Tình Yêu Phong Vân - Chương 134 : Mạc Cách Tùng Mặt Dày - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:08
Mấy bà cô lớn tuổi tiếp tục xúm lại, tụm hai tụm ba bàn tán xôn xao. Hắn nghe phong phanh họ nói hắn là đũa mốc đòi chòi mâm son, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga nên mới như vậy, áo quần là đi mướn đấy, xe là thuê đấy, chứ nếu giàu thật thì có đâu mà bị hất hủi đến mức ra cửa đứng thế kia, còn bày đặt thẩm mỹ cho giống Mạc Cách Tùng.
Hắn phải công nhận là xóm nhà lá này lợi hại thật, suy đoán cứ như thám tử, nói cứ như đúng rồi. Cho dẫu muốn thuê đồ mướn xe hay thẩm mỹ thì cũng phải có tiền mới làm được chứ.
Cơ mà trong cái hoàn cảnh này nếu bản thân hắn không luôn tự nhủ mình là chủ tịch ngân hàng thì có khi nghe họ nói một hồi chắc hắn cũng tưởng mình là đũa mốc, là cóc ghẻ thật, khéo lát nữa lại chạy xuống gầm cầu chờ cơm không chừng.
Hắn muốn tới chỗ dì nấu cơm để mời bà về làm chứng cho sự giàu có của hắn nhưng nếu vậy hóa ra thành khoe khoang, lại phật lòng Hạ Hạ.
Mạc Cách Tùng đóng nhiều bộ phim cổ trang nên hắn bị lậm, nghĩ thôi thì trong ba mươi sáu kế có một kế là khổ nhục kế, cứ chịu khổ đứng ngoài cho gió thổi, chịu nhục cho chúng chửi vậy. Dù sao một đêm là vợ chồng bằng trăm năm ân tình sâu nặng, hắn không tin người thiện tâm như Hạ Hạ lại có thể nhắm mắt làm ngơ.
Nấu mì xong, Hạ Hạ nhanh chóng tắm rửa, thay đồ rồi sang lấy cơm đi phát. Mạc Cách Tùng mau mắn chạy theo. Đến nơi, hắn xộc vào chào hỏi rôm rả, ôm hết cơm cháo ra xe mình. Hạ Hạ chưa kịp định thần thì đã bị hắn bỏ vào ghế phụ.
Đêm cuối thu, trời đã dần chuyển lạnh. Những mảnh đời lang thang, bạ đâu ngủ đó đang co ro trong manh áo mỏng nhưng khi đón lấy những phần thức ăn từ tay Hạ Hạ và Mạc Cách Tùng, đôi mắt họ ánh lên vẻ rạng rỡ. Sau khi phát xong, cô quay người bước đi, Mạc Cách Tùng vội vàng đuổi theo giữ cô lại.
- Du Thi Hạ, nói chuyện với tôi một lát, xin em đấy. – Hắn thiết tha nài nỉ.
- Chuyện gì? – Hạ Hạ lạnh lùng hỏi.
- Tôi xin lỗi vì đã gọi tên người khác khi đang ở bên em. Nhưng tôi chưa từng nghĩ sẽ dùng em làm người thay thế. Bao nhiêu năm qua tôi sống rất khổ sở, tôi muốn quên đi mối tình không có kết quả này để mở lòng lần nữa, tôi hy vọng bản thân mình được hạnh phúc, vậy nên, xin em cho tôi một cơ hội.
- Yêu một người dễ quên đến vậy sao? Anh sẽ quên được sao?
- Thi Hạ. Chỉ cần em cho tôi cơ hội, tôi chắc chắn mình sẽ quên được.
Giọng hắn vô cùng nghiêm túc, ánh mắt kiên định làm trái tim Hạ Hạ chơi vơi. Im lặng một quãng, cô ngước lên nhìn trời, nói khẽ.
- Đưa tôi về đi, tôi chưa ăn tối.
Biết lời nói đó chính là sự đồng ý, Mạc Cách Tùng vội vàng nắm lấy tay cô dắt đến chỗ đỗ xe. Hạ Hạ nhìn dáng hắn bên cạnh mà cứ ngỡ như mình đang mơ, thế nào mà bản thân lại có thể dễ dàng trở thành đối tượng của thần tượng vậy kìa, cô thầm nghĩ chắc là vì ngồi cạnh đàn chị Thủy Nguyệt nên mới được lây duyên với giới thượng lưu.
Bữa tối hôm nay của hai chị em xuất hiện thêm nam thần đã giải nghệ Mạc Cách Tùng nên rôm rả hẳn. Thi Hân hết nhìn chị mình lại nhìn đến hắn. Ban nãy còn bảo cô đuổi tên nam thần ra ngoài, ngoảnh đi ngoảnh lại đã nắm tay nhau hí hửng trở về, còn nấu mì cho nhau ăn nữa chứ. Xem ra bệnh cũng không nhẹ mà.