Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 14: Nam Chính Đánh Người Vì Tôi - 2
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:49
Tôi ngơ ngác nhìn người trước mặt và khi nhìn thấy thẻ sinh viên của anh ta, tôi nhận ra anh ta là đúng là Trương Quý Khải. Nam phụ mà tôi tạo ra cũng được đấy chứ. Ý tôi là về ngoại hình mà thôi.
- Chúng ta không phải đã chia tay rồi sao? Sinh nhật của anh thì liên quan gì đến tôi. – Tôi khoanh tay, dửng dưng hỏi lại.
- Hương Linh, anh hối hận rồi? Chúng ta hãy quay lại nhé. Anh rất nhớ em. Anh đã kiếm được việc làm thêm và tự trang trải cho học phí của mình.
Cái gì vậy? Thoại này không có trong nguyên tác đâu anh trai. Tôi xây dựng nhân vật này là một gã trai ham hư vinh mà, thế nên, anh ta mới vứt bỏ Triệu Hương Linh khi biết cuộc sống của cô không phải là vì ba cô muốn cô tự lập để sau này trở nên mạnh mẽ và kế thừa công ty gia đình, mà là vì muốn hoàn toàn vứt bỏ cô.
Cũng vì yêu và tin anh ta mà cô ấy mới tâm sự hết sự thật và bị anh ta bỏ rơi ngay lập tức.
- Trương Quý Khải, tôi và anh đã chấm dứt rồi. Đừng dùng những lời ngon ngọt ấy để lừa tôi, bác sĩ tương lai ạ.
Tôi vừa nói vừa vươn tay hất con kiến đen đang bò trên cổ áo Trương Quý Khải xuống đất. Tôi chẳng muốn quan tâm anh ta nhưng trong con kiến thật chướng mắt, thế nên mới tiện tay làm vậy.
- Này, Triệu Hương Linh, cô đừng có mà chảnh chọe, Quý Khải vì cô mà cãi nhau với gia đình và dọn ra ngoài, còn phải đi làm thêm nữa. Cô tưởng cô còn là đại tiểu thư sao? Nói cho cô biết, chẳng qua bạn tôi lụy tình thôi chứ hạng người hung dữ như cô thì có mấy thằng côn đồ nó yêu. – Người bạn đi cùng Trương Quý Khải đột ngột lên tiếng, bộ dạng vô cùng hung hăng.
- À, thì ra anh nói cho anh ta biết hoàn cảnh đáng thương của tôi sao? – Tôi phớt lờ hắn, nhìn thẳng vào mắt Trương Quý Khải và hỏi.
- Không, anh chỉ tâm sự với cậu ấy sau khi có uống chút rượu mà thôi.
Trương Quý Khải lúng túng giải thích rồi quay sang đánh vào đầu người bên cạnh, bảo hắn ta ngậm miệng lại. Thế nhưng, gã đàn ông này lại chẳng biết tốt xấu, tiếp tục gân cổ lên.
- Tao thấy con này có cái gì đâu mà mày lụy vậy, xem kìa, lúc nào cũng có thằng này kè kè theo. Người hầu gì chứ? Tao đoán chắc nó cũng bị thằng này chơi nát rồi. Á… á…
Gã đàn ông còn đang nói thì một nắm đ.ấ.m mạnh mẽ đã giáng xuống cái mỏ nhọn của gã.
Tôi kinh hãi nhìn sang Diệp Tử Phong. Anh còn định đ.ấ.m thêm phát nữa thì tôi đã nhanh chóng ôm lấy anh, ngăn lại.
- Mau đưa bạn anh đi nhanh. – Tôi hét lên với Trương Quý Khải.
Anh ta lập cập làm theo lời tôi, tóm lấy tay cái gã vừa sỉ nhục tôi rồi kéo gã chạy bay chạy biến. Lúc này, tôi mới nhận ra người đàn ông đang ở trong vòng tay tôi trở nên căng cứng, như một khối sắt.
- Về nhà thôi. – Tôi buông anh ra và nói.
Dưới lớp áo sơ mi trắng mỏng, tôi thấy những đường gân xanh hiện rõ trên cánh tay Diệp Tử Phong. Xem đi, trong nguyên tác, anh đã dùng cánh tay với lực đ.ấ.m khủng khiếp này để tát Triệu Hương Linh đấy.
Bàn tay đan vào tay tôi hàng đêm sau này lại in lên mặt tôi năm dấu ngón tay. Mỗi khi anh ân ái cùng nữ chính, anh ấy sẽ nhớ lại những đêm ân ái cùng tôi và cảm thấy ghê tởm bản thân, sau đó, sẽ tìm đến tôi mà trút giận.
- Ôi trời, anh chảy m.á.u rồi, mau, đi theo tôi.
Tôi hốt hoảng nắm lấy tay Diệp Tử Phong rồi kéo anh về phía phòng y tế. Anh ấy không biết canh lúc gã kia ngậm miệng lại thì mới ra tay sao? Gã đang nhe răng nói mà anh đ.ấ.m làm gì cho va vào răng gã.