Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1278

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:20

1278. Ngươi có tin là nàng sẽ thích ngươi không?

Tấn trưởng lão cảm thấy chỉ dựa vào "mỹ nam kế" của đồ đệ vẫn chưa đủ chắc chắn, hắn cũng phải "đánh bài tình cảm" nữa.

Nhìn cái con nhóc c/hết tiệ/t này đối với lão Sầm lại hào phóng như vậy, chắc hẳn là một kẻ "trọng tình cảm".

Nếu hắn cũng thu nàng làm đồ đệ thì, dù không thể làm nàng "đào tim đào phổi" với mình, ít nhất cũng có thể hạ thấp cảnh giác của nàng, tạo cơ hội cho đồ đệ bồi dưỡng tình cảm.

Tuy nói có chút "vả mặt", nhưng trước lợi ích thì chẳng đáng nhắc tới!

Trong lòng đã hạ quyết tâm, hắn liền hóa ra dung mạo, nở một nụ cười hiền từ với Phượng Khê. Nghiêm Quảng Nho: Trời ơi, ta gặp qu/ỷ rồi!

Phượng Khê thì chẳng thấy có gì bất ngờ, loại người như Tấn trưởng lão thực ra là dễ đối phó nhất, chỉ cần cho hắn đủ lợi ích, hắn sẽ ngoan ngoãn nhảy vào hố.

Chẳng qua, nàng cứ tưởng hắn phải giãy dụa vài ngày nữa, không ngờ lại nhanh vậy đã "cắn câu".

Thực ra chiêu này của nàng chủ yếu là để dời sự chú ý của Sầm trưởng lão, làm lão ta quên đi chuyện phiền toái của Phàn Bức.

Còn việc "câu" Tấn trưởng lão, chẳng qua chỉ là "ôm cỏ đánh thỏ" (tiện tay làm luôn) mà thôi.

Tấn trưởng lão cười nói với Phượng Khê:

"Không tồi, ta chỉ dạy ngươi một lần phương pháp luyện chế U Lan Xá Cốt Đan mà ngươi đã học được, lại còn cải tiến đan ấn, thật là "trẻ nhỏ dễ dạy"! Ngộ tính của ngươi còn mạnh hơn đại sư huynh của ngươi nhiều, không hổ là "quan môn đệ tử" của ta!"

Sầm trưởng lão đang cười ngây ngô: "..."

Nghiêm Quảng Nho đang thầm mắng sư phụ mình "có mắt không tròng": "..."

Ngay cả Phượng Khê cũng không ngờ Tấn trưởng lão lại bỏ qua cả bước bái sư, trực tiếp định luôn danh phận. Cáo già đúng là cáo già, vì đạt được mục đích, thể diện hay thân phận gì cũng có thể vứt bỏ!

Sầm trưởng lão tức khắc nổi khùng! 

"Họ Tấn, ngươi nói lời này là có ý gì? Tiểu Khê từ khi nào thành đồ đệ của ngươi?"

Trên mặt Tấn trưởng lão chẳng chút chột dạ nào: 

"Ta hỏi ngươi, trước đó Tiểu Khê có phải đã nói muốn ta truyền thụ cho nàng phương pháp luyện chế U Lan Xá Cốt Đan không? Cái gì gọi là truyền thụ? Sư phụ dạy đồ đệ mới gọi là truyền thụ!

Tuy rằng ta và Tiểu Khê cũng chưa nói rõ, nhưng trong lòng đều nghĩ giống nhau, nàng coi ta là sư phụ, ta coi nàng là đồ đệ. Tại sao ta lại muốn Nghiêm Quảng Nho giúp Tiểu Khê, chẳng phải vì bọn họ là thân sư huynh muội sao?!

Hơn nữa, cái người sư phụ như ngươi có được chẳng qua là do cá cược mà thôi, ngươi có tư cách gì mà chất vấn ta? Mặc kệ ngươi đồng ý hay không, Tiểu Khê đều là đồ đệ của ta, đây là chuyện "ván đã đóng thuyền"!"

Sầm trưởng lão thiếu chút nữa thì tức đến "tan nát cõi lòng"! Đã từng gặp kẻ "không biết lý lẽ", nhưng "vô lý" đến mức này thì đúng là lần đầu thấy!

Hắn biết mình không thể nói lại Tấn trưởng lão, liền nhìn về phía Phượng Khê: 

"Tiểu Khê, con nói sao?"

Phượng Khê lùi lại một bước, đứng cạnh Sầm trưởng lão: 

"Sư phụ, con đều nghe lời người ạ."

Trong lòng Sầm trưởng lão, cái cảm giác "ấm áp" này thì khỏi phải nói nữa! Tức khắc liền như con "gà trống" thắng trận, chắp tay sau lưng, ưỡn cổ, vẻ mặt đắc ý nhìn Tấn trưởng lão. 

"Nghe thấy chưa? Đồ đệ của ta nói nghe ta! Chuyện này ta không đồng ý!"

Tấn trưởng lão ánh mắt hơi lóe, truyền âm nhập mật cho Sầm trưởng lão: 

"Lão Sầm, ngươi hồ đồ rồi! Tại sao ta lại thu Phượng Khê làm đồ đệ? Tất nhiên là cũng có phần thưởng thức nàng, nhưng chủ yếu ta là vì giúp ngươi.

Ngươi nghĩ mà xem, ngươi và Cát Đại Lợi bọn họ không phải cùng một phe, bọn họ chắc chắn sẽ xa lánh ngươi.

Nếu ta cũng thành sư phụ của Phượng Khê, hai chúng ta có thể liên thủ cùng chống lại họ! 

Hơn nữa, tuy nói trình độ luyện đan của ngươi cao hơn ta, nhưng khó tránh khỏi cũng có những chỗ không lường trước được, ta gia nhập vào, cũng có thể bù đắp những thiếu sót không phải sao?!

Còn nữa, chuyện Phàn Bức ít nhiều cũng có liên quan đến Phượng Khê, những đệ tử thân truyền kia chắc chắn có ý kiến về nàng, nhưng nếu ta thu nàng làm đồ đệ, Nghiêm Quảng Nho chính là thân sư huynh của nàng, cũng có thể giúp đỡ nhau..."

Sầm trưởng lão là người thành thật, nào phải đối thủ của Tấn trưởng lão?! Vài ba câu đã bị thuyết phục! Mặc dù trong lòng vẫn không cam tâm, cuối cùng vẫn đồng ý.

Tấn trưởng lão vốn tưởng rằng chuyện này đã xong, không ngờ Phượng Khê lại nói: 

"Tuy rằng Sầm sư phụ của con đã đồng ý, nhưng việc này còn phải xin chỉ thị ông ngoại và hai vị sư phụ khác của con. Nếu họ cũng không có ý kiến, con sẽ bái người làm sư phụ."

Tấn trưởng lão: "..." 

Đúng là công cốc mà! Ba người kia sao có thể đồng ý cho Phượng Khê bái hắn làm sư phụ?!

editor: bemeobosua

Phượng Khê nghiêng đầu nhỏ cười tủm tỉm nói: 

"Tấn sư thúc, thật ra chỉ cần người cùng Cổ tông chủ nói chuyện cho tốt, hắn nhất định có thể đồng ý cho người thu con làm đồ đệ. Hắn đồng ý, ông ngoại và Khương sư phụ của con tự nhiên cũng sẽ đồng ý."

Tấn trưởng lão đương nhiên biết Phượng Khê nói lời này là có ý gì, đó chính là muốn hắn cùng Cổ tông chủ giảng hòa.

Vì một con nhóc, mà từ bỏ bao nhiêu năm mưu tính của hắn ư? Quả thực là trò cười! Sắc mặt của hắn tức khắc trầm xuống. 

"Nếu đã như vậy, việc này bàn sau đi!" 

Nói xong, phất tay áo bỏ đi!

Nghiêm Quảng Nho vội vàng đuổi theo. Hắn thầm nghĩ:

"Sư phụ, người cũng không sáng suốt đâu nha. Trước đây phe chúng ta chiếm ưu thế chẳng phải vì người và Sầm trưởng lão là luyện đan sư sao?!

Giờ Phượng Khê vừa đến, ưu thế của các ngài liền chẳng còn chút nào! Người còn làm bộ làm tịch? Lâu dần, e rằng ngay cả tư cách giảng hòa người cũng không có!" 

Aizz! Đồ đệ như hắn thật sự vì sư phụ mà "rầu thúi ruột"!

Sau khi hai thầy trò họ ra ngoài, Phượng Khê "bùm" một tiếng quỳ xuống đất. Sầm trưởng lão hoảng sợ. 

"Tiểu Khê, con, con làm gì vậy? Mau đứng lên!" 

Nói rồi liền đi đỡ Phượng Khê.

Phượng Khê ngửa đầu nhìn Sầm trưởng lão, trong mắt ngấn lệ. 

"Sư phụ, con xin lỗi người, nếu không phải con cố ý chọc tức Phàn Bức, hắn cũng sẽ không mất lý trí làm ra những chuyện ngu xuẩn đó.

Mặc kệ nhân phẩm hắn thế nào, dù sao cũng là đồ đệ người đã phí hết tâm huyết bồi dưỡng, hành động này của con khác gì "xẻo tim" người đâu?!

Dù hắn tuyên bố muốn gi/ết con, con cũng nên nghĩ cách khác để xử lý việc này, chứ không phải giấu người mà gài bẫy hắn, con quá "không phải người"..."

Sầm trưởng lão thở dài một tiếng: 

"Chuyện đã qua rồi, còn nhắc những thứ này làm gì?! Phàn Bức hắn đã sớm có oán hận với ta, dù không có con, thầy trò chúng ta cũng sớm muộn gì cũng "phản bội" nhau.

Tuy nói con cố ý gài bẫy hắn, nhưng dù sao cũng để lại tính mạng của hắn, cũng coi như là "thủ hạ lưu tình".

Tình cảm thầy trò của ta và hắn đã hết, sau này cứ xem tạo hóa của chính hắn thôi!"

Sầm trưởng lão nói xong liền đỡ Phượng Khê đứng dậy. Phượng Khê thút tha thút thít nức nở nói vài câu, sau đó liền chuyển đề tài sang chuyện đan ấn của U Lan Xá Cốt Đan...

Sở dĩ nàng làm ra màn kịch này là vì sau khi Sầm trưởng lão ra khỏi Chấp Pháp Đường một đường luôn im lặng không nói, hiển nhiên trong lòng vẫn còn chút vướng mắc.

Sầm trưởng lão là người thật thà, nhưng cũng không ngốc. Dù ban đầu không phản ứng kịp, nhưng lâu dần vẫn có thể suy xét ra được ý đồ.

Thà như vậy, còn hơn nàng chủ động tự phơi bày, tránh để lại "tai họa ngầm". "Nói toạc không độc" (nói thẳng thì không gây hại) mà!

Nàng từ đầu đến cuối cũng không hề nhắc đến những lời nàng nói với Lam ngục chủ, bởi vì có một số chuyện tự mình nói ra ngược lại sẽ gây tác dụng ngược, vẫn là từ miệng người khác nói ra thì tốt hơn.

Bên này thầy trò tình thâm, bên kia Nghiêm Quảng Nho đang ở trong cảnh "nước sôi lửa bỏng".

Tấn trưởng lão đang chửi ầm ĩ Phượng Khê, nào là "mặt dày vô sỉ", nào là "lòng lang dạ sói", nào là "không biết lượng sức"... Tấn trưởng lão chửi xong Phượng Khê lại bắt đầu chửi hắn, nào là "bất kham trọng dụng" (không thể dùng được vào việc lớn), nào là "khó thành châu báu", nào là "bùn nhão trát không lên tường" (vô dụng)... Đối với điều này, Nghiêm Quảng Nho chỉ có một đánh giá: sư phụ hắn thật uyên bác, biết nhiều thành ngữ đến vậy!   =)))

Tấn trưởng lão chửi đủ rồi, nhìn chằm chằm Nghiêm Quảng Nho hỏi: 

"Ngươi có tin là nàng sẽ thích ngươi không?"

Nghiêm Quảng Nho: "..."

Trò cười! Ngay cả trái tim ta đều đã luyện đến không còn, còn đâu ra cái gì mà tin tưởng nữa chứ?!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.