Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 92: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:58
Cái gọi là chắp vá cũng không phải nàng đạo văn, mà là nàng chỉ viết lại phương pháp xử lý lũ lụt của Ba Quốc, Lương quốc.
Lũ lụt là một tai họa ở Ba Quốc, so sánh với họ thì nước láng giềng Lương quốc thì cái gì cũng tốt hơn, thông qua việc tu sửa kênh mương, kiến cho nông nghiệp của họ đều có thu hoạch, bất kể là hạn hán hay lũ lụt.
Mà lần này khảo đề của Mộc Phong tiên sinh có liên quan trị thủy, cho nên nàng chỉ viết lại những sự việc mà mình biết rõ lên đó thôi.
Không nogờ lại lọt vào pháp nhãn của lão tiên sinh, được tán thưởng một phen.
Còn những người lúc trước trào phúng Khương Tú Nhuận, bây giờ *****̃ng hoàn toàn im lặng. Đệ tử ở Đinh viện nhiều lần bị đệ tử Thiên Cán Địa Chi chế giễu, hôm nay rốt cuộc cũng có một đệ tử được tiên sinh ca ngợi, nên mấy người ở Đinh viện đều hào hứng tưng bừng, đúng là vinh nhục cùng hưởng.
Đậu Tư Võ còn vui hơn cả, vỗ mạnh lên lưng Khương Hòa Nhuận, cười nói:
- "Thống khoái, thống khoái! Đệ tử Đinh viện ta hôm nay cũng không bị người ta xem thường nữa, ta mời mọi người sau giờ học cùng nhau nâng ly ăn mừng!"
Mấy đệ tử của Đinh ban đều là bao cỏ, rất ngốc, nếu nói giảng kinh thi đạo lý với họ chẳng khác nào đang chịu tra tấn, thế nhưng nói về ăn chơi trác táng thì lại đều là kẻ tinh thông, nghe nói Đậu Tư Võ mời khách, tất cả đều hưởng ứng.
Khương Tú Nhuận vốn không muốn đi, nhưng mấy đệ tử Đinh viện đều lôi kéo phụ họa, nàng ngẫm lại ít ngày nữa sẽ chạy trốn, đến lúc đó nói không chừng còn dùng tới quan hệ với mấy vị này, nên phải giữ mối quan hệ thì vẫn hơn, vì vậy nàng liền tỏ vẻ khó xử rồi đồng ý.
Phía sau đệ tử Đinh viện còn có nhóm người Khương Chi cùng rời khỏi học viện, tới tửu lâu nổi danh ở đô thành mà quan lại thường tụ tập.
Có mấy đệ tử mặc dù học vấn cũng tương đương nhau, nhưng nhân phẩm cũng không giống nhau, lại không có bộ mặt mang nét cười như Lưu Bội, trong lòng cong cong vẹo vẹo, mà họ đều đơn giản hơn nhiều. Sau vài chén rượu, mọi thứ đều lộ ra cả.
Khương Tú Nhuận lo lắng bị lộ tẩy trước đám người này, cho nên càng cẩn thận gấp bội, lấy ra công phu đàm tiếu phụ họa của kiếp trước, rất nhanh đã trở thành tri kỷ của đám người tâm tư đơn thuần này, từng người xưng huynh gọi đệ, nên khi nàng lấy lý do thân thể khó chịu cũng không vì vậy mà so đo.
Khương Tú Nhuận trong bữa tiệc cũng chú ý mọi người, phát hiện Đậu Tư Võ bề ngoài thô lỗ, tâm tư đơn thuần, cả người toàn là cơ bắp, có chút nghĩa khí, trong lời nói cũng lộ ra vẻ hào hiệp trượng nghĩa. Nghĩ đến cũng chỉ có tính cách như hắn thì kiếp trước, sau khi Tề vương mất đi tiên cơ mà vẫn còn tận trung với ông ta, đối nghịch với Thái tử.
Mà kiếp trước Thái tử bị thương nặng khi đi săn, cho nên hoàng đế bắt đầu phản công, Đậu Tư Võ chính là một quân cờ tốt để Đoan Khánh Đế đối phó với Phượng Ly Ngô.
Khi đó, Khương Tú Nhuận còn cảm thấy vui sướng trong lòng, coi Đậu Tư Võ là anh hùng không sợ cường quyền!
Nhưng chưa từng nghĩ, nàng đời này lại cùng vị Đậu anh hùng hô bằng gọi hữu, xưng huynh gọi đệ.
Đám người uống hơn hai canh giờ mới tận hứng, Đậu Tư Võ thanh toán tiền xong, mọi người mới loạng choạng rời khỏi tửu lâu, tạm biệt nhau lần lượt lên xe hồi phủ.
Khương Tú Nhuận đang định lên xe ngựa về phủ Thái tử, nghe thấy Đậu Tư Võ gọi lại, hắn vừa nấc rượu vừa nói:
- Đã nghe danh tiểu khương công tử từ lâu, hôm nay gặp huynh lại hoàn toàn không giống như lời đồn. Chúng ta mới quen mà đã thân, sau nếu có nơi nào cần ta hỗ trợ, cứ thoải mái tới tìm ta là được.
Nói xong lại vỗ bàn tay thô to lên vai nàng, sau đó leo lên xe ngựa, quay về Đậu phủ.
Khương Tú Nhuận trong lòng cũng có chút vui vẻ, hôm nay trong tiệc rượu quen được không ít các đệ tử khác ở Đinh viện, về sau cũng coi như có đường lui.
Khương Tú Nhuận quay người đi về phía xe ngựa, nhưng ngẩng đầu chợt thấy một chiếc xe ngựa quý khí đang dừng bên cạnh xe ngựa của mình, chính là xe ngựa của Thái tử Phượng Ly Ngô vẫn hay dùng.
Lúc này rèm xe mở lên, khuôn mặt tuấn mỹ của Thái tử xuất hiện trước mắt, đang nhìn chằm chằm mình.
Khương Tú Nhuận bị ánh mắt bén nhọn của Thái tử dọa giật mình, bước nhanh qua hành lễ vấn an.
Cằm Phượng Ly Ngô vẫn bạnh ra như cũ, ngữ điệu bình thản nói:
- Mới tới học viện có ba ngày, mà quân tự hồ bằng hữu trải rộng, bộn bề giao tế nhỉ.
Hôm nay Thái tử hồi phủ sớm, vốn muốn chờ Khương Tú Nhuận hồi phủ,sau đó kiểm tra kết quả học tập mấy ngày nay của nàng.
Nào ngờ tới, đợi trái đợi phải, vẫn không thấy thiếu phó hồi phủ.
Thái tử cho người đi hỏi, mới biết Khương thiếu phó mang theo huynh trưởng và đồng môn đi tửu lâu uống rượu. Phượng Ly Ngô cũng không biết tại sao, không ngồi yên được trong phủ, liền sai người đánh xe tới tửu lâu tìm người. Không ngờ, lại thấy tiểu Khương công tử đang "kề vai sát cánh" bên cạnh một nam nhânn khác.