Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 17: Ai Mới Là Chủ - 1
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:49
Dưới ánh đèn ngủ, khuôn mặt ửng đỏ của Diệp Tử Phong phóng đại trước mắt tôi. Hai tay anh chống hai bên tôi, làm chiếc lồng vây tôi lại.
Có vẻ như thấy tôi tỉnh giấc nên anh khựng lại, không tiếp tục cúi xuống. Tôi vội vàng đẩy anh ra rồi ngồi dậy.
Người đàn ông không kháng cự, nhẹ nhàng, lảo đảo ngồi ngay mép giường, giương đôi mắt mờ mịt, rầu rĩ nhìn tôi.
- Anh cũng to gan lắm. Anh dám bỏ nhà trống rồi đi uống rượu sao? Anh có nghĩ tôi sẽ ra sao nếu có ai đó đột nhập vào đây không? – Tôi thở dài, hạ giọng nói.
- Tôi chỉ uống có một chút thôi. Tôi cứ nghĩ đêm nay cô chủ sẽ không về. – Diệp Tử Phong cười buồn, lè nhè cất tiếng.
Anh ấy cười lên trông rất đẹp, rất mê hồn. Hóa ra đây là dáng vẻ của nam chính khi say.
Giá như tôi xuyên vào nhân vật nữ chính thì tốt biết bao, tôi có thể sở hữu anh suốt đời, cùng anh ân ái suốt đời, có được trọn vẹn cả trái tim và thân xác anh.
- Được rồi, anh mau về phòng ngủ đi. – Tôi ngáp dài, xua tay ra hiệu.
- Cô chủ, tôi muốn ở bên cô. Cô không cần tôi nữa sao? Tôi hứa sẽ ngoan mà.
Diệp Tử Phong nắm lấy tay tôi, đôi mắt long lanh như chứa nước trong đó. Trông anh lúc này y hệt một con ch.ó lớn quấn chủ.
Tôi còn chưa kịp nói thì anh đã sà vào lòng tôi, ôm chặt lấy tôi. Sau giây phút bất ngờ, tôi định thần lại và phát hiện ra Diệp Tử Phong đang vùi đầu vào cổ mình, sự tiếp xúc này thật sự quá thân mật.
- Tử Phong, anh say rồi, mau, đi về phòng.
Tôi cố đẩy anh ra thì anh lại càng ôm tôi chặt hơn, sau đó vật tôi ngã xuống tấm đệm êm ái, giam giữ tôi dưới thân anh.
Ngực tôi phập phồng kịch liệt và tôi biết anh sắp làm gì bởi có thể nhìn thấy tia dục vọng đang dâng lên trong mắt anh.
- Không cần, đêm nay không cần, sau này cũng không, tôi đã… tôi đã nói rồi mà.
Tôi chống hai tay lên n.g.ự.c Diệp Tử Phong, cố gắng giữ khoảng cách. Thế nhưng, người đàn ông này lại phớt lờ, nhẹ nhàng nhấc một bàn tay của tôi lên, hôn vào giữa lòng bàn tay.
Và rồi nhân lúc tôi còn đang sửng sốt, anh liền cúi nhanh xuống, ngậm lấy môi tôi, ban đầu nhẹ nhàng, lúc sau thì vô cùng mãnh liệt khiến tôi ngỡ như môi mình đã bị dập.
Tuy cố kháng cự nhưng sức tôi khó mà so sánh với anh, chẳng mấy chốc, chiếc lưỡi của anh đã thành công cạy mở răng tôi và tiến vào, quấn lấy lưỡi tôi. Âm thanh ướt át liên tục vang lên và dưỡng khí của tôi gần như bị anh rút cạn.
- Cô chủ, tôi muốn cô, xin đừng từ chối tôi. – Diệp Tử Phong vừa nói vừa gấp gáp kéo váy tôi xuống ngay khi vừa kết thúc nụ hôn nồng cháy.
Tôi không có cơ hội nói lời nào, chỉ có thể phát ra âm thanh nhỏ. Môi anh lại tiếp tục làm loạn, bắt đầu hôn tôi, bàn tay to và ấm thì không ngừng vuốt ve tôi.
- Á… Tử Phong… - Tôi kêu lên khi anh đột ngột cắn vào cổ tôi trước khi nhổm dậy.
Diệp Tử Phong dùng cả hai tay để cởi quần áo của anh nhưng tôi không còn đủ sức để thoát thân nữa.
Tôi đang tận dụng thời gian để hít thở, bù đắp không khí cho mình và hơn nữa, anh đã thành công kích thích ham muốn nguyên thủy trong tôi, khiến tôi cảm thấy khao khát anh.