Tình Yêu Phong Vân - Chương 196: Kế Hoạch Đổi Gió - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:12
Cả đêm dầm mưa, sáng nay Thủy Nguyệt lên cơn sốt. Cô nằm trên giường suốt buổi sáng. Chuyện xảy ra hôm qua, cô vẫn giữ kín như bưng, không nói cho Phương Giao Tình biết. Nhìn cô bạn vừa tất bật chăm con vừa nấu cháo, mua thuốc, đo thân nhiệt cho mình, Thủy Nguyệt chẳng đành lòng khiến cô ấy lo lắng thêm nữa.
Nghe tiếng chuông reo lên tứng lựng, Thủy Nguyệt vội vàng lục tìm trong túi xách, xém chút làm rớt luôn điện thoại xuống sàn. Mới mấy hôm Kiến Quốc không chèo kéo cô đi chơi, đang mừng thì hắn lại gọi.
- Em nghe đây Kiến Quốc. – Thủy Nguyệt vội vàng bắt máy.
- Em bệnh sao? Giọng kỳ vậy? – Kiến Quốc lo lắng hỏi dồn.
- Hôm qua bị mắc mưa, tại em thấy ngột ngạt quá nên đi dạo, thành ra...
- Chiều nay theo anh xuống tỉnh Q chơi mấy ngày đi, nơi đó không khí trong lành hơn, biết đâu lại nhanh hết bệnh.
- Được, em cũng đang muốn đổi gió đây.
- Vậy em nghỉ ngơi nhé, tầm hai giờ chiều anh đón em.
Cúp máy xong, Thủy Nguyệt nhanh chóng rời khỏi giường và chuẩn bị đồ đạc. Vốn Kiến Quốc không rủ thì cô cũng đang muốn đi đâu đó vài ngày cho khuây khỏa tinh thần. Chuyện chạm mặt Vỹ Đình, cô quyết định sẽ giữ kín, chỉ mong những công trình bên Thịnh Vũ sớm ngày bàn giao hoàn thành để thôi đừng dính dáng gì tới anh nữa.
Đến đầu giờ chiều, các cảnh quay cuối cùng của “Ánh Trăng Đêm Hạ Huyền” đã hoàn thành và bộ phim chính thức được đóng máy. Diệp Trân và Lưu Niệm Từ cũng đến chụp ảnh kỉ niệm với ê kíp sản xuất cùng dàn diễn viên.
Mọi người bịn rịn từ biệt nhau sau một thời gian dài đồng hành. Lục Ngạn cũng sụt sùi theo. Từ ngày có tình yêu, hiệu suất làm việc của hắn tăng lên rõ rệt. Hắn biết Lưu Niệm Từ đảm nhận vai trò phụ tá cho Vỹ Đình thật sự rất bận rộn, hôm nay cô nhính chút thời gian ghé qua khiến hắn cảm động vô cùng, còn đồng ý dùng cơm tối với hắn.
- Trợ lý Diệp tối nay cùng đi ăn với chúng tôi nhé? - Lục Ngạn khoác vai Lưu Niệm Từ, lên tiếng.
- Tôi không tham gia được rồi, giờ tôi có việc phải đi luôn đây, hai người cứ vui vẻ nhé.
Nhác thấy Phó Tâm Dao đang đứng một mình một góc, Diệp Trân nhanh chóng bước đến bên cạnh. Từ khi bị Lộ Tinh Văn cự tuyệt ra mặt, Phó Tâm Dao vừa buồn vừa ngại, ngoại trừ những phân cảnh diễn chung, cô luôn hạn chế đối diện hắn. Cảm giác trong cô vô cùng khó chịu, những mong bộ phim sớm ngày kết thúc.
- Tâm Dao. – Diệp Trân lên tiếng gọi khẽ.
- Chị. – Phó Tâm Dao lễ phép cúi đầu.
- Chị đặt vé cho em rồi đó. Nghỉ ngơi thật tốt và bùng nổ khi quay lại nhé. Giờ chị phải xuống tỉnh Q mấy hôm, sẽ không tiễn em được.
- Vâng. Chị đi một mình ạ?
- Không, chị đi cùng anh ấy và Lâm phó tổng. Chị đi nhé.
Phó Tâm Dao nhìn theo ánh mắt Diệp Trân, cô nhận ra người đàn ông ngoại quốc đứng đằng xa kia chính là Steven. Liếc sang phía Lộ Tinh Văn, cô thấy hắn và Lý Thu Hiệu lúc này đang bị bao vây bởi đám diễn viên quần chúng trẻ.
Sáng mai, cô sẽ lên đường quay lại nước A, để thăm ba mẹ mình và cũng là để có khoảng không gian cùng thời gian chữa lành vết thương lòng. Tuy Vương Nhược chẳng biết chuyện giữa cô và em trai anh nhưng khi cô nói cần nghỉ ngơi, anh lập tức đồng ý.
Thấy Phó Tâm Dao đăm đăm nhìn mình, Lộ Tinh Văn vội chen qua đám người lao xao, tiến đến. Chuyện cô xin nghỉ phép vô thời hạn, hắn cũng nghe Vương Nhược nói qua.
- Hôm nay em không đi xe phải không? Để anh đưa em về. – Lộ Tinh Văn dịu giọng cất lời.
- Dạ. Vậy làm phiền anh. – Cô nhỏ tiếng, gật đầu.
Từ xa, ánh mắt buồn man mác của Lý Thu Hiệu cứ dõi theo bóng họ. Hắn cũng định chạy đến nói chuyện với Phó Tâm Dao nhưng Lộ Tinh Văn đã nhanh hơn một bước.
Khoảng thời gian này, hắn và cô chẳng có cảnh nào quay chung cả. Lúc hắn quay thì cô nghỉ, lúc hắn nghỉ thì cô quay, quay xong thì cô thẳng một mạch về nhà, đến cơ hội nói chuyện cũng không có, gọi điện cô không nghe, nhắn tin chẳng trả lời.