Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 434: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:18
Suy cho cùng nàng là Nữ vương một nước, so ra thì khí thế hơn tiểu thư thế gia Lạc An nhiều. Xe ngựa chở đồ cưới kéo dài một đường màu đỏ, không nhìn thấy điểm cuối.
Xe ngựa chở đồ cưới cuả Tân hậu phải tuân theo nghi lễ của Tề triều, cứ đi ba bước lại dừng một lần. Đoàn xe xếp hàng kín cả mấy con phố, vì vậy tới chạng vạng khi đại lễ kết thúc mới đi được hết thành Lạc An, chính thức tiến vào hoàng cung.
Còn Khương Tú Nhuận giống như lời Phượng Ly Ngô nói lúc trước, sau khi cùng chàng bái thiên địa, dâng rượu cho bài vị các vị Tiên đế và Úy Thái hậu xong thì được được vào cung Phượng Minh nghỉ ngơi.
Nàng không chờ Phượng Ly Ngô tới vén khăn voan, lệnh thị nữ tháo mũ phượng trâm cài xuống, rửa mặt sạch sẽ rồi thay một bộ trung y rộng rãi, rồi nằm trên giường trải đậu phộng long nhãn, ngủ một giấc thật ngon.
Kết thúc tiệc rượu, Phượng Ly Ngô hơi ngà ngà say đi vào cung Phượng Minh liền nhìn thấy Tân hậu mà chàng phí bao tâm tư mới cưới được đang nằm ngủ say trên phượng sàng.
Mặc dù tư thế ngủ không đẹp mắt, nhưng đây chính là nương tử chàng thiên tân vạn khổ mới cưới được.
Phượng Ly Ngô nhìn đậu phộng long nhãn trên giường còn chưa được dọn dẹp, không khỏi đau lòng, bước chân nhanh nhẹn đi qua, giúp nàng phủi hết mấy loại hạt trên giường xuống đất.
Khương Tú Nhuận ngủ một giấc cũng đủ rồi,nên nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc biết là Phượng Ly Ngô đã trở về. Mặc dù đã tỉnh, nhưng người uể oải nên không muốn động, chỉ mở mắt ra:
- Yến hội có náo nhiệt không?
Phượng Ly Ngô nhấc chân để cung nữ tháo giày, có chút mệt mỏi nói:
- Tả hữu tướng quân hai doanh đều vì chuyện Ba quốc nội loạn nên hai ngày trước đã rời kinh. Nên đại yến cũng không thể tham gia. Lần này Phượng Vũ có chuẩn bị trước, nghe nói hắn liên hôn với bộ lạc người Hồ, lấy công chúa Hồ tộclàm thê. Được người Hồ ủng hộ, cho nên hậu phương ổn định, có thể toàn tâm toàn ý cùng trẫm quyết chiến thư hùng... Đại yến chỉ còn toàn quan văn, thật là một đám làm mất hứng thú, đến dự yến là hôn lễ của trẫm, mà kẻ không biết có khi còn tưởng đi dự Hồng môn yến.
Phượng Ly Ngô tửu lượng không tồi, thế nhưng lần này cũng quá chén, sau khi cởi giày ngay cả hỉ phục cũng không thay, lập tức nằm ngả xuống.
Uống rượu khiến người ta tinh thần tạm quên những chuyện sầu lo, cho nên không muốn bàn quốc sự. Từ trước tới nay, trước mặt Khương Tú Nhuận chàng chưa bao giờ che giấu hỉ nộ của bản thân, ngược lại có gì bất mãn đều thể hiện ra ngoài.
Khương Tú Nhuận giúp chàng tháo phát quan, sửa sang lại mái tóc dài, sau đó hỏi:
- Phượng Vũ tự lập quốc hiệu, cho dù bệ hạ niệm tình huynh đệ không đánh hắn, thế nhưng hắn cũng đừng nghĩ lại được Đại Tề tiếp tế lương thảo. Ba quận mặc dù dê bò số lượng đông đúc, thế nhưng lại không trồng lương thực, hắn lần này tạo phản, tiếp theo định làm thế nào?
Phượng Ly Ngô xoa xoa mắt nói:
- Hắn có tà tâm từ lâu, thừa dịp khi trẫm xuất chinh tới An Tức, hắn có tranh chấp ở Hồng Hà. Lí do là Thái thú ở đó đánh c.h.ế.t một nô gia của hắn, sau đó dùng hỏa lực tấn công quận Hồng Hà, bắt giữ Thái thú, đường đường chính chính dẫn binh vào quận Hồng Hà đóng quân, tự mình làm Thái thú Hồng Hà luôn. Không chỉ có vậy, mấy quận huyện ở ngoại ô xung quanh đó đều bị hắn phái binh đi cướp lương thực. Giờ kho lương của hắn chỉ sợ lương thực ăn tới sang năm không hết...
Chuyện có liên quan tới tình hình Ba quận, bởi vì trước kia nàng muốn tránh tị hiềm, nàng thân là quốc quân dị quốc, cho nên cũng chưa từng chủ động tìm hiểu.
Hiện tại, người đang nằm trên giường là phu quân của nàng, cho nên nàng cũng không cần kiêng kị như trước.
Khương Tú Nhuận nghe chuyện Ba quận động binh mã, trong lòng liện động một chút.
Chờ Phượng Ly Ngô hơi tỉnh rượu, hai người vừa mới kết làm phu thê, liền cùng nhau mở cửa sổ, đón gió đêm đầu hạ, cùng nhau nhìn bản vẽ trên da dê.
Khương Tú Nhuận không hiểu quân sự, thế nhưng ở kiếp trước, người chịu khổ vì Ba quận tạo phản chính là phu quân của nàng. Cho nên, nàng cũng lớn mật suy đoán, Phượng Vũ hẳn cũng giống như Phượng Ly Ngô kiếp trước, nóng lòng mở rộng biên giới ra cửa biển tay nam, chứ không phải là gióng quân xuống phía nam cướp thành cướp đất.
Chỉ cần có cửa biển, lại chuẩn bị thuyền lớn vận binh đường biển, như vậy binh mã Ba quận liền không bị Đại Tề hạn chế, hắn tùy ý có thể cho quân ra biển, tiến thẳng tới thành Lạc An.
Kiếp trước Phượng Ly Ngô chính là làm như vậy.
Chàng đi bình định loạn Bắc Hồ, nên binh mã thân tín của chàng lại bị vây ở Ba quận không nhúc nhích được.
Thời điểm đó Đoan Khánh đế cũng có ý phế bỏ thái tử, ngay cả chiếu thư cũng đã viết xong. Thế nhưng Phượng Ly Ngô lấy cớ tiểu thiếp bỏ trốn tới phía đông đảo, liền xuất binh chiếm lấy đông đảo, sau đó hải quan của Phượng Ly Ngô biến Ba quận với Lạc An từ "Ngàn dặm Giang Lăng" xuống chỉ còn một ngày.