Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1583

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:47

1583. Nuôi rùa ngàn ngày, dùng rùa một lúc.

Quân Văn cuối cùng vẫn quyết định tôn sư trọng đạo, làm theo cách của Cốc Lương trưởng lão. Quan trọng là tiểu cô nương kia ra tay quá nhanh, hắn căn bản không nhớ kịp! Cái quy trình này thì dễ rồi, quan trọng là lát nữa nói lẻ hay nói chẵn đây? Kệ đi, cứ làm theo quy trình trước đã!

Trong khi hắn đang tuần tự làm theo quy trình, màn biểu diễn hoa hòe hoa sói của Phượng Khê cuối cùng cũng hạ màn, nàng dập tắt ngọn lửa linh lực ở tay trái, chỉ còn lại ngọn lửa ở tay phải. Nàng không dám giữ ngọn lửa tay trái, dù xương ngón út đã bình thường trở lại, nhưng lỡ nướng nướng mà cốt hỏa lại bùng lên thì sao mà đỡ được?!

Tiếp theo là dùng ngọn lửa linh lực nướng nướng mai rùa của Rùa Con. Phượng Khê ít nhiều cũng thấy hơi không nỡ xuống tay.

Mộc Kiếm tưng tửng nói: "Chủ nhân, người cứ yên tâm mà thiêu đi! Tiểu vương bát ngày nào cũng để Tiểu Chim Béo thiêu mai rùa nó, chính là vì giờ khắc này! Cái gọi là nuôi rùa ngàn ngày, dùng rùa một lúc, không thiêu thì phí!"

Rùa Con tuy hận không thể gặm Mộc Kiếm thành tăm xỉa răng, nhưng bây giờ không phải lúc cãi cọ, bèn nói với Phượng Khê:

"Chủ nhân, Mộc Kiếm nói không sai, người cứ việc thiêu đi, chắc chắn không vấn đề gì!"

Phượng Khê nghe nó nói vậy, trong lòng đã yên tâm. Nhưng tiếp theo lại phải đối mặt với một nan đề, Cốc Lương trưởng lão người ta khi bói toán sẽ dùng thuật pháp làm cho mai rùa lơ lửng, sau đó mới nướng. Nàng thì sao đây? Lẽ nào dựng một cái giá nướng BBQ?

Cuối cùng, nàng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái bàn, rồi thần thần thao thao (làm bộ làm tịch) nói:

"Mượn Huyền Vũ chi giáp, dẫn tinh tú chi lực, ly hỏa nướng mai rùa, ám văn khuy huyền cơ, thượng khảm hạ chấn, huyền quy nhập vị!"

Rùa Con hự hự bò lên cái bàn. Kỳ thực, nó hoàn toàn có thể nhảy lên bàn, dù mới nở không bao lâu, nhưng chút bản lĩnh này vẫn phải có. Khổ nỗi hiện tại... chân mềm nhũn. Mặc dù mấy ngày nay nó vẫn luôn để Tiểu Chim Béo thiêu mai rùa nó, nhưng rốt cuộc đều là diễn tập, bây giờ mới là làm thật!

Trong lòng Rùa Con thấp thỏm, Quân Văn bên cạnh cũng thấp thỏm không kém.

Tiểu sư muội thao thao bất tuyệt một tràng, ta sao mà theo kịp đây?

Thôi, ta cứ mặc niệm 'một hai ba bốn năm, Giáp Ất Bính Đinh Mậu' vậy!

Lát nữa nướng xong mai rùa, ta sẽ làm bộ bấm đốt ngón tay, chờ tiểu sư muội chỉ thị bước tiếp theo...

Phượng Khê chờ Rùa Con bò đến trên bàn xong, miệng vẫn lẩm bẩm, dùng thần thức nói với nó:

"Nếu ngươi không chịu nổi nhất định phải nói với ta, đừng cố chịu!"

Rùa Con "ừ" một tiếng. Không phải nó không muốn nói thêm vài chữ, thật sự là sợ tiếng nói tiết lộ sự căng thẳng của nó.

editor: bemeobosua

Phượng Khê tặc lưỡi, đem ngọn lửa linh lực lại gần mai rùa của Rùa Con:

"Thái cổ ly hỏa, phá hư vọng, hiểu tương lai, khởi!"

Nàng vừa cẩn thận nướng vừa hỏi Rùa Con:

"Sao rồi? Còn chịu được không?"

Rùa Con giọng nhẹ nhàng nói: "Không sao, chút việc vặt vãnh thôi, chủ nhân, người cứ yên tâm thiêu đi!"

Nửa trái tim treo lơ lửng của Phượng Khê đã nhẹ nhõm. Còn nửa kia, bởi vì nàng không biết làm sao phá giải cái cục diện này. Nếu là bầu trời tinh tú thật sự thì dễ rồi, nàng cứ nói lẻ, nếu giọng nói già nua kia không đồng ý, thì hắn cứ tự mình đếm đi thôi! Nhưng tinh tú ở đây là do con người tạo ra, đối phương đương nhiên biết số lượng cụ thể, lẻ hay chẵn là cố định. Thật sự là khó làm.

Liễu thống soái thầm nghĩ, "Kêu ngươi chưa biết mà vờ biết, giờ xem ngươi làm sao mà vớt vát đây?!"

Dù trong lòng nôn nóng, nhưng trên mặt Phượng Khê vẫn giữ vẻ thần côn, sau khi nướng xong mai rùa, đầu tiên là làm bộ làm tịch suy nghĩ một lát, sau đó liền bắt đầu bấm đốt ngón tay... Còn Quân Văn, đã bấm đốt ngón tay nửa ngày rồi, ngón tay đều có chút tê dại!

Đào Địa Gai Thú biến dị ở một bên tò mò nhìn, thầm nghĩ, cái quy diễn chi thuật này nhìn thần kỳ quá! Cũng không biết tính có chuẩn không? Chắc là chuẩn đấy, đặc biệt là con nữ ma đầu này, người ta còn dùng rùa sống để tính, vừa nhìn đã thấy trình độ cao siêu rồi!

Rốt cuộc, Phượng Khê dừng bấm đốt ngón tay, khẽ mỉm cười.

"Vị tiền bối này, kỳ thực con đã sớm tính ra rồi, ngài biết vì sao con lại tốn nhiều thời gian như vậy không?"

Giọng nói già nua kia nghi hoặc nói: "Vì sao?"

"Bầu trời tinh tú vốn không có số cố định, tùy thời có sao rơi, có sao mới mọc, lẻ hay chẵn vốn là lời nói vô căn cứ. Đương nhiên, tinh tú trong phòng của tiền bối do con người sắp đặt, đương nhiên có số lẻ hay chẵn. Con vốn muốn suy tính ra số lẻ hay chẵn, nhưng sau một hồi suy diễn, phát hiện không thể nói, không thể nói, không dám nói. Dù sao tinh tú này không phải tinh tú kia, nhưng vẫn có nguy cơ nhòm ngó thiên cơ, đây là đại kỵ của là thiên diễn sư bọn con! Nhưng nếu không đưa ra câu trả lời, tiền bối tất nhiên sẽ cho rằng trước đó con nói đều là kiếm cớ, cho nên bây giờ con có thể đưa ra đáp án."

"Số lượng lẻ hay chẵn của tinh tú này, chính là số gai trên thân con Đào Địa Gai Thú này, là lẻ hay là chẵn, ngài đếm thử liền biết."

Đào Địa Gai Thú: "..."

Này sao lại liên quan đến ta? Chính ta còn chẳng biết mình có bao nhiêu cái gai nữa là, đừng nói đến lẻ hay chẵn! À mà đúng rồi, cái đám sao trời kia vốn dĩ cũng đâu đếm được, chẳng phải giống như gai trên người nó sao?! Nữ ma đầu không hổ là nữ ma đầu, tính thật chuẩn!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.