Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1862
Cập nhật lúc: 05/09/2025 23:10
1862. Thiên Diễn Đạo Tông là sói, bọn họ là chó hoang.
Phượng Khê một mặt chê bai một mặt lại dẫn đồng đội đi bắt nhặt các mảnh vụn Thời Toa thạch. Lần này số lượng lại nhiều hơn mấy lần trước!
Đủ bảy mươi tám mảnh! Phượng Khê đếm lại, đến nay bọn họ đã bắt được hai trăm hai mươi lăm mảnh Thời Toa thạch rồi. Nàng hỏi Quân Văn:
"Ca, huynh nói Thiên Diễn đạo tông chúng ta thực lực kém cỏi như vậy mà cũng bắt được hơn hai trăm mảnh, thế các tông môn khác chẳng phải phải được bảy tám trăm mảnh hay sao? Tứ đại tông môn sợ là phải trên ngàn rồi nhỉ?!"
Quân Văn gật đầu: "Ta đoán cũng gần như vậy."
Các tông chủ của các môn phái lớn thiếu chút nữa tức đến hộc m/áu! Bảy tám trăm? Trên ngàn? Đám phế vật kia mới chỉ tìm được ba mảnh Thời Toa thạch thôi! Thậm chí còn chưa được hai mươi! Thật mất mặt!
Bọn họ chỉ có thể tự an ủi mình, dù Thiên Diễn đạo tông có nhiều Thời Toa thạch trong tay đến đâu thì cũng vô dụng, sớm muộn gì cũng sẽ bị cư/ớp sạch! Tiếc là chỉ có thể cư/ớp Thời Toa thạch, nếu không những thảo dược cấp cao kia nàng cũng không giữ được!
Ba ngày tiếp theo đều bình an vô sự, cũng cho các đệ tử tông môn có cơ hội thở dốc. Cuối cùng, đã đến lúc ranh giới mở ra. Phương Khuê và những người khác bồn chồn lo lắng:
"Thánh nữ, hay là chúng ta tìm một nơi nào đó trốn đi?"
"Đúng vậy, chúng ta đã gây thù chuốc oán quá nhiều, hơn nữa mà nói thẳng, thực lực của chúng ta cũng quả thật yếu nhất, gặp các đội khác chắc chắn không chiếm được chút lợi lộc nào."
"Dù sao chúng ta cũng đã tìm được chút thiên tài địa bảo, coi như đã đủ vốn rồi!"
...
Gương mặt nhỏ nhắn của Phượng Khê lập tức sa sầm xuống.
"Chưa đ/ánh mà đã sợ là đại kỵ của binh gia! Tông môn đã tốn nhiều công sức như vậy để nâng đỡ chúng ta tới tham gia Thiên Khuyết Thịnh Hội, các ngươi cứ vậy mà báo đáp tông môn ư? Đừng nói là ta ít địch nhiều, các ngươi không biết trên đời còn có một từ gọi là lấy yếu thắng mạnh hay sao?
Ai quy định đội ngũ thực lực yếu thì chắc chắn sẽ bị loại? Nếu đã như vậy thì so đấu làm gì nữa? Trực tiếp định ra xếp hạng chẳng phải tốt hơn sao? Hơn nữa, nếu bọn họ đã thực lực mạnh như vậy, tại sao vòng trước lại bị diệ/t sạch? Hãy nhớ! Trên đời này không có chuyện gì là không thể, tâm có bao lớn, tương lai sẽ có bấy nhiêu! Chúng ta không những không trốn, mà còn phải chủ động đi tìm bọn họ, hơn nữa còn phải giành lấy vị trí thứ nhất của vòng này! Có tự tin hay không?"
Quân Văn "A" lên một tiếng: "Có!"
Phương Khuê và những người khác: "... Có."
Ừm, có chứ nhỉ? Quân Văn có chút cạn lời, nhìn về phía Phương Khuê và những người khác:
"Các ngươi không nghĩ thử xem, những đội đó thực lực có mạnh đến đâu thì cũng có thể mạnh hơn gốc yêu thực Độ Kiếp kỳ trước kia sao? Chúng ta ở trong tay yêu thực còn có thể thoát thân bình an, những đội đó tính là gì?!
Hơn nữa, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ là đ/ánh chúng ta t/àn p/hế nửa sống nửa ch/ết, cũng sẽ không lấy mạng chúng ta, có gì mà phải sợ?!"
Lời của Quân Văn rất có sức thuyết phục. Ừm, chủ yếu là câu cuối cùng. Thế là, Phương Khuê bọn họ cũng đều nghển cổ lên hô:
"Thánh nữ, trước kia là chúng ta nghĩ sai rồi, chúng ta có tự tin! Rất có tự tin!"
Dù sao thì đằng nào cũng bị đ/ánh, vậy thì thà ngông cuồng một chút, ít nhất mặt mũi cũng dễ nhìn hơn. Tư tưởng đã được chuẩn bị tốt gần hết, Phượng Khê liền bảo Lệ Trạch và Phương Khuê bọn họ tính toán thử, đi hướng nào thì may mắn hơn. Kết quả tính toán ra vẫn là hướng tây bắc.
Phượng Khê vung một cái tay nhỏ nhắn lên: "Toàn quân xuất k/ích!"
Lúc này, những người của các tông môn khác đều đang xoa tay chờ đợi. Các mảnh vụn Thời Toa thạch mà bọn họ tìm được quá ít, chỉ có thể nghĩ cách c/ướp đ/oạt của các tông môn khác.
Phàn Lập Chí càng gào thét đi/ên cuồng: "Ngoài ba tông môn lớn kia ra, chúng ta gặp tông môn nào thì cư/ớp tông môn đó, nếu gặp Thiên Diễn đạo tông, trước tiên đ/ánh cho nửa sống nửa ch/ết rồi nói sau!"
Các tông môn khác cũng đều tuyên bố sẽ xử lý Thiên Diễn đạo tông, dù sao ở vòng trước đã bị Thiên Diễn đạo tông lừ/a quá thảm! Nghĩ đến trận hỗn chiến sắp tới, các chưởng môn đều lên tinh thần. Những người hóng hớt cũng đều tràn đầy mong đợi.
Địch tông chủ và những người khác thì lại thấp thỏm lo âu, Thời Toa thạch bị cư/ớp đi thì còn chấp nhận được, mấu chốt là bọn họ sợ người của các tông môn khác tr/ả th/ù, dù không đến mức phải m/ất m/ạng nhưng cũng sẽ bị trọng thương.
Bì tông chủ của Thương Dẫn tông cũng rất lo lắng, dù sao trong mắt các tông môn khác Thiên Diễn đạo tông là sói, còn bọn họ là chó hoang. Đội trưởng Hàn Lăng Xuyên của Thương Dẫn tông vốn định sau khi ranh giới mở ra sẽ tìm nơi trốn đi, tránh bị các đội khác tr/ả th/ù.
Nhưng bây giờ bị buộc phải thay đổi chiến lược. Bọn họ chỉ tìm được ba mảnh Thời Toa thạch, nếu trốn đi, chắc chắn sẽ không có cách nào lọt vào vòng so đấu thứ ba. Chỉ có thể cứng rắn mà tiếp tục tìm cơ hội. editor: bemeobosua. Tất cả mọi người đều đang dán mắt vào màn hình ánh sáng của Thiên Diễn đạo tông, bởi vì đều tò mò bọn họ sẽ đụng phải đội ngũ nào đầu tiên.
Phượng Khê khẽ nhíu mày, nói với trận pháp sư duy nhất trong đội là Mẫn Triều:
"Có người đến rồi, khởi động trận bàn ẩn tức!"
Mẫn Triều tuy không phát hiện ra điều gì bất thường, nhưng vẫn lập tức làm theo. Phượng Khê lại bảo mọi người kích hoạt linh phù có tác dụng ẩn thân. Song song tiến hành. Chốc lát, phía trước quả nhiên xuất hiện một đội ngũ. Trần tông chủ của Thiên Lí tông thiếu chút nữa cười ra tiếng heo kêu!
Bởi vì người đến chính là đội ngũ của Thiên Lí tông. Thiên Diễn đạo tông là một con dê béo lớn, bọn họ giành được phần thắng đầu tiên, chỉ cần c/ướp được Thời Toa thạch của Thiên Diễn đạo tông, chắc chắn sẽ vững vàng tiến vào vòng thứ ba!
Về phần trận bàn ẩn tức và linh phù mà Phượng Khê bọn họ sử dụng có tác dụng có hạn, chỉ cần người của Thiên Lí tông lưu ý, chắc chắn sẽ phát hiện ra manh mối. Chỉ sợ bọn họ quá sơ ý, bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này! Nụ cười của ông ta nhanh chóng cứng đờ trên mặt, bởi vì các đệ tử của Thiên Lí tông vội vã chạy đường, không hề phát hiện ra nơi ẩn nấp của Thiên Diễn đạo tông.
Trần tông chủ h/ận không thể chui vào màn hình ánh sáng đ/ánh bọn chúng một trận! Ngay lúc ông ta đang thất vọng tràn trề, thì người của Thiên Diễn đạo tông lại chủ động thu lại trận bàn và linh phù. Tự mình bại lộ bản thân? Đi/ên rồi? Hay là ngốc rồi?
Những người khác cũng đều cảm thấy hành động này của Thiên Diễn đạo tông quá mức khó hiểu, người của Thiên Lí tông đã đi qua rồi, các ngươi chỉ cần trốn thêm một lát nữa là an toàn, tại sao phải tự phơi bày? Người của Thiên Lí tông đầu tiên là giật mình, sau khi thấy là đội ngũ của Thiên Diễn đạo tông thì tâm trạng lập tức thả lỏng.
Đội trưởng Thiệu Thiên Quân nhìn Phượng Khê:
"Liễu Yểu Điệu, ta cũng lười nói nhảm với các ngươi, giao ra các mảnh vụn Thời Toa thạch của các ngươi, chúng ta sẽ không động thủ với các ngươi. Nếu các ngươi không biết điều, vậy thì chỉ có thể chịu khổ về da thịt thôi."
Phượng Khê thở dài.
"Thiệu sư huynh, huynh không nghĩ thử xem, chúng ta trốn rất tốt tại sao lại phải chủ động đứng ra?"