Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 70
Cập nhật lúc: 07/09/2025 08:23
Từ Nghiên mới vừa từ trên mặt đất đứng lên đã nhìn thấy người đàn ông ngã trên mặt đất, vội vàng quay đầu, khi cô ấy nhìn thấy là ba người Lục Tinh Đường, thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn thấy người đàn ông bị cô ấy b.ắ.n đầu tiên ôm bụng kêu rên thống khổ, đi qua, ngồi xổm xuống, hai tay bóp cổ người đàn ông: "Đồ phế vật cướp vật tư của phụ nữ, sống trên đời này đều là sỉ nhục nhân phẩm của đàn ông! Nếu không cướp của tao thì sẽ không có kết cục như vậy! Kiếp sau gặp tao thì cút đi, hoặc tao có thể g.i.ế.c mày một lần nữa!"
Từ Nghiên thực sự đã dùng hết sức lực của mình, chẳng mấy chốc cổ người đàn ông bị bóp gãy.
Sau khi xác định người đàn ông đã chết, Từ Nghiên khóc lại cười, chứng kiến Lục Tinh Đường bọn họ lại đây, Từ Nghiên nói: "Cám ơn, nếu như không phải chị nổ một phát súng, khả năng em đã chết!"
"Về nhà đi!"
Từ Nghiên cầm lấy vật tư của mình, đi theo phía sau đám người Lục Tinh Đường.
Sau khi trở lại tiểu khu, Từ Nghiên đưa tay giúp một tay, giúp bọn họ đưa bếp lò vào trong cửa sổ cầu thang, sau khi đưa bếp lò lên lầu, Lục Tinh Đường bảo Từ Nghiên chờ một lát, về nhà lấy cho Từ Nghiên một chai rượu thuốc, bảo cô ấy lau một cái, xoa một cái, vết thương trên người sẽ nhanh chóng lành lại.
Sau khi bọn Lục Tinh Đường phân chia vật tư, Lục Tinh Đường cùng Quý Ngôn Mặc cùng Tô Trình hai người bắt đầu lắp đặt ống lò cùng bếp lò, bọn họ không có lắp đặt ống lò rất cao, giống như của Lục Tinh Đường, cách mặt đất nửa mét là được, còn lại không ít lò nướng bị dư, nói không chừng ngày nào đó có thể dùng tới.
Dùng bếp lò, trong nhà nháy mắt ấm áp lên, quần áo đều cởi ra bớt.
Thân thể Tô Hạo đã quen với thời tiết lạnh, trong nhà đột nhiên ấm áp, đổ mồ hôi khắp người, cởi một bộ quần áo, ban đêm liền cảm mạo phát sốt, Tô Trình sốt ruột gõ cửa nhà Lục Tinh Đường, để Lục Tinh Đường xem bệnh.
Lục Tinh Đường bắt mạch: "Tô Trình, không cần quá mức lo lắng, ông nội Tô chỉ là cảm mạo nóng, không có vấn đề gì khác về sức khỏe! Tuy nhiên, ông cụ đã già, sức đề kháng và khả năng miễn dịch của ông ấy giảm sút, không thể nhanh hết bệnh. Lấy thuốc cảm ra, em pha thuốc cho ông Tô! Nếu nghiêm trọng, cần truyền dịch!"
Truyền dịch? Tô Trình sửng sốt: "Thuốc truyền dịch khó tìm, ở nhà anh cũng không có!"
Lúc trước đi kho hàng vùng ngoại ô nhìn thấy kim truyền và thuốc nhưng anh không lấy, nếu biết sớm thì anh đã mang một ít về nhà rồi.
"Trước đừng có gấp, nếu thật sự cần truyền dịch, chúng ta đi thị trường giao dịch nhìn một chút, nói không chừng thị trường giao dịch có!"
Tô Trình tìm thấy thuốc, Lục Tinh Đường xem qua, để lại hạt cúc Hạ Tang, dịch uống Lam Chi, thuốc giải độc thanh nhiệt, dịch uống kháng virus, đồng thời nói cho anh ấy cách sử dụng chúng.
"Luôn theo dõi nhiệt độ cơ thể của ông nội Tô, nhiệt độ cơ thể nếu vượt qua 38. 5 độ C, gọi em ngay, dù em đang làm gì, ngay lập tức! Em sẽ không tắt bộ đàm! Cho ông nội Tô uống nhiều nước."
Lục Tinh Đường không có lập tức rời đi, mà là chờ ông nội Tô uống thuốc xong, sức khỏe của ông ấy có chút cải thiện, dặn dò một chút rồi mới về nhà.
Về đến nhà Lục Tinh Đường đem thuốc truyền dịch cần dùng đều lấy ra, đặt ở trên bàn trà biệt thự trong không gian, không dùng được thì tốt nhất, dùng được không thể keo kiệt thuốc.
Sau một đêm, tình trạng của Tô Hạo tương đối ổn định, buổi sáng thì không sao, nhưng đến chiều thì trở nên nghiêm trọng, nhiệt độ cơ thể vượt quá 38. 5, Lục Tinh Đường lập tức cho Tô Hạo uống ibuprofen hạ nhiệt độ. Lại thêm vào các loại thuốc như Pidilan giảm viêm có hiệu quả tiêu viêm kháng khuẩn, lại một lần nữa dặn dò ông Tô và Tô Trình, nhất định phải giữ ấm thật tốt, phòng ngừa thân thể bị cảm lạnh mà bệnh tình nặng thêm.
Nói cách khác tạm thời không cần truyền dịch, nghe theo lời dặn của bác sĩ quan sát nhiều hơn, có chỗ nào không thoải mái lập tức nói cho cô biết.
Tuổi tác của Tô Hạo rốt cuộc là lớn rồi, kết quả là...
Chạng vạng tối tình huống nghiêm trọng, rơi vào đường cùng, chỉ có thể truyền dịch. Không có thuốc truyền dịch? Vậy thì ra ngoài tìm thuốc đi! Tô Trình để cho Lục Tinh Đường ở lại hỗ trợ chăm sóc cha anh, hỏi cô cần bao nhiêu vật tư, Lục Tinh Đường viết ra tên thuốc, để cho Tô Trình lập tức đi thị trường giao dịch, nói không chừng còn có thuốc.
Kết quả vừa mới mở cửa, Quý Ngôn Mặc mở miệng: "Tôi và Lục Tinh Đường đi, cậu ở lại chăm sóc cha cậu! Cha cậu là đàn ông, Lục Tinh Đường là một cô gái nhỏ, chăm sóc không tiện, có tôi bảo vệ Lục Tinh Đường, cậu yên tâm! chúng tôi sẽ rất nhanh trở về!"
Tô Trình cũng biết không thích hợp, nên cũng không còn cách nào khác. Bây giờ Quý Ngôn Mặc nói ra, anh cảm động đến rơi nước mắt, Lục Tinh Đường cùng Quý Ngôn Mặc ra ngoài tìm thuốc.
Nhân tiện, lái chiếc xe ba bánh, mặc dù không thể kiểm soát tốc độ và phương hướng trên băng, nhưng trong tay Quý Ngôn Mặc lại vô cùng nghe lời, Quý Ngôn Mặc không vào chợ giao dịch, mà ở bên ngoài trông coi xe ba bánh, Lục Tinh Đường đi vào.
Lục Tinh Đường đi tới khu dược phẩm, hỏi bác sĩ bán thuốc: "Xin hỏi, thuốc trên danh sách còn không? Có người già ở nhà bị bệnh nặng cần những loại thuốc này!"
"Chỉ có một số thuốc có, cái này, cái này, không có!"
Lục Tinh Đường lấy một ít vàng từ trong quần áo ra: "Tôi không có tiền mặt, tôi có thể đổi nó bằng vàng được không?" Số vàng này là do Tô Trình đưa, số vàng của cô sớm đã bị không gian nuốt.
Lúc nhìn thấy cục vàng, vị bác sĩ sững sờ: "Đợi chút, để tôi hỏi."
"Cám ơn bác sĩ!"
Đợi khoảng năm sáu phút, bác sĩ kia đã trở lại, cầm một cái cân trong tay: "Cô có bao nhiêu vàng đều lấy ra đi, phía trên người đồng ý dùng vàng giao dịch, thị trường giao dịch chúng tôi có thuốc, cần năm trăm gram, nếu như đủ năm trăm gram, thì đưa thuốc cho cô!"
Năm trăm gram vẫn là đủ, Tô Trình cũng không biết là dùng được hay không, nên cho cô rất nhiều.
Lục Tinh Đường lấy thêm một ít, vừa cân, đã đủ, cho thuốc vào túi và đưa cho cô ngay tại chỗ.
Lục Tinh Đường suy nghĩ một chút, lấy ra một ít vàng, dựa theo tình trạng thân thể của Tô Hạo mà mua một số loại thuốc khác, chắc chắn sẽ có tác dụng, đặc biệt là thuốc kháng vi rút và thuốc tăng sức đề kháng.
Lúc ra khỏi tòa nhà giao dịch, nhìn thấy Quý Ngôn Mặc thẳng tắp đứng ở trong gió lạnh, tràn ngập cảm giác hiu quạnh cô đơn, như thể anh ấy không thể hòa nhập vào thế giới này.
"Thuốc đã mua xong rồi, chúng ta đi thôi!" Thuốc còn thiếu sẽ từ không gian của mình lấy ra.
Trở lại tiểu khu, Lục Tinh Đường vừa lúc xuống xe, bất ngờ có một người lao ra tông vào chiếc xe ba bánh, cô mất thăng bằng ngã xuống băng: "Cẩn thận!"
Quý Ngôn Mặc tay mắt lanh lẹ đỡ lấy Lục Tinh Đường, dùng thân thể của mình làm đệm thịt cho cô, nhưng anh thở hổn hển vì đau: "Xin lỗi, mau đứng lên để cho em nhìn xem!"
Quý Ngôn Mặc lắc đầu: "Không có việc gì."
"Sao có thể không sao chứ?" Lục Tinh Đường đứng dậy kiểm tra Quý Ngôn Mặc, chỉ thấy trên vai anh có vết m.á.u đỏ tươi: "Anh chảy m.á.u rồi!"
Nhìn xuống đất, có một chiếc đinh thép rỉ sét, đinh thép rất dài, chắc là đ.â.m vào thịt: "Lát nữa em tiêm phòng uốn ván cho anh."
Sau đó, ánh mắt âm hiểm nhìn về phía người đụng vào xe ba bánh, ngay sau đó, cô ngây ngẩn cả người.