Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1730

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:59

1730. Lúc không bị ai đá, trong lòng hắn liền không yên ổn nha.

Trong lòng Phượng Khê tính toán một phen, sau đó đi tìm Quân Văn. Quân Văn lúc này đang chịu đựng lời lên án đẫm m/áu của Đào Địa Gai Thú biến dị.

 "Ngươi có biết không, sau khi ta tỉnh lại, phát hiện mình một thân một mình đáng thương biết bao? Ta li/ều mạ/ng cứu ngươi, ngươi lại báo đáp ta như vậy?"

"Dù ngươi lúc ấy bị thương không nghĩ đến ta, nhưng đã hơn hai canh giờ rồi, ngươi còn không nhớ ra ta? Ngươi có phải quá vô tình không?"

"Sớm biết ngươi tuyệt tình thế này, lúc trước ta nên chọn nữ, à chọn muội muội ngươi làm chủ nhân của ta!"

Quân Văn nghe xong, chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ lấy ra năm viên thú hạch màu đỏ và ba viên thú hạch màu tím. Đào Địa Gai Thú biến dị mau lẹ nhận lấy, lập tức thay đổi sắc mặt. 

"Cái đó, kỳ thật ta cũng có thể lý giải cho ngươi, dù sao thức hải ngươi chịu chấn động, nhất thời không nhớ ra ta cũng là bình thường, về sau đừng như vậy là được."

Quân Văn lúc này mới hỏi nó: "Ngươi lúc ấy sao lại nghĩ đến bắt chước sư phụ ta nói chuyện?"

Đào Địa Gai Thú biến dị khoe khoang nói: "Lão thần côn kia cứ luôn miệng nói đi tre/o c/ổ trước mộ sư phụ hắn, ta lúc ấy cũng coi như là xúc cảnh sinh tình đi!"

Quân Văn: "..."

Nếu không cần dùng thành ngữ thì đừng dùng!

Kỳ thật Đào Địa Gai Thú biến dị là cảm thấy bộ dạng la lối khóc lóc giãy giụa của Cốc Lương trưởng lão thật... hề, nên không ít lần lén lút bắt chước. Không ngờ, lần này lại có tác dụng. Quả nhiên kỹ năng nhiều không sợ khó!

Quân Văn đang cạn lời thì Phượng Khê tới. Nàng kể chuyện về Tố Quang Hồi Ảnh Thuật cho Quân Văn nghe, sau đó nói: 

"Ca, linh sủng của huynh đã đào một cái hang chuột trên mộ chôn di vật của sư gia, chúng ta có nên đi xin lỗi sư gia không?"

Quân Văn trong chớp mắt hiểu ra dụng ý của Phượng Khê, tiểu sư muội đây là tìm cớ đi phá hoại "hiện trường gây án" đó mà! 

"Đúng vậy, phải! Chúng ta đi ngay!"

Thế là, Địch tông chủ và đám người vừa đến sườn núi nhỏ chưa được bao lâu, liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Phượng Khê và Quân Văn. Quân Văn vẻ mặt thấp thỏm nói:

 "Sư bá, tuy nói linh sủng của con là vì đại cục, nhưng dù sao cũng đã phá hủy mộ chôn di vật của sư gia con, thật là đại bất kính! Con thân là chủ nhân của nó khó thoát khỏi tội lỗi này, nên đặc biệt tới xin tội với sư gia!"

Phượng Khê cũng vẻ mặt bất an nói: 

"Nếu không phải con đề ra biện pháp dụ bắt gián điệp này, mộ chôn di vật của sư gia cũng sẽ không gặp tai bay vạ gió, nên con cũng phải xin tội với sư gia!"

Địch tông chủ muốn nói, chuyện có nguyên nhân, không trách các ngươi, nhưng chưa kịp nói, Phượng Khê và Quân Văn đã quỳ gối trước mộ chôn di vật dập đầu xin tội. Hắn không khỏi có chút hổ thẹn, cái đồ đệ như hắn còn không hiếu thuận bằng hai đứa đồ tôn này! Càng không cần nói đến sư đệ không ra hồn của hắn!

Vừa nghĩ đến đây, Cốc Lương trưởng lão liền tới. Nhìn thấy Phượng Khê và Quân Văn đang dập đầu xin lỗi, hắn tùy tiện nói:

 "Có gì mà phải xin lỗi, bên trong chỉ là cái giày, đâu phải xương cốt sư gia các ngươi! Vả lại, chui mấy cái lỗ nhỏ cũng có gì không tốt, thông gió, mát mẻ!"

Địch tông chủ không thể nhịn được nữa, một chân đá bay Cốc Lương trưởng lão! Cốc Lương trưởng lão lăn lông lốc rồi bò dậy. Hắn trong lòng... an ổn. Lúc không bị ai đá, trong lòng hắn liền không yên ổn nha. Aizz! Hắn khẳng định là bị Địch Thiên Phóng đá cho ra bệnh rồi!

Địch tông chủ và bọn họ điều tra một phen cũng không tìm thấy manh mối gì, chỉ có thể phái người ở lại đây trông coi, đề phòng bất trắc. Phượng Khê và Quân Văn giữ lại, nói phải canh mộ sư gia ba ngày để tạ tội. Việc thi triển lực lượng thời gian không thể có người ngoài ở đây, nên bọn họ phải tìm lý do ở lại thêm một lát. Cốc Lương trưởng lão cũng giữ lại, nói phải tu sửa cành cho cây cổ thụ nghiêng ngả một chút.

Địch tông chủ: "..."

editor: bemeobosua

Chờ Địch tông chủ và bọn họ đi rồi, Phượng Khê và Quân Văn rất nhanh liền tu sửa xong cái hang trên mộ chôn di vật. Còn về Cốc Lương trưởng lão, hắn làm bộ làm tịch nắm vài chiếc lá cây, coi như đã tu sửa xong xuôi.

Một lát sau, Cốc Lương trưởng lão vỗ trán:

 "Ta cũng hồ đồ thật, ta có thể dùng Quy Diễn Chi Thuật tính toán lai lịch của tên áo đen kia mà! Các ngươi ở đây canh, ta về sân đẩy diễn đã!" 

Nói xong, vội vàng rời đi.

Thẳng đến tối hôm sau, Cốc Lương trưởng lão cũng không trở về. Phượng Khê và Quân Văn đối với chuyện này đã thấy nhiều nên không trách, chắc lại làm nổ tung phòng ốc rồi.

Địch tông chủ an bài hai vị trưởng lão ở gần đó trông coi, Quân Văn dưới sự sắp đặt của Phượng Khê đã dẫn họ vào sâu trong rừng cây. Quân Văn dùng lý do cũng rất hợp lý. Con Đào Địa Gai Thú biến dị lúc trước chú ý đến ngọn cây động, nói không chừng người áo đen là từ rừng cây đối diện đi xuyên qua.

Chờ Quân Văn và hai vị trưởng lão kia đi rồi, Phượng Khê liền lấy ra một viên Thời Toa thạch kích hoạt. Bởi vì điều này so với việc nàng thi triển lực lượng thời gian tiện hơn nhiều! Hơn nữa biên độ d/ao động cũng đủ lớn. Phượng Khê lúc này mới yên tâm.

Ba ngày canh mộ vừa hết, Phượng Khê và Quân Văn liền tung ta tung tăng đi tìm Cốc Lương trưởng lão. Đến nơi, phát hiện Diệp chấp sự đang chỉ huy người tu sửa phòng ốc. Nhìn thấy Phượng Khê, Diệp chấp sự lập tức chạy bước nhỏ đến, cười tươi như đóa cỏ đuôi chó! 

"Hai vị là đến tìm Cốc Lương trưởng lão phải không? Hắn đi tìm Tiêu trưởng lão, ừm, bị thương nhẹ, bỏng, nhưng hắn nói không quá nghiêm trọng."

Phượng Khê đối với chuyện này cũng không ngoài ý muốn, dù sao phòng ốc đều nổ tung, người bị thương cũng rất bình thường. Diệp chấp sự còn nói thêm: 

"Cốc Lương trưởng lão không hổ là trụ cột vững chắc của Thiên Diễn Đạo Tông chúng ta, hai ngày nay đã nổ ba lần rồi, thật là dùng chính mạng sống mình để cống hiến cho tông môn nha!"

Phượng Khê: "..." 

Hai ngày nổ ba lần? Xem ra sư phụ tiện nghi bị thương không nhẹ nha! Còn cái gọi là không quá nghiêm trọng, khẳng định là sĩ diện, bằng không cũng sẽ không chủ động đi tìm Tiêu trưởng lão.

Đang nghĩ ngợi, Cốc Lương trưởng lão đã trở lại. Bọc kín mít như cái bánh chưng! Nhìn thấy Phượng Khê và Quân Văn, lập tức nói:

 "Đều do lão Tiêu, cứ nhất định nói trời lạnh, sợ ta bị cảm, bọc cho ta thành thế này! Ta chịu chút vế/t thươ/ng nhỏ này, căn bản không đáng kể gì!"

Phượng Khê nhìn ánh mặt trời chói chang, cười nói:

 "Sư phụ, Tiêu trưởng lão cũng là có lòng tốt, người cứ nghe lời hắn đi!"

 Phượng Khê vừa nói, vừa từ nhẫn trữ vật lấy ra một tấm nệm, bảo Cốc Lương trưởng lão nằm lên.

Cốc Lương trưởng lão trong lòng rất hưởng thụ, bất quá không dám cười, bởi vì mặt sẽ đau. Chẳng những mặt đau, toàn thân đều đau! Lão Tiêu mấy năm nay y thuật cũng chẳng có tiến bộ gì, ngay cả vết bỏng cũng không chữa khỏi! Phượng Khê cũng không có mặt mũi hỏi hắn có tính ra được manh mối của người áo đen không, nhìn bộ dạng hắn cũng là không tính ra.

Một lát sau, phòng ốc sửa xong. Cốc Lương trưởng lão đều lười nhìn, bởi vì mỗi ngày ở phòng mới, đều ch/ết lặng rồi! Chờ Diệp chấp sự dẫn người đi rồi, Phượng Khê nhìn về phía cái cây trông có vẻ bình thường trong viện, hỏi Cốc Lương trưởng lão:

 "Sư phụ, ngày hôm qua con ở trước mộ sư gia đả tọa, đột nhiên nhớ ra một chuyện. Người thường xuyên làm nổ mai rùa, phòng ốc cũng không biết bị nổ sập bao nhiêu lần, vì sao cái cây này vẫn luôn hoàn hảo không tổn hao gì? Sư gia trước đó đã báo mộng cho con, trồng cây cổ thụ nghiêng ngả hẳn là chỉ là tín hiệu, chẳng lẽ là muốn chúng ta chú ý cái cây này?"

Cốc Lương trưởng lão mắt sáng lên! Lập tức từ trên nệm bật dậy! Sau đó phát ra tiếng heo kêu! Nguyên nhân không gì khác, vế/t th/ương trên người hắn nứt toác!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.