Thiên Kim Thật Lại Là Tôi - Chương 89

Cập nhật lúc: 25/12/2025 07:59

Rõ ràng ban nãy nó còn nhe nanh múa vuốt trông vô cùng hung hãn, thế mà bây giờ thì lại co rúm thành một cục.

Đừng nói là dùng lưỡi d.a.o sắc bén c.h.é.m cô, hiện tại nó còn không dám nhúc nhích nữa kìa, nó sợ mình mà hó hé một cái là hóa thành tro bụi ngay.

Nó nhớ ra rồi! Đây là hơi thở của người ngày hôm qua cho nó ăn hành đây mà!

Nhện Mặt Quỷ run bần bật nằm trong tay của Tô Tái Tái, chỉ dám rê.n rỉ nhỏ xíu, hoàn toàn không dám phản kháng.

“!!!” Khúc Nhiên vừa mới quay đầu, đập vào mắt cô ấy là cảnh tượng này.

Trong lúc đang há hốc mồm không nói nên lời vì khiếp sợ, Tô Tái Tái bắt đầu vứt con Nhện Mặt Quỷ đang rê.n rỉ trong tay mình lên cao rồi lại chụp lấy, nhìn qua không khác gì đang tung hứng một món đồ chơi cả: "Uầy, tự nhiên thèm ăn cua cà ra ghê.”

“???” Khúc Nhiên đang giật mình lập tức chuyển thành khó hiểu.

Ủa alo đàn em ơi, sao em nhìn con Nhện Mặt Quỷ đáng sợ như thế mà liên tưởng đến con cua cà ra hay vậy?!

Nói ra cho chị nghe thử đi?!

Cũng may tiếng rít của Nhện Mặt Quỷ khá chói tai, cho nên cũng kịp đ.á.n.h thức Khúc Nhiên - người đang rủa thầm trong bụng nãy giờ.

Cô ấy vội vàng thay nó nài nỉ Tô Tái Tái: "Đàn em à, em tạm tha cho nó đi được không, chị nghĩ là sau này nó không dám làm vậy nữa đâu.”

“Ơ?” Tô Tái Tái nghe xong thì nhìn về phía Khúc Nhiên, có hơi ngoài ý muốn.

Cô chớp mắt nói: "Đàn chị ơi, hạt ngọc quỷ này thật ra là phiên bản lỗi thôi, hay để em tìm một hạt khác tốt hơn cho chị nhé?”

Tô Tái Tái dừng một chút rồi lại nhìn về phía Nhện Mặt Quỷ, nhe răng cười với nó: "Là kiểu vừa biết đ.á.n.h nhau, vừa biết làm nũng lại còn biết nghe lời ấy. Còn con này... Hay để em “thủ tiêu” nó giúp chị nhé?”

Tô Tái Tái nói như thế xong thì năm ngón tay dùng sức bấu vào bụng của Nhện Mặt Quỷ, nó sợ tới mức lại bắt đầu rê.n rỉ.

Ít nhiều gì nó cũng là loại quỷ có chỉ số thông minh nhất định, biết bây giờ chỉ có Khúc Nhiên mới có thể cứu mình cho nên nó lập tức quay đầu nhìn về phía cô ấy rồi nhỏ giọng k** r*n.

Yếu đuối, đáng thương, bất lực.

Bộ dáng này hoàn toàn khác hẳn lúc nó dọa nạt cô ấy và viện trưởng Lý.

Khúc Nhiên cạn lời, nhưng dù thế thì cô ấy vẫn quay đầu nhìn về phía Tô Tái Tái, cười khổ nói: "Em tặng chị hạt ngọc quỷ này là chị đã cảm ơn em lắm rồi, sao chị có thể không biết xấu hổ mà đòi em thêm một hạt khác. Với lại...”

Cô ấy dừng một chút, quay sang nhìn Nhện Mặt Quỷ một cái rồi bảo: "Đây là thứ đầu tiên mà chị rèn ra được... Cho nên chị cũng có cảm tình với nó.”

“Vậy à...” Tô Tái Tái nghe xong thì nhìn về thứ đang nằm trong tay mình.

Dưới ánh mắt chăm chú của cô, Nhện Mặt Quỷ co rúm lại, nó nhỏ giọng rê.n rỉ hai tiếng, thoạt nhìn cực kỳ ngoan.

“Thôi cũng được.” Tô Tái Tái đưa con Nhện Mặt Quỷ cho Khúc Nhiên: "Em trả nó lại cho chị đây.”

Khúc Nhiên vui mừng khôn xiết: "Cảm ơn đàn em!”

Lúc vươn tay định nhận lấy, cô ấy lại bất ngờ khựng lại.

Chủ yếu là vì từ nãy giờ cô ấy đã bị Nhện Mặt Quỷ gây thương tích quá nhiều lần, cho nên hành động dừng lại theo bản năng này cũng là chuyện bình thường.

Có điều con Nhện Mặt Quỷ hung dữ không sợ trời không sợ đất ban nãy bây giờ lại ngoan không tả được, thấy Khúc Nhiên duỗi tay về phía mình, nó lập tức vươn chân ra bám lên, sau đó men theo cánh tay của cô ấy chạy một mạch lên bả vai rồi nấp ở phía sau đó.

Phải một lát sau nó mới dám ló đầu ra len lén nhìn Tô Tái Tái, bởi vì nó sợ mình sẽ lại bị cô dùng một tay túm lấy sau đó hóa kiếp cho nó về chầu ông bà luôn.

Sau khi nhìn hồi lâu, chắc chắn người nọ hoàn toàn không còn hứng thú gì với mình thì nó mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong lúc đang định thu lại ánh nhìn, nó chợt thấy Khúc Nhiên đang vui mừng nhìn nó.

Nhện Mặt Quỷ hơi sửng sốt, sau đó tỉnh lại liền.

Hừ, bộ chưa thấy qua thể loại vừa ngoan vừa hèn như nó hay gì?!

Nhìn cái gì mà nhìn!

“Đàn em ơi, nó... nó ngoan hơn rồi nè.” Khúc Nhiên không quan tâm Nhện Mặt Quỷ đang ngoài lạnh trong nóng, cô ấy duỗi tay, dè dặt sờ chỗ gần mắt kép của nó.

Nhện Mặt Quỷ chỉ vờ kiêu ngạo hếch đầu lên chứ không hất tay Khúc Nhiên ra, như thể đang nói “thích làm gì thì làm đi”, điều này làm cô ấy vô cùng vui vẻ.

Khúc Nhiên vừa vu.ốt ve Nhện Mặt Quỷ vừa nói với Tô Tái Tái.

“Đúng thế.” Tô Tái Tái gật đầu: “Chắc là nó cảm nhận được sự hiền lành dịu dàng của đàn chị nên mới quyết định trao thân gửi phận cho chị đó.”

???

Dùng từ kiểu gì lạ vậy trời.

Nhện Mặt Quỷ chỉ dám nói thầm trong bụng chứ không dám để lộ sự bất mãn của mình lên mặt.

Khúc Nhiên cũng không biết phải đáp lại lời này của Tô Tái Tái như thế nào, cô ấy chỉ đành phải cười ha ha rồi nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Đàn em à, đều là nhờ hạt ngọc quỷ mà em cho chị đó. Đúng rồi, không phải em nói là em muốn ăn cua cà ra hay sao? Tối nay chị mời em ăn món cua xào cay nhé, chị biết một chỗ ở gần đây bán món này ngon lắm đó.”

Nghe tới ăn thì Tô Tái Tái vui vẻ ngay: “Được ạ, cảm ơn đàn chị.” “Ừ.” Khúc Nhiên gật đầu, rồi lại nói tiếp: “Em vừa đi đâu về à?

Hay là em về phòng nghỉ ngơi một chút đi. Để chị dọn lại phòng một chút rồi chị qua gọi em đi sau nhé?”

Khúc Nhiên nói xong còn cười gượng một cái, nghiêng người cho Tô Tái Tái nhìn tình trạng căn phòng của mình bây giờ đang như một bãi chiến trường: “Bạn cùng phòng của chị hai ngày nữa sẽ quay lại, chị phải dọn xong sớm mới được.”

Tô Tái Tái thấy phòng ký túc xá của Khúc Nhiên loạn xà ngầu như bãi rác thì hơi nhướng mày, sau đó liếc Nhện Mặt Quỷ một cái.

Nhện Mặt Quỷ bị liếc sợ đến mức vội vàng núp người sau lưng Khúc Nhiên.

“Vâng, thế chị cố lên nhé.” Tô Tái Tái gật đầu với Khúc Nhiên, vừa định xoay người quay về phòng mình thì nghe tiếng cô ấy gọi lại.

“À đúng rồi đàn em ơi.” “Sao ạ?”

“Hôm nay, sau khi chị luyện khí thành công thì viện trưởng Lý, giáo sư Bành và người của Lục Bộ đã tới. Chuyện em đưa hạt ngọc quỷ cho chị, nhờ đó mà chị mới có thể luyện khí thành công…”

Khúc Nhiên còn chưa nói xong thì Tô Tái Tái đã vội vàng xoay người lại, vừa nắm chặt lấy tay cô ấy vừa đung đưa qua lại: “Đó đều là công của một mình đàn chị, xin chị đừng đổ qua cho em nhé.”

“Hả?” Khúc Nhiên đơ người ra. Đổ? Đổ thừa?

Hình như có gì đó sai sai ở đây thì phải?

“Khụ khụ. Ý của em là…” Tô Tái Tái giả vờ ho khụ một tiếng rồi cười híp mắt nhìn Khúc Nhiên nói: “Chúc mừng đàn chị luyện khí thành công, sau này nhờ chị quan tâm chăm sóc em nhiều hơn nhé.”

Nói tóm lại là cái tội phá hủy tài sản chung của trường học thì chị cứ ôm mình chị đi là được rồi.

Nếu như sau này trường học mà có bắt đền tiền sửa chữa thì đừng tìm cô nhé.

Tiền chi tiêu để mua đồ ăn cho thú cưng trong nhà đã phải tốn nhiều lắm rồi…

“Chị hiểu rồi.” Khúc Nhiên nhìn vẻ mặt ‘chân thành’ của Tô Tái Tái, im lặng một lát rồi mới gật đầu nói.

Sau đó cô ấy cũng cười nói lại với Tô Tái Tái: “Chị cũng xin nhờ em sau này nhớ quan tâm chỉ dạy chị nhiều hơn nhé.”

Bốn chữ ‘quan tâm chỉ dạy’ vô cùng thật lòng.

Một bên khác, sau khi Tần Trác Thắng lén lút nhận lấy lá bùa của Đạo Trưởng Trong Núi xong thì nhanh chóng cất giấu ở trong người, sau đó lại làm ra vẻ bình thường như chẳng có gì xảy ra cả rồi đi về nhà.

Vừa về tới nhà, ông ta nhanh chóng khóa cửa lại rồi mới chạy về phía phòng làm việc của mình.

Vào trong phòng làm việc, ông ta cũng không quên khóa chốt cửa lại, sau đó cảnh giác nhìn ra ngoài cửa sổ, đóng cửa sổ và kéo kín rèm cửa lại, sau khi kiểm tra cẩn thận kỹ lưỡng, bảo đảm không có chỗ nào bị hở thì mới run rẩy từ từ lấy lá bùa vàng từ trong lồng ng.ực ra.

Phía góc của lá bùa bị hư hỏng một chút, trên lá bùa cũng còn đất cát chưa được lau kỹ, thậm chí những nét chữ trên lá bùa cũng có nhiều chỗ bị đứt quãng.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.