Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1475

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:38

1475. Ngay cả con ch.ó đi ngang qua cũng hướng ta mà sủa vượng vượng vượng!

Phượng Khê từ xa đã thấy Tư Mã tông chủ cùng đám người đang nhón chân ngóng trông ở ngoài sơn môn. Nàng nói với Huyết Phệ Hoàn: 

"Gia gia, người xem uy danh của con giờ có phải đã đạt đến một tầm cao mới không? Chắc là ngay cả chó đi ngang qua cũng phải kêu 'vượng vượng vượng' với con!"

Huyết Phệ Hoàn: "..." 

Chó không sủa "gâu gâu gâu", chẳng lẽ lại "meo meo meo"?! Con bé này cái gì cũng tốt, chỉ tội cái tật thích khoe khoang quá, chẳng giống hắn chút nào, hắn từ trước đến nay luôn khiêm tốn và kín đáo!   =)))

Lúc này, Tư Mã tông chủ nức nở nói:

 "Phượng Soái, ngài đã lấy sức lực bản thân chống đỡ uy lực thiên lôi, cứu Trường Sinh Tông chúng ta thoát khỏi nguy nan, xin nhận một lạy của chúng ta!"

 Nói xong, ông dẫn đầu quỳ xuống. Những người khác thấy vậy cũng vội vàng làm theo.

Trong lòng Lận Hướng Xuyên khó tránh khỏi có chút chua xót, bốn tên đồ đệ ngu xuẩn của hắn đời này chắc cũng chẳng có cái nhãn lực nhìn xa trông rộng như vậy!

Trước đây hắn đã có ý định thu Hoài trưởng lão làm đồ tôn, giờ lại càng kiên định hơn! Hắn quyết định vài ngày nữa sẽ nói chuyện này với Phượng Khê!

Phượng Khê nói với đám người Tư Mã tông chủ: 

"Bổn soái là tam đại lão tổ của Trường Sinh Tông, lẽ đương nhiên phải tận tâm tận lực vì tông môn, các ngươi không cần như thế, đều đứng dậy đi!"

Tư Mã tông chủ lại nịnh nọt một hồi, lúc này mới đứng dậy. Doãn trưởng lão vì là sư phụ của Phượng Khê, cũng không quỳ lạy theo mọi người, hắn thấy Phượng Khê nhìn cũng không có chịu tổn thương nặng gì, trong lòng nhẹ nhõm thở phào. 

"Tiểu Khê, thiên lôi rốt cuộc là đến đánh ai?"

Nghe lời hắn nói, mọi người đều nhìn về phía Phượng Khê.

 Phượng Khê: "..." 

Trong số các sư phụ của nàng, xét về độ ngây thơ, Doãn trưởng lão tuyệt đối có thể đường hoàng vững vàng đứng đầu! Đúng là chuyện hay không nói, lại toàn nói chuyện dở! Chẳng thà ngươi dùng truyền âm nhập mật mà hỏi ta còn hơn!

Phượng Khê đang cân nhắc lý do thoái thác thì Tất trưởng lão nói: 

"Có lẽ là nhắm vào Ngộ Đạo Đài đi?! Ta nhớ rõ trước đây có một lần Ngộ Đạo Đài đã bị thiên lôi đánh trúng, lại còn rất nghiêm trọng. Thiên Đạo lần trước không thể hoàn toàn phá hủy Ngộ Đạo Đài, cho nên lần này lại quay lại. Điều này cũng dễ hiểu thôi,

Ngộ Đạo Đài là nơi tổ sư của Trường Sinh Tông phi thăng, có thể cất giấu thiên cơ liên quan đến phi thăng, Thiên Đạo tự nhiên sẽ không cho phép thiên cơ tiết lộ ra ngoài, cho nên mới liên tiếp giáng xuống thiên lôi. Phượng Soái, thuộc hạ nói có đúng không?"

Phượng Khê tán thưởng nhìn Tất trưởng lão một cái: 

"Ly Trần, ngươi nói không sai, qua một hồi thử nghiệm của bổn soái, Ô Vân Cưu Nhi quả thật là nhắm vào Ngộ Đạo Đài. Bất quá, không cần quá lo lắng, bổn soái đã nói với nó rồi, ta đã khám phá thiên cơ phi thăng của Ngộ Đạo Đài, nó về sau dù có đến nữa, cũng chỉ sẽ đá/nh một mình bổn soái, sẽ không liên lụy các ngươi!"

Tất trưởng lão: "..."

 Ngươi đúng là giỏi nước đôi thật đấy! Trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nói: 

"Phượng Soái đại nghĩa!"

 Mọi người cũng đều hùa theo nịnh nọt!

Đương nhiên, những người thông minh như Tư Mã tông chủ đương nhiên không tin những lời này, thậm chí đã đoán được rất có thể thiên lôi là do Quân Văn gây ra. Nhưng ai cũng sẽ không ngu ngốc mà nói ra.

Hơn nữa, Ô Vân Cưu Nhi cũng đã bay đi, chuyện này hẳn là cũng đã qua, không đáng để đắc tội Phượng Soái. Chỉ có thể nói, dưới thực lực tuyệt đối, mọi người đều trở nên hiểu chuyện đến lạ.

Duy chỉ có Doãn trưởng lão là thật tình thật lòng cảm thán một câu:

 "Con bé Tiểu Khê này của ta sao lại quá kiên cường, chuyện gì cũng phải tự mình gánh vác!"

Huyết Phệ Hoàn nói với Phượng Khê: "Con nói xem lúc đó con nghĩ gì, sao lại nhận một thằng ngốc hai lúa làm sư phụ chứ?!"

Phượng Khê thầm nghĩ, con cũng không muốn đâu, nhưng ai có thể ngăn cản một lão tiền bối nhiệt tình tự nhận làm thầy chứ?!

Huyết Phệ Hoàn còn nói thêm:

 "Ơ? Sao không thấy thằng nhóc Quân Văn kia đâu? Mấy lúc trước thằng nhóc này nhảy nhót hăng nhất, sao hôm nay lại không lộ mặt?"

Phượng Khê lúc này mới phát hiện Giang Tịch và những người khác đều ở đây, chỉ có Quân Văn không đến.

Trong lòng nàng lập tức có chút bất an, bởi vì với tính tình của Quân Văn, dù có chuyện lớn đến đâu cũng không quan trọng bằng an nguy của nàng, chắc chắn sẽ lập tức chạy đến xác nhận nàng có bình an vô sự không.

Hiện tại hắn không đến, chỉ có một lý do, đó chính là không đến được! Nghĩ đến đó, Phượng Khê vội vàng nói với mọi người một tiếng, lấy ra Mộc Kiếm, bay nhanh về phía sân của Quân Văn!

Vì quá vội vàng, nàng thậm chí còn không thèm lo cho mình có thắt dây an toàn hay không. May mà Mộc Kiếm lần này tương đối đáng tin cậy, dù bay xiêu vẹo, nhưng ít ra không làm Phượng Khê ngã xuống.

Rất nhanh, Phượng Khê liền đến sân của Quân Văn. Vừa đẩy cửa phòng, liền thấy lão xương khô mặt mày ngưng trọng.

Đương nhiên, chủ yếu là Phượng Khê giao tiếp với xương khô tương đối nhiều, bằng không thật sự không thể nhìn ra được vẻ ngưng trọng hay không ngưng trọng.

Sau đó, Phượng Khê thấy Quân Văn đang tọa thiền điều tức. Sắc mặt Quân Văn vô cùng tái nhợt, khóe miệng và trên quần áo còn có vết má/u chưa khô. Trong lòng Phượng Khê căng thẳng, truyền âm nhập mật cho lão xương khô: 

"Tiền bối, đã xảy ra chuyện gì? Ngũ sư huynh của con sao vậy?"

Theo lời lão xương khô, hắn thấy con cá chép vảy đỏ trong ao cá béo lên, liền hảo tâm muốn cho chúng vận động nhiều hơn, nhanh chóng khôi phục thân hình thon gọn.

Thế là bắt đầu... bắt cá chơi. Hắn đang chơi vui vẻ thì nghe thấy Quân Văn kêu thảm một tiếng, chờ hắn chạy tới thì Quân Văn đã hộc m/áu ngất đi rồi.

Hắn cho Quân Văn uống đan dược xong, Quân Văn lúc này mới tỉnh lại, sau đó bắt đầu tọa thiền điều tức. Lão xương khô nói với Phượng Khê: 

"Thằng nhóc này chắc là thăng cấp quá nhanh, tâm cảnh không đuổi kịp, lúc tu luyện tẩu hỏa nhập ma!"

Phượng Khê cảm thấy lý do này không đáng tin lắm, bởi vì Quân Văn đi theo nàng khắp nơi rong chơi, giờ đây tâm cảnh đừng nói Hóa Thần tầng ba, ngay cả Hóa Thần hậu kỳ cũng sẽ không có vấn đề. Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể chờ Quân Văn kết thúc điều tức rồi hỏi lại.

Một lát sau, Giang Tịch và những người khác cũng vội vàng chạy tới. Phượng Khê sợ ảnh hưởng đến việc điều tức của Quân Văn, liền bảo lão xương khô ra mặt đuổi mọi người đi, chỉ giữ lại Tất trưởng lão và Cơ Đình. Bởi vì hai người này kiến thức rộng rãi, có lẽ có thể giúp đỡ.

editor: bemeobosua

Trong lòng Doãn trưởng lão lúc này chua chát lắm! Cũng không dám nói gì, nhưng trong lòng lại nghẹn đến mức phát hoảng. Thế là, không vui nhìn về phía Tư Mã tông chủ.

Tư Mã tông chủ lập tức giật mình, vội tìm cớ chạy! Đùa à, nếu không chạy, chắc vị này sẽ gọi hắn là "Tư Mã tiểu nhi" trước mặt mọi người mất! Hắn cũng muốn giữ thể diện chứ!

Phượng Khê bên này, chờ đợi mãi, cuối cùng Quân Văn cũng kết thúc điều tức, mở mắt. Dù sắc mặt còn hơi tái nhợt, nhưng tinh thần nhìn cũng không tệ lắm. 

"Tiểu sư muội, muội đã về rồi sao? Ta biết ngay Ô Vân Cưu Nhi không thể làm gì muội mà! Đáng ghét ta không biết cố gắng, không ra ngoài sơn môn giúp muội quay lại dáng vẻ oai phong chiến thắng!"

Trong lòng Phượng Khê ấm áp, đến lúc này rồi mà Ngũ sư huynh còn nghĩ đến chuyện quay lại cảnh nàng chiến thắng, đây đúng là tình huynh muội cảm động trời đất mà!

Huyết Phệ Hoàn: "... Thế này đã cảm động trời đất rồi sao? Ngươi đúng là quá dễ cảm động!"

Phượng Khê chỉ giả vờ như không nghe thấy gì, vì nàng biết tiện nghi gia gia chắc chắn lại phát chua rồi. 

"Ngũ sư huynh, quay lại cảnh hay không không quan trọng, huynh làm sao thế này?"

Quân Văn gãi đầu, mơ hồ nói: 

"Ta cũng không biết! Muội đi rồi, ta liền nghĩ muốn phấn đấu một chút, vào phòng liền bắt đầu tu luyện, cũng không biết sao lại thế này, tu luyện một lát thức hải liền bắt đầu rung chuyển, còn hộc má/u, sau đó liền không biết gì nữa."

Nghe xong lời Quân Văn nói, Tất trưởng lão và Cơ Đình đều đồng tình với lý do của lão xương khô, cho rằng Quân Văn chính là tẩu hỏa nhập ma. Trực giác Phượng Khê cho rằng không phải chuyện như vậy, nhưng lại không thể tìm ra manh mối. Lúc này, Liễu thống soái nói:

 "Ta lại có một suy đoán, cũng không biết có đúng không, cũng không biết có nên nói hay không..."

Phượng Khê: "... Sư phụ, người có chuyện cứ việc nói thẳng đi!" 

So với việc người cứ lề mề thế này, con vẫn thích người kiêu ngạo khó thuần trước kia hơn!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.