Tình Yêu Phong Vân - Chương 183: Dòng Đời Tất Bật Lo Toan - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:11
Màn đêm buông lơi, tuyết rơi trắng trời, qua ánh đèn đường u tịch, những bông hoa tinh khôi lả tả nổi bật trên nền của đêm đen. Ngày nào cũng vậy, cứ mỗi lần Hạ Hạ phát cơm là Mạc Cách Tùng sấn tới phụ họa, tuy cô ghét hắn nhưng chẳng thể nào tỏ thái độ khó chịu vì sợ những người vô gia cư nhìn thấy lại khó xử.
Dù gì mùa đông năm nay, hắn cũng mang rất nhiều áo ấm và chăn mền cho họ. Vậy nên, đối với họ, hắn chính là ân nhân. Mọi hôm, cô cứ phát thật nhanh rồi chạy thẳng về nhà, tránh mặt hắn, nhưng hôm nay, cô mệt mỏi đến chịu hết nổi nên không chạy nữa, cứ đi tà tà, và tất nhiên là Mạc Cách Tùng cũng tò tò lái xe bám theo sau.
Đến khi thấy cô dừng trước hẻm nhưng đứng yên không vào thì hắn mới chui ra, tiến đến, chưa kịp há miệng đã bị cô trừng mắt, tuôn cho một tràng.
- Anh định làm tôi tức c.h.ế.t sao? Anh muốn tôi vào tù bóc lịch hay sao?
- Thi Hạ, không phải đâu, tôi nhớ em…
- Làm ơn, xin anh buông tay, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, anh cứ thế này, tôi sẽ g.i.ế.c anh và chịu án tử hình đấy.
Hạ Hạ hét vào mặt hắn và bước vội đi. Cứ mỗi lần nhìn thấy hắn là cô thêm mệt nhoài, tâm trí hỗn độn. Hôm qua, một người bạn trong tòa soạn có tiếng thông tin cho cô biết chuyện phòng cô ấy sắp có người xin nghỉ và bảo cô nộp hồ sơ vào chờ.
Vì công việc ở đó rất tốt, lương khá cao nên Hạ Hạ quyết định qua ngày mai sẽ bắt đầu đến vũ trường làm phục vụ bán thời gian, lấy tiền trang trải đợi ngày phỏng vấn.
Bước vào căn phòng trọ đã in dấu biết bao kỷ niệm với người em gái Thi Hân, nước mắt Hạ Hạ lại tuôn như mưa. Cô cứ ngồi ôm bức ảnh hai chị em chụp chung lúc đi công viên giải trí cùng Mạc Cách Tùng mà khóc đến tận khuya.
Đâu đó ở vùng ngoại ô thành phố, có một người cũng mang tâm trạng tồi tệ chẳng kém gì Hạ Hạ. Thấy trời đã khuya, Thủy Nguyệt vươn tay gấp chiếc máy tính toan đi ngủ thì Phương Giao Tình gõ cửa bước vào. Hai cô bạn đến ngồi cạnh ô cửa kính nhỏ trông ra bên ngoài ngắm cảnh.
- Nếu Lâm phó tổng chịu giúp chúng ta, chỉ cần vào vài công trình thì mình có thể trả nợ ngân hàng, trả nợ cho cậu, mua xe và chuyển đến nơi tốt hơn rồi. - Đôi mắt Phương Giao Tình long lanh hy vọng.
Vốn Thủy Nguyệt đang muốn từ chối tấm lòng của Kiến Quốc nhưng khi nghe những lời này của cô bạn thân, cô buộc lòng phải suy nghĩ lại. Khoản tiền đổ vào dự án của Hoàng Hải đã mất trắng khiến tài chính Nhất Tâm rơi vào bế tắc. Tiền xuất bản sách và bán bản quyền chuyển thể phim cô cũng trút hết cho Phương Giao Tình mượn để gầy dựng lại công ty rồi.
Lợi nhuận từ những hợp đồng lẻ tẻ chỉ đủ chi phí ăn uống và quản lý doanh nghiệp, nếu trông chờ vào đó mà dư dả để trả nợ và có cuộc sống tốt hơn thì thật là quá khó. Cô thở dài, nhủ lòng thôi đành núp bóng cổ thụ vậy.
Cuộc sống vốn dĩ luôn áp lực và khó khăn như vậy, với Hạ Hạ, với Thủy Nguyệt và ngay cả Như Ý cũng không là ngoại lệ. Sau biến cố của tập đoàn Hoàng Hải, Như Ý không nhận được bất kỳ dự án phim và quảng cáo nào. Mặc dù Chu Hồng cố gắng tạo mối quan hệ khắp nơi nhưng chẳng ai muốn hợp tác cả.
Buổi sáng của ngày đầu tuần, hai cô nàng đang ngồi ủ dột thì chuông điện thoại bỗng reo lên.
- Là số của trợ lý giám đốc công ty mỹ phẩm Evelyn. – Chu Hồng nói khẽ.
Như Ý im lặng, ghé tai sát vào Chu Hồng. Cứ sau mỗi tiếng “vâng” của nữ trợ lý thì cô cũng gật đầu đồng tình theo.
- Vâng ạ, chiều nay đúng năm giờ chúng tôi sẽ đến.
Kết thúc cuộc gọi, hai cô gái nhảy lên sung sướng. Công ty mỹ phẩm Evelyn khá nổi tiếng trong ngành công nghiệp mỹ phẩm với các dòng sản phẩm chăm sóc da được ưa chuộng nhất hiện nay, việc họ ngỏ lời để Như Ý làm gương mặt đại diện sẽ giúp cô có cơ hội bước đầu quay lại giới giải trí.