Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 60: Dự Đoán Tương Lai - 2
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:22
Đến gần mười một giờ đêm, phố xá dần thưa thớt cũng là lúc chúng tôi tháo tạp dề, cùng nhau quay về tổ ấm.
- Tử Phong, chúng ta hẹn hò chút đi. – Triệu Hương Linh tựa vào lưng tôi, nũng nịu đề nghị.
- Được, em muốn đi đâu? – Tôi hỏi.
- Bờ sông. Mua hai cái bánh ngọt và chai nước rồi ra bờ sông hẹn hò.
- Vâng, thưa công chúa.
Sau khi mua đồ, tôi đổi hướng và lái xe về phía bờ sông. Đêm khuya tĩnh lặng, chỉ có âm thanh của một vài côn trùng lẫn trong đám cỏ ướt sương. Chúng tôi đan tay nhau, đi dọc bờ sông, nhìn về phía bên kia bờ, nơi lấp lánh ánh đèn như tơ nhện vàng và những tòa nhà cao tầng lung linh như tháp sao trời.
- Đẹp thật. Em không thể hình dung được một người phải giỏi đến thế nào để sở hữu những tòa nhà cao như thế. – Triệu Hương Linh ôm lấy eo tôi, tựa vào lòng tôi, thì thầm.
- Anh sẽ cố gắng để có thể làm việc trong những tòa nhà đó và anh sẽ đưa em vào những nơi xa hoa nhất thành phố để em tham quan. Chúng ta sẽ ăn tô phở đắt đỏ trên tầng cao nhất. – Tôi vuốt nhẹ mái tóc mềm vẫn còn bết dính mồ hôi của cô ấy và nói. Tôi có niềm tin mãnh liệt vào chính mình.
Triệu Hương Linh nhẹ nhàng lùi lại, nhìn thẳng vào mắt tôi. Ánh mắt cô ấy phản chiếu ánh sáng lấp lánh từ những ngọn đèn cao áp rải rác dọc bờ sông.
- Anh sẽ làm được. Tử Phong, em tin anh làm được. Không phải là một nhân viên nhỏ hay là một giám đốc của bộ phận nào đó mà anh sẽ là lãnh đạo cao nhất. Rất rất nhiều bất động sản và các công trình xa xỉ đều là của anh. Nhân viên dưới trướng anh không dưới một ngàn người.
Tôi bật cười trước tuyên bố hùng hồn của người đối diện. Nhìn cô ấy, tôi thấy như thể cô ấy đã nhìn thấy tương lai, thế nên mới mạnh miệng như vậy. Rất tuyệt, lời động viên này ý nghĩa hơn bất kỳ lời động viên nào khác.
- Em đang nói tiên tri sao? – Tôi nhéo cái má bánh bao và hỏi.
- Em có thể dự đoán tương lai của anh. Đó là lý do em muốn ở bên anh. Em biết sau này anh có thể cho em hưởng phúc. – Cô nàng tóm lấy tay tôi, ném đi, phồng má nói.
- Được, tất cả những gì anh có đều sẽ chia cho em. Mà em lấy hết luôn cũng được, dù gì thì em cũng là của anh.
Những lời tôi nói là thật lòng. Tôi muốn mang hết vinh hoa phú quý của thế gian này dâng cho người tôi yêu.
Gió đêm nhẹ thổi trên sông, cuốn theo hơi nước lạnh lẽo bao trùm lấy chúng tôi. Giữa khung cảnh này, tôi không kiềm lòng được, nhẹ nhàng kéo Triệu Hương Linh vào vòng tay mình, từ từ cúi xuống, đặt lên môi cô ấy một nụ hôn. Ánh đèn và dòng sông này chứng giám cho tình yêu tôi dành cho cô ấy, mãi mãi và bất diệt.
