ngày nữa, nếu như ta không dậy nổi, trang phục sai quy cách, chưa kịp trang điểm chải tóc đã bị đưa lên kiệu hoa thì phải làm sao? Còn nếu ta phải dậy sớm, thì mí mắt cũng không nhấc lên được, nhân vật quan trọng như ta phải sống thế nào đây?
Phượng Ly Ngô dỗ nàng như dỗ nữ nhi vậy, vỗ nhẹ vào lưng nàng:
- Là trẫm sai, trẫm nóng lòng muốn sớm ngày cưới nàng vào cửa. Trẫm đã căn dặn lễ quan rồi, những lễ nghĩ nàng phải làm cái gì giản lược được đều bỏ qua, hoặc làm đơn giản thôi. Nữ quan vấn tóc trang điểm cũng là người có kinh nghiệm. Nàng cứ việc ngủ, ngủ đủ rồi họ sẽ nhanh tay thay y phục cho nàng, nàng yên tâm không bị trễ giờ. Sau khi vào cung làm lễ xong, thì sẽ được đưa vào cung Phượng Minh nghỉ ngơi, thích ăn hay ngủ đều tùy nàng. Trẫm tham gia tiệc mừng với quần thần, tuyệt không quấy rầy nàng nghỉ ngơi, có được không?
Kết quả sáng sớm ngày đại hôn quả thực không ai dám vào giục Tân hậu dậy sớm. Thế nhưng trong lòng có vướng bận, nên Khương Tú Nhuận cũng không ngủ được nữa, trời vừa sáng nhóm thị nữ và nữ quan đều đã chuẩn bị đầy đủ, nghe thấy tiếng động trong màn đều lập tức tiến vào. Trang điểm, vấn tóc, thay trang phục cứ vậy tất cả đều đâu ra đấy.
Không lâu sau trang điểm đã hoàn thành.
Khương Tú Nhuận xinh đẹp, mũi cao mắt to cằm thon gọn, cũng rất hợp trang điểm đậm. Tân nương má phấn môi đỏ, mặt phủ phấn trắng mịn, càng trở nên xinh đẹp yêu kiều, người nhìn thấy đều phải thầm than một câu quốc sắc thiên hương.
Đợi tới khi nàng khoác hỉ phục màu đỏ thêu chỉ vàng, phong thái của mẫu nghi thiện hạ quả khiến người ta nhìn không chớp mắt.
Khi ánh nắng ban mai rót xuống, mặt trời soi khắp đường phố thành Lạc An, đội xe ngựa hộ tống Tân hậu xuất phát từ hành cung, cuồn cuộn di chuyển qua phố xá, hướng về hoàng cung Đại Tề.
Trong sách sử có ghi lại sự kiện hoành tráng năm đó khi Nữ vương Ba quốc xuất giá.
Mấy từ hồng trang trải dài mười dặm không đủ để miêu tả đồ cưới của vị Nữ vương Ba quốc. Những nhiều nhiều tuổi trong thành Lạc An từng được chứng kiến phong cảnh hôn lễ của Tiên đế và Thái hậu, so sánh với đám cưới Tân hậu, quả thực chênh lệch quá lớn.