Thập Niên 70: Trọng Sinh Đá Bay Đám Cháu Vô Ơn, Hết Lòng Nuôi Con Gái - Chương 190
Cập nhật lúc: 07/09/2025 07:59
Mấy người phụ nữ ngồi trên giường đất, chuyện trò rôm rả về chuyện chia thịt sau cuộc đi săn mùa đông, Đỗ Tiểu Oánh vừa bóc liền mấy hạt dẻ cho Ngũ Nha vừa mỉm cười nghe bọn họ nói.
Lưu Đại Cước vừa cười vừa cảm thán:
“Đại đội mình thương mấy mẹ góa con côi, cũng chia cho chút thịt, để dành ăn dè thì cũng có thể được một thời gian dài có chút mùi mỡ mặn.”
“Nhưng lần đi săn đông này, nghe nhà Nhị Ngưu nói, vẫn phải kể anh Quốc Lương b.ắ.n được nhiều nhất.” Triệu Đào Hoa nói rồi còn giơ ngón cái lên.
Đỗ Tiểu Oánh khựng lại, xem ra vợ Nhị Ngưu vẫn chưa biết chuyện trên núi, chắc Nhị Ngưu sợ Đào Hoa lo lắng nên không nói, vì vậy cô cũng chẳng thêm lời.
“Ê, các chị có biết chuyện Tống lão đại với Vương quả phụ không?” Lưu Đại Cước liếc nhìn Ngũ Nha đang cầm hạt dẻ vàng óng ăn nhỏ nhẹ, hạ thấp giọng.
Đỗ Tiểu Oánh giật mình kêu lên: “Chuyện gì mà Tống lão đại với Vương quả phụ? Sao thế?”
“Ôi, nhà cô ở xa làng, không biết cũng phải. Hôm đó Lưu Lan Hoa bắt quả tang Tống lão đại với Vương quả phụ dan díu, lập tức ầm ĩ lên. Nghe nói để che chở cho Vương quả phụ, Tống lão đại còn đánh Lưu Lan Hoa một trận dữ dằn...” Lưu Đại Cước vỗ đùi, kể lại đầy biểu cảm.
Đỗ Tiểu Oánh có chút tiếc nuối, không được tận mắt xem náo nhiệt:
“Rồi sao nữa?”
Vương Phượng Lai xoa bụng nói:
“Đại đội trưởng tức giận lắm, bắt Tống lão đại đi hợp tác xã sửa mương, Vương quả phụ cũng bị cảnh cáo nặng. Nếu không phải thương tình nhà cô ta chồng c.h.ế.t sớm, mẹ góa con côi...”
...
Tống Quốc Lương về nhà liền thấy vợ mình đang vui vẻ khe khẽ ngân nga, khóe miệng cong lên cười:
“Hôm nay tâm trạng tốt thế?”
“Ừ~ kẻ nào dám bắt nạt con gái mình gặp xui, em vui chứ sao.” Đỗ Tiểu Oánh không hề giấu giếm, tâm trạng cực kỳ sảng khoái.
“Tối nay ta ăn canh trứng nấu bánh canh nhé.”
Tống Quốc Lương đặt đồ trong tay lên bàn bếp.
“Là gì thế?”
“Hôm nay hợp tác xã cung tiêu có đậu phụ đặc cung, anh mua hai miếng.”
Vừa nghe là đậu phụ, mắt Đỗ Tiểu Oánh sáng rỡ. Trong cái thời buổi thiếu thốn này, đậu phụ là thứ quý hiếm:
“Tối nay làm thêm món đậu phụ trộn hành, phần còn lại đem để ngoài cho đông, giữ đậu phụ đông ăn dần nấu canh.”
“Đều nghe vợ cả.” Tống Quốc Lương mỉm cười gật đầu, nhanh chóng rửa tay đến giúp vợ làm bếp.
“Đưa muối cho em ....” Đỗ Tiểu Oánh chẳng khách khí gì mà sai khiến chồng, “Đại Nha, nhà chính có cha mẹ, con dẫn các em vào đi.”
“Vâng~”
Mấy chị em gái nén cười đáp lại, rồi vội kéo con bé Ngũ Nha vào trong.
“Em biết hết rồi à?”
“Ừ, Hắc Muội với Phượng Lai bọn họ qua nhà kể.” Đỗ Tiểu Oánh hừ lạnh một tiếng, “Đáng đời, đàn ông chẳng có ai ra hồn, ăn trong bát còn nhìn sang nồi.”
Tống Quốc Lương bị nghẹn đến ho sặc sụa, ấm ức liếc vợ:
“Vợ ơi, em đừng vơ đũa cả nắm thế chứ~”
Nghe giọng điệu tủi thân của chồng, Đỗ Tiểu Oánh vừa thấy buồn cười, vội thu lại nụ cười trên môi.
...
Nhà họ Tống.
Xảy ra chuyện lớn thế này, bốn anh em nhà họ Tống vì sợ mất mặt nên đều ngồi lì trong phòng, mặc ngoài kia ồn ào chẳng buồn nhúc nhích.
“Mày cái đồ đàn bà đê tiện, nếu không phải tại mày, thằng cả nhà tao đang yên lành có bị đày đi sửa mương không? Đồ sao chổi, không phá tan cái nhà này thì mày chẳng yên tâm, hôm nay tao phải đánh c.h.ế.t mày....”
Bà cụ Tống túm tóc Lưu Lan Hoa, tay vung chổi quất tới tấp, miệng mắng xối xả.
Lưu Lan Hoa bị đánh nhảy chồm chồm, nhân lúc sơ hở mới hất mạnh thoát ra, rồi chạy vụt ra ngoài, chống nạnh nhảy cẫng lên chửi um sùm:
“Phì~ chính ông ta ngoại tình còn dám đánh tôi, đáng kiếp! Còn bà cái đồ già không c.h.ế.t kia, cứ chờ đó cho tôi!”