Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 13: Nam Chính Đánh Người Vì Tôi - 1
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:49
Triệu Hương Linh
Khi tôi thức giấc, tôi thấy mình đang nằm trên người Diệp Tử Phong, má áp vào vòm n.g.ự.c săn chắc của anh ấy. Tôi chỉ nhớ mình đã nhảy vào vòng tay của anh khi vừa xuống xe.
Đêm hôm đó, tôi không biết bản thân đã làm gì nữa, tôi đã xô ngã anh và quăng tiền vào anh, điều đó khác nào sỉ nhục anh chứ, tôi e thiện cảm mà tôi cố tạo ra mấy ngày nay đã mất sạch rồi.
- Cô chủ, cô dậy rồi sao? – Giọng nói trầm khàn cất lên trên đỉnh đầu tôi.
- À, dậy rồi.
Tôi luống cuống nhổm dậy, bàn tay mau mắn tìm điểm tựa bấu víu để nâng cơ thể đang tê dại lên.
Diệp Tử Phong rên lên một tiếng, bàn tay to của anh nhanh chóng nắm lấy tay tôi.
Thôi chết, bám vào đâu không bám, tôi lại bám vào chỗ nhạy cảm của anh. Cách một lớp vải, tôi vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng hầm hập lan sang tay mình.
- Xin lỗi, tôi không cố ý đâu. – Tôi thu tay về, ngồi ngay ngắn và nặn ra một nụ cười giả tạo.
Diệp Tử Phong cũng nhanh chóng bật dậy. Tôi thấy lồng n.g.ự.c anh phập phồng, mặt và tai đỏ lên.
Không phải chứ? Tôi mới sờ một chút thôi mà anh đã động tình rồi ư? Thật là không có tiền đồ.
- Chuẩn bị đi học thôi. Hôm nay ăn sáng bên ngoài.
Tôi với tay lấy túi xách rồi đi thẳng về phòng, tắm gội. Đêm qua, tôi không nằm trên nệm êm nhưng lại ngủ rất ngon.
Có vẻ như tôi đã bị mùi hương nam tính trên cơ thể Diệp Tử Phong, giọng nói trầm và vòng ôm ấm áp của anh quyến rũ. Ngay giây phút này, tôi lưu luyến anh.
Hôm qua uống quá nhiều rượu nên đầu tôi vẫn còn ngây ngất, ngồi trong lớp nhưng cứ ngỡ đang ngồi trên mây.
Cũng chỉ vì lo lắng hành động của mình sẽ khiến nam chính hận mình thêm nên tôi phải mượn rượu để giải tỏa nỗi lo lắng ấy rồi không biết đã uống hết bao nhiêu chai rượu. Tôi thề sẽ không uống rượu nữa, tôi không muốn mình bị thận giống như nhân vật nguyên tác.
- Hôm nay, cô chủ có muốn đi đâu không? – Diệp Tử Phong đón lấy chiếc cặp từ tay tôi và hỏi.
- Không, về nhà thôi.
Sau câu trả lời của tôi, tôi thấy mắt anh lóe sáng, dường như có vẻ rất vui.
Thú thật, tôi đã hơn một lần nghĩ về một cái kết khác, đó là nam chính mê đắm cơ thể của nữ phụ phản diện, anh ta thích bạo lực, thích bị hành hạ nên từ ghét đã chuyển sang yêu tôi và chúng tôi có một cái kết hạnh phúc.
Thế nhưng, đó chỉ là tưởng tượng của tôi vì tôi đã không viết ra nên điều đó sẽ chẳng bao giờ thành sự thật. Mây là của trời và Diệp Tử Phong thuộc về Triệu Minh Ngọc.
- Hương Linh, Hương Linh, chờ anh một chút.
Tiếng gọi của người đàn ông cất lên từ phía sau khiến bước chân tôi chững lại và Diệp Tử Phong cũng dừng lại theo tôi.
Người đàn ông đang chạy về phía tôi có gương mặt rất đẹp trai, vóc dáng cao ráo, có chút mảnh mai, không rắn rỏi như anh chàng đứng cạnh tôi đây. Tôi đoán anh ta là Trương Quý Khải.
- Hương Linh, sao hôm sinh nhật anh, em không tới? Anh đã chờ rất lâu.