Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 16: Tình Cũ Rắc Rối - 2

Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:49

- Tôi gọi cho người nhà của anh nhé. – Tôi lục lấy điện thoại trong túi anh ta ra và nói.

- Đừng, em ký giấy phẫu thuật cho anh là được rồi, anh vừa cãi nhau với ba mẹ, không muốn gặp họ. – Trương Quý Khải lắc đầu, ngăn tôi lại.

Cuối cùng, tôi phải ký vào giấy phẫu thuật cho người yêu cũ rồi ngồi ở băng ghế chờ khi anh ta được đẩy vào phòng phẫu thuật. Dù sao cũng chỉ là tiểu phẫu nên tôi cũng không lo lắng lắm, hy vọng anh ta ổn.

Mãi đến một giờ sáng, chiếc băng ca mới được đẩy ra. Trương Quý Khải hé mắt nhìn tôi rồi lại nhắm tịt, tôi đoán thuốc gây mê vẫn còn ảnh hưởng đến anh ta. 

Sau khi đưa anh ta vào phòng bệnh, tôi tiếp tục nhận lấy giấy đóng viện phí rồi đi đến quầy thu phí. 

Nhìn đi, trong ví của Trương Quý Khải vẫn có rất nhiều tiền, số tiền này đủ cho tôi và Diệp Tử Phong sống trong mấy tháng. Anh ta cho dù bỏ nhà ra đi thì cũng không thảm bằng tôi đâu.

Lúc tôi quay lại, Trương Quý Khải đã tỉnh táo hẳn, anh ta than đau, nhăn mặt nhíu mày, nắm lấy tay tôi. Tôi vốn là người tốt nên cũng dịu dàng vỗ về, nói lời ngon ngọt cho anh ta bớt đau. 

Mãi khi bình dịch truyền có thuốc giảm đau đã cạn thì Trương Quý Khải mới im lặng chìm vào giấc ngủ.

Ngay lúc tôi định tìm số điện thoại của người thân Trương Quý Khải thì màn hình hiển thị cuộc gọi đến từ mẹ anh ta. Tôi không chần chừ, nhanh chóng bắt máy.

- Chào bác, con trai bác đang ở bệnh viện thành phố, anh ấy vừa mổ ruột thừa xong. Bác đến ngay nhé, cháu phải đi rồi. – Tôi nói một tràng dài ngay khi vừa nghe tiếng người bên kia.

Sau khi trả lời các câu hỏi của người phụ nữ về số phòng bệnh và đường đi, tôi liền giấu điện thoại cùng ví và chìa khóa xe dưới bộ quần áo của Trương Quý Khải rồi ra khỏi phòng. 

Tuy nhiên tôi vẫn đứng chờ gần nửa tiếng, khi nhìn thấy ba mẹ anh ta xuất hiện thì mới dứt khoát rời bệnh viện.

Lúc tôi về đến nhà đã là hai giờ ba mươi phút sáng. Tôi ngáp dài ngáp ngắn leo xuống taxi và nhấn chuông, thế nhưng, đáp lại tôi là một sự yên tĩnh đáng sợ.

- Diệp Tử Phong ngủ rồi sao? Cái gã này, chủ chưa về mà tớ dám ngủ, gan anh ta càng ngày càng to rồi.

Vì không có chìa khóa nên tôi buộc phải cột váy lại cho gọn rồi leo vào. Cũng may cánh cổng không quá cao. 

Lúc đi ngang phòng Diệp Tử Phong, tôi dừng lại, phân vân hồi lâu rồi đẩy nhẹ cánh cửa, nhìn vào. Không gian bên trong tối om, một tia sáng từ ngọn đèn đường vàng vọt hắt vào giúp tôi nhận ra không có ai trên giường. 

- Diệp Tử Phong. – Tôi đưa tay bật công tắc đèn và gọi.

Thật sự không có ai trong phòng. Nghĩ rằng có lẽ anh đến phòng mình, tôi liền gấp gáp tắt đèn và rời đi. 

Thế nhưng, khi bước vào, tôi lại nhìn thấy căn phòng trống không. Ly nước vẫn còn trên bàn và không còn hơi ấm.

- Chẳng lẽ mẹ anh ấy xảy ra chuyện gì sao? Xe còn đậu trước sân mà.

Tôi cầm điện thoại lên, tìm đến số liên lạc của anh và ấn phím gọi. 

Hồi chuông đổ dài nhưng không có ai bắt máy. Tôi đoán có lẽ mẹ anh thật sự có chuyện và anh không có thời gian trả lời.

Sau khi rửa mặt và thoa kem dưỡng da, tôi tắt đèn, lên giường ngủ. 

Tôi không biết ngủ được bao lâu nhưng khi mùi rượu thoang thoảng xộc vào mũi tôi và bao trùm lấy tôi thì tôi không thể nào nhắm mắt được nữa, vội vàng thức dậy.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.