Tình Yêu Phong Vân - Chương 191: Thành Phố Này Thật Nhỏ Bé - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:12

Kiến Quốc đưa Thủy Nguyệt về đến nhà Phương Giao Tình thì trời đã nhá nhem tối. Lòng vòng đi ăn, đi chơi với hắn hết một ngày nên Thủy Nguyệt cũng mệt mỏi nhưng so với việc tiếp khách trên bàn rượu vẫn khỏe hơn rất nhiều, còn nữa là hắn giành trả tiền hết, cô chẳng tốn một xu nào cả.

- Ngủ ngon nhé. - Kiến Quốc dịu dàng cất tiếng.

- Anh cũng vậy, cuối tuần vui vẻ. – Thủy Nguyệt mỉm cười, khẽ đáp.

Đợi bóng cô khuất sâu trong con hẻm, hắn mới lái xe rời đi. Tiếng nhạc êm êm vang lên suốt quãng đường dài. Hắn biết ngày mai bản thân sẽ từ c.h.ế.t tới bị thương, tuy có Vỹ Đình cùng xuất hiện nhưng cũng là mạnh ai nấy chiến, dàn khách mời xịn sò ấy ắt không buông tha cho hắn.

Về tới nhà, Kiến Quốc tranh thủ tắm gội rồi lôi vài bộ vest lịch lãm ra ngắm nghía. Dù gì ngày mai cũng phải chạy tới hai show nên hắn muốn chọn một bộ thật hợp hoàn cảnh cho cả đôi bên, và cuối cùng là bộ quần áo màu xanh đen được chọn. Có thế thôi mà tận khuya lắc, hắn mới có thể bò lên giường.

Cùng lúc này, trong căn biệt thự trống vắng, Vỹ Đình vươn tay gấp chiếc máy tính lại rồi đến bên tủ quần áo chọn đồ. Dẫu biết phải khởi hành sớm nhưng anh chẳng thể nào ngủ sớm được. 

Ánh mắt anh quét qua một lượt rồi dừng lại trên những chiếc váy được đặt từ nước ngoài cho người vợ hụt. Lúc ấy cô lấy lý do mình chưa phải là vợ anh nên không nhận, anh đã đem chúng về treo lên đây, chờ sau khi kết hôn để được ngắm cô mặc chúng, anh có ngờ đâu.

- Tiểu Nguyệt, giờ này em đang ở đâu? Em ngủ chưa em? Anh nhớ em quá, anh không biết bản thân còn có thể gắng gượng được bao lâu nữa.

Giọt sầu nóng hổi từ khóe mi người đàn ông rơi xuống rồi vỡ tan trên màn hình điện thoại, tràn qua đôi mắt người thương.

Trời vừa tảng sáng, chiếc xe bảy chỗ đưa Vỹ Đình, Kiến Quốc và các nhân viên cấp cao đi trước, theo sau là hơn mười chiếc xe khác nối đuôi nhau tiến ra quốc lộ. Cả đêm qua hai anh sếp chẳng ai ngủ được nên mới lên xe đã nhắm tịt mắt. Lúc Vỹ Đình choàng tỉnh thì biển xanh đã hiện ra trước mặt, anh vội với lấy chai nước uống cho tỉnh táo và chỉnh lại trang phục trên người.

Sau khi cắt băng khánh thành, mọi người cùng tham quan hết công trình rồi vào nhập tiệc. Tuy cố né hết sức có thể nhưng hai chàng đẹp trai vẫn bị uống đến xỉn xoảng. Tranh thủ lúc mọi người không để ý, cả hai chuồn đi đến đám cưới của Tuấn Kiệt, để lại Tần Vy An, Diệp Trân và mấy nhân sự khác chống đỡ.

Tuấn Kiệt vừa nhác thấy bóng hai sếp tới thì mừng ra mặt, te te lôi Hà Mỹ Đình chạy lại chào hỏi. Hắn còn nghĩ họ không sắp xếp được. Kiến Quốc bô lô ba la bắt tay cô dâu, chú rể chúc mừng rồi tiến vào trong, nhưng mới được mấy bước đã bị Tuấn Kiệt lôi kéo.

- Lâm phó tổng, anh quên gì phải không? – Tuấn Kiệt thẳng thắn hỏi.

- Quên gì chứ? – Kiến Quốc đần mặt nhìn.

- Anh không có quà mừng cho tôi à?

- Trời ạ. Cậu ghi trong tấm thiệp rằng sự hiện diện của tôi là niềm vinh hạnh cho gia đình cậu rồi mà, tôi vác thân tới mà cậu còn chưa thấy vinh hạnh sao?

Hà Mỹ Đình đứng kế bên bật cười khúc khích. Tuấn Kiệt đến là cạn lời với tên phó tổng láu cá. Nói thì nói vậy, nhưng Kiến Quốc nhanh chóng rút ra cái phong bì dày cộp dúi vào tay tên trợ lý rồi ung dung đi vào.

- Chúc mừng hai người, trăm năm hạnh phúc nhé. 

Vỹ Đình đưa phong thư cho Tuấn Kiệt, khẽ vỗ vai hắn, dịu giọng. Hắn cảm động suýt chút phát khóc, nghẹn ngào cảm ơn anh. Hắn biết trong đó chính là giấy tờ của căn hộ cao cấp ngay trung tâm thành phố. Hắn rất cảm thương cho hoàn cảnh của sếp, hạnh phúc ngỡ đã đến tay anh nhưng cuối cùng lại vuột mất thế này.

Nhịp thời gian cứ thế vô tình vần xoay, mới đó mà đã hơn nửa năm kể từ ngày Thủy Nguyệt gặp lại Kiến Quốc và nhận sự giúp đỡ chân tình từ hắn. Hai vợ chồng Tăng Vỹ đã trả hết số nợ cho ngân hàng lẫn Thủy Nguyệt, xe cũng đã mua. Phương Giao Tình nhẩm tính độ chừng cuối năm, nếu công việc vẫn tiến triển theo chiều hướng tốt thế này thì cô có thể gom đủ tiền tậu một ngôi nhà lớn và khang trang hơn để chuyển công ty về.

Tuy mọi thứ đang rất suôn sẻ nhưng Thủy Nguyệt vẫn muốn tìm kiếm và tiếp cận thêm những đối tác khác. Đoạn thời gian này, Kiến Quốc hay tách các gói thầu ra nhỏ lẻ và cho Nhất Tâm ký trực tiếp với Thịnh Vũ luôn, hắn bảo như vậy bên cô mới có năng lực, về sau còn đi đấu thầu mấy chỗ khác nữa.

Thủy Nguyệt luôn lo lắng một ngày nào đó Vỹ Đình phát hiện ra sẽ khiến Kiến Quốc khó xử, vậy nên, cô chuẩn bị trước một bước, phòng khi đến lúc không nhận việc từ Thịnh Vũ nữa cũng còn có chỗ khác giao cho mà làm. 

Phía La Hải Triều vẫn đang hỗ trợ cô rất tốt, cũng nhờ anh họ hờ Mạc Cách Tùng nói thêm vào. Nhưng vì bà con anh em nhà La Hải Triều làm chung ngành với Nhất Tâm khá đông nên hắn phải phân bổ tứ phía, chia nhau mỗi bên một chút.

- Chiều nay cậu hẹn gặp giám đốc Chu sao? Thủy Nguyệt, mình nghe nói lão ấy… - Phương Giao Tình nhìn cô bạn, ái ngại.

- Không sao đâu. Chỉ là nghe thôi, gặp trực tiếp thì mới biết chứ, cậu đừng lo.

- Ô, Thịnh Vũ đang thi công khu nhà ở cao cấp Đông Dương này, phần điện có ai làm chưa nhỉ? Lâm phó tổng không nói gì sao?

Phương Giao Tình vừa lướt nhanh trên màn hình vừa hào hứng lên tiếng. Thủy Nguyệt rướn người sang nhìn, cười nhẹ.

- Mình làm sao vào được, dự án đó lớn lắm. Kiến Quốc chắc sẽ giao cho những đơn vị có kinh nghiệm lâu năm.

- Ờ. Cũng phải ha. - Giọng Phương Giao Tình chùng xuống.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.