Tình Yêu Phong Vân - Chương 190: Vương Nhược Thoát Kiếp Đổ Vỏ - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:12
Gọi mấy cuộc liền chẳng được, Vỹ Đình có hơi chút ngạc nhiên. Mọi lần, chỉ cần đổ hai hồi chuông thôi là cô đã bắt máy.
Sunny House cắt băng khánh thành đúng vào ngày chủ nhật. Ba mẹ Tuấn Kiệt và vợ sắp cưới của hắn coi ngày coi tháng gì đấy mà chọn luôn ngày này để tổ chức hôn lễ.
Vốn dĩ Vỹ Đình định đưa cô theo dự tiệc vào đầu tuần sau nhưng anh nhắm thấy sức khỏe mình không chịu nổi nên quyết định không đến. Chỉ riêng dự tiệc khai trương là uống đã xay xẩm rồi, còn chưa nói đến đám cưới nữa. Mỗi người mời một chút thì cũng đủ chết.
Các ngón tay dài mảnh lướt nhanh trên màn hình, anh nhắn tin báo cho cô biết việc mình hủy lịch trình tham dự bữa tiệc rồi tiếp tục cắm mặt vào máy tính.
Lúc này, trong bệnh viện thành phố, Từ Lưu Ly cũng vừa tỉnh lại. Nhác thấy gương mặt thân quen của Trần Dư Quang, cô thoáng giật mình. Ban nãy, cũng nhờ tên bác sĩ hắn mua chuộc lúc trước gọi điện mách lẻo nên hắn mới biết chuyện mà chạy đến. Nhìn hắn giọt ngắn giọt dài, cô vội đưa tay sờ lên bụng. Lúc này Trần Dư Quang bật khóc thành tiếng.
- Sao em không nói với anh là em có thai chứ? Con mất rồi.
- Nói với anh thì anh làm được gì hả? Anh lo được cho mẹ con tôi sao?
- Anh biết bản thân thấp kém nhưng anh không bao giờ để em và con chịu khổ.
Dứt lời, hắn kéo cô vào lòng, cả hai ôm lấy nhau khóc như đưa đám, chẳng biết Vương phó tổng đổ vỏ suốt gần hai tháng nay đang đứng tựa hình một pho tượng ngắm họ.
- Từ Lưu Ly, Trần Dư Quang, hai người khá lắm. Từ Lưu Ly, cô xem tôi là thằng đần đúng không?
- Không… Vương… Vương Nhược, anh… anh ở đâu ra vậy?
Bởi quá sợ hãi nên Từ Lưu Ly hóa thành cà lăm, còn Trần Dư Quang thì ngây ngốc xâu chuỗi lại. Đến khi Vương Nhược đi mất dạng và Từ Lưu Ly vì chạy theo mà ngã rầm xuống sàn thì hắn mới nhận ra anh chính là tên bạn trai mới tốt hơn hắn, giàu có hơn hắn mà cô lấy đó làm lý do đoạn tuyệt.
- Người đàn ông khiến em bỏ anh là anh ta sao? – Trần Dư Quang gầm ghè chất vấn.
- Phải. Đứa bé là con anh ấy, không liên quan tới anh.
Từ Lưu Ly vừa hét vừa xô hắn ra, cố trườn về phía cửa. Trần Dư Quang tức giận bế cô đặt trở lên giường, quát lớn.
- Em tỉnh lại đi? Em nghĩ Vương phó tổng cao quý đó sẽ chấp nhận người phụ nữ từng qua tay anh sao?
Vừa dứt lời, Trần Dư Quang liền ăn trọn cái bạt tai, năm dấu ngón tay in hằn trên gương mặt công tử bột. Đến tận thời điểm này, cô là người con gái duy nhất khiến hắn hạ thấp bản thân.
Hắn đã từng nghĩ nếu lấy vợ thì người đó phải thật trong sạch mặc dù hắn chẳng sạch sẽ chút nào. Nhưng giờ đây, khi biết chuyện cô và người đàn ông khác, hắn vẫn muốn cô làm vợ mình, muốn bảo bọc và chăm sóc cô hết sức có thể.
- Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ ở bên ngoài, em cần gì cứ gọi.
Nhìn theo dáng hắn thất thểu rời đi, cô bật khóc ai oán. Khóc vì thương cho đứa con vừa mới tượng hình, vì trách oán hắn xuất hiện khiến mọi chuyện vỡ lỡ và oán trách Vương Nhược m.á.u lạnh vô tình đã khiến cô sảy thai.
Trong lòng cô bây giờ đối với anh chỉ còn lại thù hận, nếu không khiến anh lao đao thì cô chẳng thể nào nguôi ngoai được.