Tình Yêu Phong Vân - Chương 197: Hai Chàng Một Cô - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:12
Chiếc ô tô bon bon chạy trên đường phố xế chiều đông đúc, bóng râm mới đổ xuống chẳng được mấy chốc thì nắng đã lên như phận người đến rồi lại đi. Giữa cái oi bức, ngột ngạt, dòng người trên đường vẫn nhộn nhịp.
Thường những lúc thế này, Phó Tâm Dao sẽ ước có cơn mưa hạ vụt qua cho đường thoáng bớt nhưng bây giờ Lộ Tinh Văn đang bên cạnh nên cô lại ước sao cho đường đông hơn, kẹt dài dài. Khi chiếc xe dừng lại trước cổng căn nhà, cô cúi đầu, khẽ lên tiếng.
- Anh Tinh Văn, nếu anh thích chị Diệp Trân thì anh nên mạnh dạn theo đuổi, anh cứ lưng chừng thế này sẽ mất chị ấy đấy.
Lộ Tinh Văn đưa mắt nhìn sang cô, hóa ra cô nhận ra được là hắn thích Diệp Trân.
- Em biết rồi sao?
- Phải. Anh à, chiều nay chị ấy xuống tỉnh Q cùng Steven và Lâm phó tổng đấy.
Phó Tâm Dao vừa tháo dây an toàn vừa nói. Lộ Tinh Văn nghe trái tim chùng xuống, nỗi lo lắng m.ô.n.g lung ùa về. Tỉnh Q là quê hương của Diệp Trân, cô lẽ nào muốn đưa người đàn ông kia về ra mắt gia đình.
Tuy hắn biết nơi đó đang xây cất các dự án du lịch nhưng hắn chẳng thể nào trấn an bản thân rằng cô đồng hành cùng anh ta chỉ vì công việc. Ngẩn ngơ hết một quãng, đến lúc nghe tiếng Phó Tâm Dao gọi thì hắn mới giật mình bừng tỉnh, vội vàng mở khóa cửa cho cô xuống xe và mỉm cười thân thiện.
- Cảm ơn em Tâm Dao. Chúc em mọi điều tốt đẹp.
- Khi em trở lại, còn có thể đóng phim cùng anh không?
- Chắc chắn rồi, anh sẽ luôn tiến cử em. Tạm biệt nhé.
Khi chiếc xe vừa lao đi, nụ cười trên môi Phó Tâm Dao cũng vụt tắt, dòng nước mắt bị kiềm nén tận nãy giờ liên tục tuôn rơi. Cô không biết nếu hắn cùng người khác hạnh phúc thì cô có được hạnh phúc như lời thoại trong phim hay chăng nữa, chỉ là hiện tại sao nghe tim mình đau quá.
Cùng lúc này, trong phòng làm việc của Vỹ Đình, Tần Vy An tiếp tục dùng ánh mắt ban sáng nhìn anh. Rõ ràng mới chê công ty người ta nhỏ bé, yếu kém rồi kêu cô phải rút kinh nghiệm này nọ thế mà giờ đây đột nhiên thay đổi, giao luôn gói thầu thiết bị điện to đùng cho họ, xem ra sợi dây kinh nghiệm này càng rút càng dài rồi.
- Chủ tịch, Lâm phó tổng đi cũng phải ba ngày mới về ấy. – Cô nói khẽ.
- Không sao, cứ để tôi đứng tên đại diện trên hợp đồng, soạn xong rồi đưa tôi ký trước. Sáng mai hẹn họ đến đây rồi ký luôn một thể. – Vỹ Đình nhẹ giọng nói.
- Nhưng giá trị lớn như vậy mà không tổ chức đấu thầu sao ạ?
- Tôi là chủ đầu tư, tôi muốn đưa cho ai thì đưa, không cần đấu đá gì đâu. Bẻ ra, ký thành nhiều hợp đồng cho đúng quy định, y như trước đây ấy.
- Mình ứng bảy mươi phần trăm luôn sao ạ? - Tần Vy An ái ngại hỏi tiếp.
- Phải, cô có ý kiến gì à?
Cô lắc đầu, vội vàng cúi chào rồi trở về phòng làm việc. Hạng mục này khá lớn nên Kiến Quốc muốn đấu thầu hạn chế để chọn đơn vị đủ năng lực chứ không gởi gắm bất cứ ai, nay Vỹ Đình đột nhiên bẻ vụn vằn rồi chỉ định thầu, giao hẳn một cục cho Nhất Tâm, còn đồng ý tiền ứng cao chót vót, điều mà trước nay chưa từng xảy ra.
Vì đó là quyết định của nhân vật cao nhất Thịnh Vũ nên Tần Vy An cũng chẳng báo lại Kiến Quốc làm gì, cứ theo ý anh mà soạn hợp đồng và liên hệ với bên Nhất Tâm, mời họ sáng ngày mai đến trụ sở Thịnh Vũ ký kết.
Đưa tay bật lại máy lạnh, Tần Vy An tiếp tục cắm mặt vô máy tính để soạn hợp đồng, thầm trách trời sao buổi sáng còn lạnh mà chiều lại nóng đến bốc hỏa thế này chẳng biết.
Tuy trên thành phố bức bối là vậy nhưng ở vùng đồng ruộng tỉnh Q, khí trời êm dịu hơn hẳn. Khi hoàng hôn buông lơi trên cánh đồng lúa bạt ngàn xa tít thì những cơn gió mát rượi cũng ùa về, xoa dịu cái oi ả mùa hè. Khác với dòng chảy nhộn nhịp, hối hả của phố thị giờ tan tầm, buổi chiều ở miền quê thanh bình thật nhẹ nhàng và yên ả.
Phía trên cao, lác đác những cánh diều no gió đang cài vào màn trời xanh thẳm. Tuy cách nhau chỉ mấy tiếng chạy xe, nhưng nơi đây chưa đón những cơn mưa rào giống thành phố S, mùa mưa trên vùng quê này hãy còn rất xa xôi.