Thiên Kim Thật Lại Là Tôi - Chương 88

Cập nhật lúc: 25/12/2025 07:59

Nhưng trong số đám lệ quỷ có hai con bị mùi rượu hảo hạng câu ra con sâu rượu, chúng duỗi cổ ngó quanh ngó quất, tính tìm cơ hội uống trộm vài ly.

Cũng may là đầu còn chưa thò được tới mặt bàn thì đã bị Tô Tái Tái ấn trở về, cuối cùng chỉ đành buồn bực ăn thịt tiếp.

Thỉnh thoảng, chúng còn hướng mắt về phía hai người Ngô Lục Lục, định giải cơn thèm bằng cách này.

Chu Phổ không phải một người nghiện rượu, sau khi uống hết hai ly nhỏ với Ngô Lục Lục, khi thấy ông ấy chuẩn bị rót cho mình thêm ly nữa thì vội vàng dùng tay che miệng ly lại, từ tốn lắc đầu: “Không uống nữa đâu, chiều nay tôi còn phải bay tới thành phố S để giảng bài đó, lỡ đâu lúc xuống máy bay bị người tới đón ngửi thấy một thân mùi rượu thì xấu hổ lắm.”

“Thôi được! Chờ khi nào anh về hai ta lại uống tiếp.” Ngô Lục Lục cười sang sảng.

Ông ấy rời khỏi Đế Đô đã rất nhiều năm, giờ chẳng còn bạn bè gì mấy, giờ gặp được có tính khí thất thường giống mình là Chu Phổ nên tất nhiên là rất nhiệt tình rồi.

Ông ấy tạm dừng vài giây, rồi như nghĩ đến chuyện gì, khẽ lắc đầu thở dài: “Không ngờ hai anh em chúng ta lại kém may mắn như vậy, anh 18 tôi 16, cuối cùng lại là số 17 trúng được bùa của Đạo Trưởng Trong Núi. Hầy… vận may này đúng là…”

Nghe vậy, Chu Phổ mỉm cười: “Xem ra chỉ có thể tranh thủ lần sau coi mình có may mắn hơn, nhận được sự ưu ái của Đạo Trưởng Trong Núi không.”

“Đúng vậy.” Ngô Lục Lục vỗ vai Chu Phổ, tỏ ý hãy cùng nhau cố gắng, lại nói tiếp: “Nếu Đạo Trưởng Trong Núi có thể tổ chức bốc thăm trên weibo thì hay rồi.”

Ngô Lục Lục vừa về tới Đế Đô không lâu thì anh cả Ngô Thẩm Văn đã lập tức đăng ký tài khoản weibo cho ông ấy, không chỉ giúp chứng thực mà còn ấn theo dõi một loạt tài khoản khác hộ nữa cơ.

Nhưng số người được đặc biệt theo dõi chỉ có hai, một là Đạo Trưởng Trong Núi, một người khác là Bút Lông Và Nghiên Mực, tên giống như cửa hàng bán đồ văn phòng phẩm vậy.

Ngô Lục Lục tò mò lướt xem weibo của cả hai, Đạo Trưởng Trong Núi vẫn còn bình thường, tuy lượng bài đăng trong một năm chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng ít nhất thì người ta vẫn có thể biết được là thỉnh thoảng người đó sẽ ngoi lên.

Còn tài khoản Bút Lông Và Nghiên Mực kia… bài đăng cuối cùng đã từ tận mấy năm trước?!

Anh cả à, có khi nào vị này đã xóa weibo từ lâu rồi không?

Nhưng Ngô Lục Lục mới than thở một câu thôi đã bị Ngô Thẩm Văn táng cho một cú đau điếng vào gáy.

Câm miệng! Nhiều nhân vật có tiếng như vậy đều yên lặng lót dép chờ người ta kia kìa, em cũng thành thật ngồi yên đó đi, không chừng có thể đợi được tới lúc vị ấy trở về, rồi vô tình nhìn trúng mình thì sao?

… Ha ha, chuyện đó mà xảy ra thật thì mới đúng là “Lúc còn sống…” đấy…

Tóm lại, Ngô Lục Lục không chỉ có tài khoản weibo, mà bây giờ ngày nào cũng lẽo đeo theo sau anh cả cũng như cháu trai cả nhà mình, siêng năng vào siêu thoại* của Đạo Trưởng Trong Núi và Bút Lông Và Nghiên Mực để điểm danh, tặng điểm, thậm chí còn học được rất nhiều thuật ngữ và kỹ năng mới.

*Chú thích: Siêu thoại hay Super Topic (超话) gần tương tự như một nhóm trên Facebook. Mỗi người nổi tiếng hay nhân vật đều

sẽ có 1 siêu thoại chính thức. Bất kỳ tin tức gì liên quan tới người nổi tiếng, nhân vật đều sẽ được đính kèm siêu thoại để giúp gia tăng độ nhận diện, mức độ thảo luận.

Tất nhiên Chu Phổ cũng biết Ngô Lục Lục chỉ đang nói đùa, nhưng có vẻ do tâm trạng lúc này khá thoải mái nên cũng gật đầu hùa theo: “Thế tốt nhất là một lần trúng hai giải, tôi với anh mỗi người một cái.”

Ông ấy chỉ vào Ngô Lục Lục, lại chỉ vào người mình, sau đó cả hai cùng bật cười thành tiếng.

Người giấy nhỏ lén lút ló đầu ra khỏi mũ trùm nghe ngóng, nghe hai người nói vậy thì lắc nhẹ đầu, trong lòng chẳng hiểu sao lại thấy phấn khích, chờ mong.

… Thật muốn thấy biểu cảm của hai người họ khi biết mình nhận được lá bùa quá… chắc chắn là buồn cười lắm.

Tất nhiên Tô Tái Tái cũng biết người giấy nhỏ lại đang ló đầu ra ngoài hóng hớt, bèn gắp cho nó một chiếc bánh bí đỏ, đợi tới khi người giấy nhỏ ôm lấy chiếc bánh nhai “chóp chép”, cô mới đưa mắt nhìn lướt qua hai người Chu Phổ và Ngô Lục Lục, lại nhân lúc họ không chú ý mà tiếp túc đút cho thú cưng nhà mình ăn.

Hầy…

Cuộc sống này thật không dễ dàng, Tái Tái lại thở dài.

***

Chờ tới khi Tô Tái Tái về đến ký túc xá đại học Đế Đô, vết c.h.é.m trên tường đã biến mất tăm, tới cả cánh cửa bị tàn phá nặng nề cũng được đổi mới.

Nếu không phải sáng nay cô nhìn thấy tận mắt thì chắc sẽ tưởng là mình nhìn nhầm cũng nên.

“Tốc độ nhanh đấy.” Tô Tái Tái quay đầu, nói với người giấy nhỏ đã trèo được lên vai mình.

Người giấy nhỏ gật đầu, ghé người lên vai cô, hai tay chống cằm, hai chân thả ở đằng sau đong đưa lên xuống.

Lần sau cũng sẽ tìm cô ta tới chịu trách nhiệm!

Nghe vậy, Tô Tái Tái hoảng hồn: “Quào…” Cô trố mắt nhìn người giấy nhỏ, hỏi: “Còn dám có lần sau nữa hả?”

… Hửm?!

Người giấy nhỏ ngơ người, bất cẩn quá, bị lộ tẩy rồi.

Sau một hồi quay đầu lặng lẽ mắt đối mắt với Tô Tái Tái, nó đứng phắt dậy, vươn vai, giả vờ như kiểu “Ôi chao, sao tự nhiên buồn ngủ thế”, rồi xoay người chạy biến vào trong mũ trùm.

Về phần những lời Tái Tái vừa nói…

Hừ! Nó không có nghe thấy cái gì hết trơn á! Người giấy nhỏ: ╭(╯^╰)╮

Tô Tái Tái lắc đầu, đang tính than thở một câu “Nhất định là

người khác dạy hư em” thì trong phòng ngủ của Khúc Nhiên bỗng vang lên tiếng “loảng xoảng”, xen lẫn bên trong là giọng của Khúc Nhiên, có vẻ là đang khuyên bảo hay sao đó.

Cảm giác này… giống như trong nhà nuôi một con thỏ ngang ngược, vì không thích đồ ăn mà con sen cho nên vừa ngậm chén không của mình chạy khắp nhà, vừa quăng quật tứ lung tung.

Ôi… Dù cách một cánh cửa nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự bất lực từ trong giọng nói của Khúc Nhiên.

Tô Tái Tái vốn đang định về thẳng phòng ngủ lập tức dừng bước, cô xoay người đi tới trước phòng ký túc xá của Khúc Nhiên và gõ cửa.

“Tới liền.” Khúc Nhiên trong phòng cuống cả lên, khó khăn lắm mới mở được cửa.

Nhìn bộ dạng thê t.h.ả.m của cô ấy, Tô Tái Tái sững người.

Mái tóc ngắn gọn gàng xinh đẹp của Khúc Nhiên bây giờ rối như cái ổ chim, trên mặt và cánh tay đều có không ít vết trầy xước.

Tô Tái Tái nhìn một lát, phát hiện còn có mười mấy vết thương hơi cũ đã được dán lại bằng băng keo cá nhân.

“Đàn chị à, chị còn đủ băng keo cá nhân để dùng không? Hay em cho chị mượn mấy miếng nhé?” Tô Tái Tái chuyển tầm mắt về phía Khúc Nhiên và hỏi.

Khúc Nhiên nghe xong không khỏi dở khóc dở cười, có điều cô ấy vừa mới kịp nói hai chữ "đàn em” xong thì lại nghe có tiếng “khè khè” đầy uy h**p vang lên từ phía sau.

Khúc Nhiên dựng tóc gáy, biểu cảm trên khuôn mặt cũng thay đổi ngay lập tức.

Đây là tiếng kêu cảnh cáo của Nhện Mặt Quỷ khi thấy người lạ, chứng tỏ nó đang muốn tấn công!

“Tiêu rồi!” Khúc Nhiên sốt ruột, cô ấy đột nhiên xoay người nhìn về phía ký túc xá của mình, phát hiện Nhện Mặt Quỷ đã đục thủng cái nồi và chui ra từ cái lỗ đó.

Lúc này nó đang ép sát thân thể xuống đất, trong mắt kép dấy lên sự khát máu, đây là động tác chuẩn bị nhảy lên vồ mồi.

Khoảnh khắc khi cô ấy quay người lại, nó lập tức nhảy bật lên và lao thẳng về phía Tô Tái Tái - người đang được Khúc Nhiên che chở sau lưng!

Khúc Nhiên sợ hết hồn, cô ấy vừa giơ tay chuẩn bị tóm lấy con Nhện Mặt Quỷ đang lao tới vừa nói vọng ra phía sau: "Đàn em, em mau...”

Chữ “đi” còn chưa kịp nói xong thì Nhện Mặt Quỷ đã linh hoạt tránh thoát khỏi bàn tay của Khúc Nhiên, thậm chí còn lợi dụng mu bàn tay đang giơ lên cao của cô ấy làm bàn đạp tiếp tục nhảy lên khung cửa, kế đó nó lại lướt qua Khúc Nhiên và lao thẳng về phía Tô Tái Tái!

Tám cái chân giang rộng ra ở giữa không trung, mũi chân b*n r* những lưỡi d.a.o sắc bén đỏ như máu, hoa văn đỏ sẫm trên bụng con nhện trông chẳng khác gì một khuôn mặt người đang gào thét trong im lặng cả.

Tạm không nói đến chuyện nó có vồ trúng con mồi không, nhưng hình ảnh này thật sự là quá khủng khiếp và ghê rợn!

Khoảnh khắc tưởng chừng như con nhện sẽ vồ trúng mặt Tô Tái Tái, sau đó dùng tám cái chân cắt đứt đầu của cô xuống thì…

Tô Tái Tái liếc con Nhện Mặt Quỷ đang nhào lại đây, sau khi “ồ” một tiếng thì duỗi tay bắt lấy nó ngay giữa không trung, năm ngón tay bấu vào bụng nó, tuy không thấy cô có thêm hành động nào khác nhưng Nhện Mặt Quỷ lại đột nhiên rít lên một tiếng.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.