Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 2075

Cập nhật lúc: 09/12/2025 21:05

2075.  Từ Đồ đệ cưng biến thành Nghiệt chướng

Phượng Khê suýt nữa bị Phục Điện chủ làm cho mất bình tĩnh.

Huyết Phệ Hoàn lại nhe răng cười: "Cái này hay đấy, ta lại có thêm một con trai nuôi!"

Phượng Khê: "..."

Trọng tâm của ngài sao cứ lệch lạc vậy?

Nàng lau nước mắt qua loa bằng ống tay áo:

"Sư phụ, ngài biết vì sao con đi thăm Ám Nhị bọn họ không? Vì họ đang nắm giữ sinh t.ử của con."

Phục Điện chủ sững sờ: "Lời này nói ra từ đâu?"

"Con nói thật với ngài nhé, trước đây lúc rèn luyện ở Quy Hư Bí Cảnh, chúng con tuyên bố bên ngoài là chỉ thấy một loại hình ảnh tiên tri trên màn sáng. Thực ra đã thấy ba loại hình ảnh tiên tri. Loại thứ nhất, Linh Lung Thập Mãnh chúng con dẫn dắt U Linh Vệ giế/t hết Ám Nhị bọn họ.”

“Loại thứ hai, con sắp trở thành Minh chủ Thiên Khuyết Minh, tám phương đến chúc mừng, vạn tông quy phục. Loại thứ ba, chính là loại chúng con nói ra ngoài, mười tám người chúng con hóa thành tro bụi.”

“Lúc đó chúng con để có thể thoát ra, cảm thấy phải biến một trong các loại thành sự thật, thế là, khụ khụ, con bảo Ám Nhị bọn họ quỳ bái con, Minh chủ này, kết quả chúng con thật sự thoát ra..."

Phục Điện chủ: "..."

Nếu không phải ông ta vẽ phù lâu năm thần thức cường hãn, dễ dàng không bị rơi vào huyễn cảnh, giờ này ông ta đã tưởng mình rơi vào huyễn cảnh rồi! Đồ đệ nói toàn là chuyện tạp nham gì vậy?! Sao lại huyền bí như thế? Nhưng nhìn khuôn mặt bé nhỏ còn vương vệt nước mắt của đồ đệ, rõ ràng mọi chuyện đều là sự thật.

"Sư phụ, Thức Hải của Ám Nhị bọn họ đều có ấn ký thần thức do Minh chủ gắn, hiện giờ Minh chủ đang bế quan, không rảnh để ý đến họ, nên tạm thời chưa bại lộ. Một khi ông ấy xuất quan, đọc được ký ức của Ám Nhị bọn họ, Ám Nhị bọn họ có lẽ còn đường sống, còn con thì chế/t chắc!”

“Dù sao tiên tri nói, con sắp trở thành Minh chủ, bất kể có thành sự thật hay không, Minh chủ đều sẽ giế/t con để trừ hậu họa. Con nghĩ tới nghĩ lui, nếu muốn sống sót chỉ có một con đường, đó là hạ gục Minh chủ, thay thế..."

Phục Điện chủ bịt miệng nàng lại!

Phượng Khê: "..."

Mọi người ở đây sao lại thích bịt miệng người khác vậy?! Hai ta rõ ràng đang truyền âm nhập mật mà?!    =)))

Sắc mặt Phục Điện chủ có chút hoảng sợ: "Con, con không muốn sống nữa sao?"

Phượng Khê cười khổ: "Sư phụ, đương nhiên con muốn sống, nếu không con cũng không lăn lộn như thế này."

Phục Điện chủ: "... Nói như vậy, con liên tiếp bái sư là để lôi kéo mối q/uan h/ệ? Ta trở thành một mắt xích trong việc tranh quyền đ/oạt lợi của con?"

Phượng Khê: "..."

Cách dùng từ của ngài thật mới mẻ! Không hề kém con!

"Sư phụ, chuyện đời vốn là thật thật giả giả, giả giả thật thật, người thấu đáo như ngài, cần gì phải chấp nhặt điều này?! Hơn nữa, đồ đệ của ngài trở thành Minh chủ, ngài cũng được vẻ vang chứ?!"

Phục Điện chủ thật muốn phun nàng một cái! Còn vẻ vang gì nữa, chỉ sợ mạng già của ta không giữ được! Nghiệt chướng mà! Bấy nhiêu năm để không dính líu đến chuyện rối ren, ông ta không bước chân ra khỏi nhà, kết quả về già, bị một con thỏ con này h/ãm h/ại!   =)))

Bây giờ phải làm sao? Ông ta đi tố giác? Đừng đùa! Minh chủ cực kỳ đa nghi, ông ta đi tố giác cuối cùng cũng không có kết cục tốt. Nhưng đi theo con thỏ con nổi loạn? Điều này dường như cũng chẳng khác gì tìm ch/ết.

Ông ta dùng ngón tay chỉ vào Phượng Khê:

"Tốt, tốt, tốt! Ta cứ tưởng nhận được một đồ đệ bảo bối, kết quả nhận phải nghiệt chướng! Con đã hại ta khổ sở rồi! Biết sớm con là củ khoai nóng, ta nói gì cũng không nhận con! Đều tại Hạ Đường chủ cái sao chổi đó..."

Phục Điện chủ bây giờ cũng chẳng quan tâm gì đến gánh nặng Điện chủ nữa, c/hửi một cách hoa mỹ! Phạm vi tấn công cũng rất rộng! Nào là Hạ Đường chủ, Thức tôn giả, Công Tôn Khiêm, Lưu Đường chủ, Lữ đại sư, Thiên Diễn Đạo Tông, vân vân, đều bao trùm hết.

Ánh mắt Phượng Khê khẽ động, Phục Điện chủ ch/ửi nàng càng á/c, càng chứng tỏ ông ta sẽ không b/án đứng nàng, vậy nàng có thể tiếp tục dùng th/uốc mạnh rồi.

"Sư phụ, ngài dừng lại một chút, đợi con nói xong phần tiếp theo, gom lại rồi ch/ửi cũng chưa muộn!"

Phục Điện chủ: "..."

Còn chuyện gì nghiêm trọng hơn cả mưu triều soán vị nữa sao?

"Có lời mau nói, có rắm mau thả!"

Phượng Khê: "..."

Hơi nhớ Sư phụ ký danh nghiêm túc cổ hủ, tiết kiệm lời vàng nửa canh giờ trước.

"Sư phụ, vì ngài là Điện chủ của Thừa Đạo Điện, chắc hẳn cũng chú ý thấy các Minh chủ kế nhiệm đều rất vội vàng, và rất trẻ tuổi đúng không?"

Phục Điện chủ cau mày: "Là vậy sao? Ta quả thật chưa chú ý."

Phượng Khê: "... Ngài nói thật?"

Phục Điện chủ lườm nàng một cái:

"Đương nhiên là thật, ta lừ/a con làm gì?! Lúc ta mới tiếp quản quả thật muốn làm ra thành tích chút, nhưng sau vài chuyện ta phát hiện ra, Minh chủ thích ta làm một Điện chủ tầm thường hơn. Làm việc không do chủ, ch/ết mệt cũng vô công, vừa hay ta cũng muốn nghiên cứu thuật chế phù, nên ta cũng vui vẻ làm bình phong.”

“Trừ những lúc cần thiết, nếu không ta sẽ không ra khỏi sân. Hơn nữa, biết càng nhiều ch/ết càng nhanh! Trước ta đã có hai đời Điện chủ ch/ết rồi! Chỉ có ta bình an vô sự sống đến bây giờ, cho đến khi gặp phải nghiệt chướng như con!"

Phượng Khê: "..."

Mới có chút thời gian thôi, con đã từ đồ đệ cưng biến thành nghiệt chướng rồi! Ước chừng đợi con nói xong, nghiệt chướng sẽ biến thành nghiệt sú/c mất!

Phượng Khê lấy ra một viên đan d.ư.ợ.c từ Nhẫn Trữ Vật: "Sư phụ, ngài ăn viên đan d.ư.ợ.c dưỡng thần thức này trước đi, con sợ ngài chịu không nổi."

Phục Điện chủ cười lạnh: "Những gì con nói nãy giờ ta đều chịu được, chẳng lẽ con còn có tin tức không phải người hơn?"   =)))

Phượng Khê: "..."

Xem ông lão tức giận đến nỗi không nói lời người nữa rồi.

"Sư phụ, con quả thật còn có tin tức không phải người hơn, ngài ăn đan d.ư.ợ.c đi!"

Phục Điện chủ hít sâu một hơi, nhận đan d.ư.ợ.c và ăn.

"Sư phụ, như con vừa nói, các Minh chủ truyền vị đều rất vội vàng, hơn nữa người kế vị đều rất trẻ tuổi, nếu một hai lần còn bình thường, nhưng tất cả đều như vậy, rõ ràng là không bình thường. Ngoài ra, tính cách của các đời Minh chủ gần như đúc từ một khuôn, và tất cả đều có thể tu luyện Lực Lượng Thời Gian, thần thức đều rất cường hãn..."

Phượng Khê nói mỗi câu, sắc mặt Phục Điện chủ lại trắng bệch thêm một phần.

"Con, con dừng lại, cho ta một viên đan d.ư.ợ.c nữa."

Phượng Khê: "..."

Phục Điện chủ tuy ăn không ngồi rồi, nhưng dù sao cũng ở Thừa Đạo Điện bấy nhiêu năm, Phượng Khê chỉ cần khẽ gợi ý, ông ta đã đoán được đại khái.

"Sư phụ, chắc ngài cũng đoán được rồi, con nghi ngờ Minh chủ luôn là một linh hồn, dựa vào việc không ngừng đo/ạt x/á để ch/iếm giữ ngôi vị Minh chủ, từ đó thao túng Thiên Khuyết Minh. Ngoài ra, ông ta rất có thể liên quan đến Tĩnh Mịch Chi Khí, cố ý xúi giục Thiên Khuyết Đại Lục và Cửu U Đại Lục th/ù địch với nhau, để chúng ta tự cắ/n x/é lẫn nhau..."

Đầu Phục Điện chủ ong ong. Mặc dù vậy, tư duy vẫn rất tỉnh táo. Ông ta dùng ngón tay chỉ vào Phượng Khê:

"Mấy chuyện này có phải Công Tôn Khiêm nói cho con biết không? Hai đứa cố ý h/ãm h/ại ta đúng không? Thật là quá đáng!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.